【Đại Lưu: Vết thương trên chân của Miên Miên là do chồng của bảo mẫu gây ra… Hiện tại cậu còn đang quay chụp, chờ sau khi kết thúc, tôi sẽ đối mặt nói lại sau.】
Tang Ải đồng tử đột nhiên co rút lại.
Chân tướng rốt cuộc là cái gì, Đại Lưu không nói rõ, chỉ nghe câu giải thích đơn giản kia, Tang Ải liền cảm thấy trái tim co rút đau đớn.
Đại Lưu có thể chờ đến sau khi quay chụp kết thúc mới đem chân tướng nói cho Tang Ải, hắn cố ý báo tin vào lúc này cho Tang Ải biết là muốn nhắc nhở Tang Ải rằng không nên lại lung tung nổi giận với Tang Miên.
Tang Ải hiểu được ý của Đại Lưu, cũng không có phẫn nộ vì thủ đoạn nho nhỏ này của Đại Lưu.
Một buổi trưa, hắn đều đang khắc chế chính mình.
Trẻ nhỏ ngủ nhiều, Tang Miên ngủ suốt buổi chiều, không cần Tang Ải chăm sóc.
Trong lúc Tang Miên ngủ, Tang Ải có thể đi làm việc riêng của hắn nhưng hắn lại không rời đi. Tang Ải ngồi trong phòng Tang Miên, nhìn chằm chằm Tang Miên mà phát ngốc cả một buổi trưa.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều cảm thấy hắn đang áy náy vì làm bỏng Tang Miên.
Ngay từ đầu còn có âm thanh chỉ trích Tang Ải cũng dần dần biến mất, thay thế chính là ——
【Fine, nếu cậu ta thành tâm ăn năn, tôi đây có thể tạm thời tha thứ cho cậu, về sau phải cẩn thận một chút đấy!】
【Má ơi ca, ngài có thể đừng như vậy được không, Tang Ải đột nhiên trở nên an tĩnh nghe lời như thế, tôi cảm thấy quái quái không quen!】
【Xin hỏi, vị này là cuồng ma thích nhìn chằm chằm em trai sao?】
Tang Miên một giấc này ngủ tới thẳng 4 giờ rưỡi, bé mới vừa tỉnh ngủ đã bị Tang Ải ôm xuống dưới lầu.
Tâm thần không yên, Tang Ải không có tâm tình và tinh lực để học thực đơn mới với dì Vương, giữa trưa hắn nấu cháo cà rốt thịt bò còn dư lại nửa nồi.
Hắn lại nấu vài quả trứng luộc, coi như là cho Tang Miên thêm cơm.
Có giữa trưa kinh nghiệm, lần này đút cơm, Tang Ải dị thường cẩn thận, bé ăn xong một chén cháo, hắn lại nhận được câu “Cảm ơn ca ca” của Tang Miên, hắn thế mà bỗng dưng có một loại cảm giác thành tựu.
.
Hiện tại là mùa hè, thời tiết khô nóng, cho dù phòng có mở điều hòa nhưng không thể không tắm rửa.
Cũng may, suy xét đến phát sóng trực tiếp không thể gắn mosaic, tổ tiết mục không có quy định chết, không cần Tang Ải làm trò livestream tắm cho Tang Miên.
Cơm nước xong xuôi, Tang Ải cùng Tang Miên chơi một lúc, gắng gượng tới khi phát sóng trực tiếp kết thúc thì thần kinh đang căng thẳng của hắn mới thả lỏng lại.
Buổi chiều Tang Miên ngủ quá nhiều, sau khi livestream kết thúc một giờ sau, thẳng đến gần 10 giờ tối bé mới ôm con thỏ thua bông Tang Ải đưa cho bé và chìm vào giấc ngủ.
Tang Miên đã ngủ, Tang Ải cũng không lập tức rời khỏi phòng Tang Miên. Cũng không biết là lần thứ mấy hắn đã liếc nhìn chân phải của bé.
Vào ban ngày, quần dài che khuất cổ chân của Tang Miên, nếu không phải Tang Miên nhón chân muốn ôm Tang Ải thì Tang Ải sẽ không chú ý tới vết sẹo trên chân của bé.
Lúc này, dì Vương đã tắm cho Tang Miên xong, phòng mở điều hòa, phòng ngừa vào buổi tối bé ngủ đá chăn sẽ bị cảm, dì Vương còn cho bé mặc một bộ áo ngủ dài màu trắng.
Tang Ải duỗi tay, nhẹ nhàng vén lên ống quần bên phải của Tang Miên, ban ngày đã thấy vết sẹo dữ tợn lại xuất hiện trước mắt hắn.
Cái vết sẹo kia dài bằng nửa ngón tay của Tang Ải, Tang Miên chân rất nhỏ, vết thương cơ hồ bao trùm cả 1 bên cổ chân của Tang Miên.
Vết thương phải khâu vài mũi, người khâu vết thương cũng không chuyên nghiệp, cho dù bây giờ miệng vết thương đã khỏi hẳn nhưng chỗ được khâu trông xiêu xiêu vẹo vẹo nhìn rõ vết sẹo màu trắng đối lập rõ ràng với màu da chung quanh.
Khi Đại Lưu tới nhà cũ Tang gia hắn theo bản năng đi đến phòng của Tang Ải trước, không tìm được cậu sau đấy hắn mới đến phòng Tang Miên.
Hắn đẩy cửa phòng ra liền nhìn thấy Tang Ải đứng trước nôi lắc của Tang Miên, cúi đầu, mặt mày bị tóc mái che khuất một nửa, không biết suy nghĩ cái gì.
Giờ phút này Đại Lưu thật tán đồng ý tưởng của khán giả ——
Bộ dáng này của Tang Ải quá quỷ dị, một chút đều không giống ngày thường, nhìn quái khϊếp người.