Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé May Mắn Nhà Họ Vương

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Nương , tướng công đã đặt tên cho hài tử rồi, gọi là Vương Noãn Noãn, nhũ danh là Noãn Noãn.” Tiền Cẩm Bình dịu dàng nói.

“Ồ, tôn nữ của ta có tên rồi, Noãn Noãn, Noãn nha đầu.”

Vương Noãn Noãn nhìn về phía Vương lão thái, thấy vẻ mặt tràn đầy yêu thương của bà, nàng giơ tay lên muốn chạm vào mặt bà, nhưng có lẽ đã đánh giá quá cao khả năng kiểm soát thân thể của mình, “bốp” một tiếng, nàng vô tình vỗ trúng mặt bà, từ vuốt ve thành vỗ mặt.

“A, a, ô.” Vương Noãn Noãn ngượng ngùng cười.

“Ôi, Noãn Noãn của ta khỏe ghê nhỉ, nào, ta cho con ăn ít cháo nhé. Nương con chưa có sữa, chờ có sữa rồi chúng ta sẽ uống sữa.”

Lão thái thái ngồi xuống, từng muỗng từng muỗng bón cháo cho Vương Noãn Noãn. Vương Noãn Noãn cũng rất hợp tác, uống hết một bát cháo nhỏ. Khi cảm thấy đã no, nàng liền quay mặt đi, từ chối không ăn thêm. Vương lão thái nhìn thấy vậy bật cười ha hả, không ngớt lời khen tôn nữ mình thông minh quá chừng.

Nghe Vương lão thái và mẫu thân trò chuyện, Vương Noãn Noãn hiểu ra rằng hiện tại mình vẫn chưa có sữa, tạm thời phải uống cháo loãng. Một bữa cháo thì không sao, nhưng không thể ngày nào cũng uống cháo mãi được. Nghĩ đến những ngày trong đại trang viên xa hoa của kiếp trước, lòng nàng bỗng dâng lên nỗi nhớ nhung.

Kiếp trước, Vương Noãn Noãn vốn luôn khao khát một cuộc sống như trong sách vở miêu tả về “Đào Hoa Nguyên”, một nơi yên bình tự cấp tự túc. Nàng đã nỗ lực không ngừng để đạt được điều đó. Nhảy cấp liên tục trong quá trình học, nàng thông thạo các lĩnh vực như nông nghiệp, chăn nuôi, công nghiệp chế tạo và nhiều ngành nghề khác.

Sau khi cha mẹ nàng qua đời trong một tai nạn, nàng kế thừa toàn bộ gia sản của họ, bắt tay vào việc xây dựng một trang viên có thể tự cung tự cấp, thậm chí còn xuất khẩu hàng hóa ra nước ngoài. Không ngờ, vừa mới hoàn thành xong, nàng lại xuyên không đến nơi này.

Nhìn căn phòng đơn sơ, gia cảnh nghèo nàn, Vương Noãn Noãn thở dài. Nhưng rồi nàng lại nghĩ, dù sao thì phụ mẫu kiếp này yêu thương nhau, và tổ phụ mẫu đều đối đãi với nàng rất tốt. Có lẽ cuộc sống này cũng không đến nỗi tệ hại như nàng tưởng. Vương Noãn Noãn khẽ nhắm mắt, cảm thấy dễ chịu hơn sau một ngày dài bỡ ngỡ trong thân thể nhỏ bé này.

Vương Noãn Noãn nghĩ đến đây bỗng nhớ ra người khác xuyên không đều có “bàn tay vàng” giúp đỡ, không biết bản thân có hay không. Nàng vung vẩy đôi tay nhỏ bé, thầm nghĩ: Chắc phải tập trung tinh thần mới có thể phát hiện ra không gian của mình. Chi bằng thử một phen?

Vừa nghĩ, Vương Noãn Noãn liền dồn hết tâm trí tưởng tượng về đại trang viên của mình. Đang tưởng tượng, trước mắt nàng bỗng trở nên mờ ảo, mùi hương cỏ xanh thoang thoảng vào mũi.

Thành công, thành công rồi ư? Hahaha, nàng cũng có không gian riêng! Đã thế, không gian ấy lại chính là đại trang viên của ở kiếp trước! Vương Noãn Noãn mở to đôi mắt tròn trĩnh, ánh mắt sáng như đèn, miệng bật ra tiếng cười khanh khách.
« Chương TrướcChương Tiếp »