Chương 4

Hai mắt Chu Tư Linh không muốn mở ra, gật gật đầu nghe theo lời Lục Hoài.

Lục Hoài nhẹ nhàng đem tiểu Omega đang buồn ngủ nằm lên giường, sau đó đắp chăn cho cậu.

Hắn không ngủ cạnh Chu Tư Linh, mà sắp xếp chổ ngủ dưới đất.

Sau khi chìm vào giấc ngủ. Trong vô thức, Chu Tư Linh không khống chế được tin tức tố của mình mà phóng ra, tin tức tố vị chocolate thơm ngọt lan tỏa trong phòng.

Tin tức tố vị rượu vang đỏ của Lục Hoài bị kí©h thí©ɧ, cũng nhanh chóng phát ra.

Hắn ngửi thấy mùi tin tức tố của cả hai đang hoà quyện vào nhau trong không khí, không nhịn được mà liếʍ răng.

Có thể hòa hợp cùng tin tức tố của hắn. Điều đó chứng minh độ xứng đôi của hắn và Chu Tư Linh cực kỳ cao. Chờ ngày mai, dẫn Chu Tư Linh đi bệnh viện kiểm tra thân thể một chút. Thuận tiện kiểm tra độ xứng đôi của cả hai.

Sau khi tính toán kế hoạch ngày mai, Lục Hoài nhắm hai mắt lại.

Trong không khí, hai cổ tin tức tố dây dưa trêu đùa nhau. Giống như Lục Hoài và Chu Tư Linh, không ai có thể tách rời bọn họ.

Chu Tư Linh tỉnh dậy vào lúc bình minh, cậu ngồi dậy nhìn thấy Lục Hoài đang dưới đất.

Cậu kinh ngạc há to miệng.

Cậu vốn tưởng rằng, Lục Hoài sẽ ngủ cùng cậu, hoặc ngủ trong phòng dành cho khách. Không nghĩ tới, hắn sẽ dùng phương thức này ngủ cùng cậu.

Nhìn khuôn mặt ngủ say của người nằm dưới đất. Chu Tư Linh lúc này mới cảm giác được.

Lục Hoài không ghét bỏ cậu vì cậu không giỏi ăn nói, cũng không ghét bỏ cậu vì dáng người không đẹp.

Kiên nhẫn an ủi dỗ dành cậu, nói những lời tử tế động viên.

Nhớ đến chuyện xảy ra tối hôm qua. Vị ngọt trong lòng đột nhiên dần dần dâng lên, khiến Chu Tư Linh không khỏi bật cười.

Hiện tại đã gả cho Lục Hoài, cậu phải gánh vác trách nhiệm của một omega.

Cậu lặng lẽ đi vòng qua Lục Hoài. Ngồi xổm ở một bên, nhìn khuôn mặt đang ngủ say của Lục Hoài. Cậu mím môi, khẩn trương đưa tay chạm vào má hắn.

Chỉ sờ một chút liền thu hồi tay, sau đó hài lòng đi xuống lầu.

Sau khi Chu Tư Linh rời đi, Lục Hoài liền mở mắt, Alpha cấp cao có tính cảnh giác rất mạnh. Khi Chu Tư Linh tỉnh dậy hắn đã nhạy bén phát hiện. Nhưng hắn muốn biết bé vợ nhỏ của hắn sẽ làm gì.

Trên mặt lộ ra nụ cười, Lục Hoài vuốt ve nơi Chu Tư Linh vừa mới chạm vào. Lá gan của vợ yêu đã bạo dạn hơn, lặng lẽ chạm vào mặt hắn trong lúc hắn đang ngủ.

Chu Tư Linh đi xuống lầu. Lục Hoài không thích người ngoài tiến vào lãnh địa của mình. Bình thường Lục Hoài không ăn cơm ở nhà, dẫn tới nguyên liệu nấu ăn cùng đạo cụ ở trong nhà có rất nhiều, mọi thứ đều rất mới.

Chu Tư Linh mở tủ lạnh lấy một ít rau xanh ra, rửa sạch rồi đặt sang một bên. Sau đó đặt cơm và rau đã rửa sạch vào nồi. Làm xong tất cả những việc này, cậu nhìn bầu không khí yên tĩnh trên lầu. Đột nhiên cảm thấy có chút thấp thỏm. không biết Lục Hoài có hay không thích cháo mà cậu nấu.

Với địa vị thân phận của Lục Hoài, chắc chắn hắn đã ăn rất nhiều món ngon. Không biết món cháo bình thường này của cậu có thể chiếm được thiện cảm của hắn hay không.

Chờ đến khi cháo ục ục sủi bọt, Chu Tư Linh đứng dậy đem cháo bưng lên.

Vừa bưng cháo đến bàn ăn, cậu nhìn thấy Lục Hoài chậm rãi đi xuống.

Lục Hoài đầu tóc có chút lộn xộn, không giống bộ dáng nghiêm túc trên TV. Nhìn thấy Chu Tư Linh liền mỉm cười chào hỏi: "Chào buổi sáng. Em nấu cái gì vậy, thơm quá a."

Chu Tư Linh mím môi thấp giọng nói: "Cháo rau xanh, anh có muốn ăn không?"

Lục Hoài nhướng mày, đi tới nắm lấy tay Chu Tư Linh siết chặt: "Em nấu, anh đương nhiên muốn ăn."

Chu Tư Linh hiếm khi cùng người khác tiếp xúc thân mật. Đột nhiên bị Lục Hoài nắm tay, vẫn là có chút không thích ứng. Nhưng bọn họ đã kết hôn, là vợ chồng hợp pháp nên cậu phải làm quen với điều đó.

Cảm nhận được tay Chu Tư Linh lại run rẩy. Trong lòng Lục Hoài có chút nhộn nhịp, khóe miệng áp chế ý cười.

Cháo trên bàn còn đang bốc khói, Lục Hoài khẽ ngửi nhẹ một cái, khen ngợi: "Thật thơm."

Chu Tư Linh có chút ngượng ngùng, khóe miệng nhếch lên thành một vòng cung nhỏ: "Chỉ cần anh thích là được."

Lục Hoài uống mấy ngụm cháo. Chu Tư Linh nấu rất ngon, thanh đạm sảng khoái. Lục Hoài ăn xong, cũng đợi Chu Tư Linh ăn xong cháo mới nói:

"Chúng ta đi bệnh viện kiểm tra sức khoẻ một chút."

Chu Tư Linh sửng sốt: "Tại sao phải kiểm tra?. Tôi rất khỏe mạnh."

Lục Hoài thấy trong lòng Chu Tư Linh bắt đầu khẩn trương sợ hãi. Vội vàng nắm lấy tay cậu nói: "Không, là do anh lo lắng cho em. Chúng ta chỉ là đi kiểm tra một chút, sẽ không có chuyện gì."

Chu Tư Linh nỗ lực đè nén cảm xúc của mình, cẩn thận nhìn Lục Hoài: "Thật sao?"

Lục Hoài gật gật đầu, hôn hôn đầu ngón tay của cậu: "Anh không nói dối."

Chu Tư Linh nhẹ giọng nói: "Vậy khi nào chúng ta sẽ đi?"