Chương 1-2: Lần gặp mặt đầu tiên ở quán bar

Ngày 28/01/2024

EDIT: Dandan

======

Trên khoảng đất trước cửa quán bar mới khai trương đều là giấy màu rực rỡ, bên trong quán càng là xa hoa truỵ lạc. Cả trai lẫn gái đều vui vẻ nhảy múa trên sàn nhảy, tiếng cười đùa ầm ĩ không ngừng vang lên.

Trên quầy bar, Phong Cảnh Bác một thân tây trang đen, trong tay cầm một ly rượu Whiskey, yên lặng thưởng thức.

“ Phong ca, hôm nay quán khai trương, tao mời mày lại đây chơi, mà sao mày lại còn mặc một thân tây trang đen nghiêm túc này thế? Đến, cùng nhau chơi một trận đi. ”

Kỳ thật mặc tây trang đen cũng không có gì, diện mạo Phong Cảnh Bác ôn nhuận nho nhã, mặc lên tây trang đen càng có một hương vị khác. Nhưng mà, tóc của y lại chải gọn gàng ngăn nắp, ngay cả cà vạt cũng chỉnh chỉnh tề tề.

Dáng vẻ nghiêm túc đứng đắn kia, hoàn toàn không giống với một vị khách tìm hoan mua vui, mà càng giống với đến quán bar mở đại hội cổ đông.

Đối mặt với lời oán giận của bạn tốt, Phong Cảnh Bác buông ly rượu: “ Gần đây lão gia tử vẫn cứ luôn thúc giục tao kết hôn sinh con, lỗ tai của tao đều sắp mọc ra kén rồi. Hôm nay tao tới chỉ là để chúc mừng mày, còn những việc khác...... Không có hứng thú. ”

“ Không thì mày tìm người mang thai hộ đi. Tao nghe nói lão gia tử nhà mày gần đây đã tìm đến một vị đại sư, tính toán tìm cho mày một tức phụ nhi vừa vượng phu vừa dễ sinh nở, hahahaha…… ”

Phong Cảnh Bác liếc mắt nhìn hắn một cái: “ Coi bộ mày rất hâm mộ tào, để tao nói lão gia tử giới thiệu đại sư cho ba mẹ mày, thuận tiện tính nhân duyên cho mày luôn. ”

Gia gia Phong Cảnh Bác rất mê tín, y cũng không phải chưa từng khuyên qua, nhưng hoàn toàn vô dụng. Sau lại, Phong Cảnh Bác cũng mặc kệ, dù sao trong nhà cũng không thiếu chút tiền này, lão gia tử vui vẻ là tốt rồi.

“ Đừng đừng đừng, tao sai rồi. Chúng ta đều là quý tộc độc thân, cũng đừng thương tổn lẫn nhau…… ”

Trên sô pha cách đó không xa, Hồ Ly làm mặt quỷ với Lâm Hiểu Trúc.

“ Nhớ kỹ những việc tao dạy mày tối qua sao? Anh ta ngồi đó kìa, mau lên đi! ”

Lâm Hiểu Trúc cầm rượu vang đỏ, nhấp nhấp môi, trong lòng do dự bất an.

Tuy rằng cậu là lão yêu quái đã sống 500 năm, nhưng trên phương diện yêu đương, cậu còn không bằng một học sinh tiểu học. Chẳng sợ có người hướng dẫn, trong lòng vẫn là không tự tin nổi.

“ Tiểu Trúc, đừng chần chừ nữa, mau lên đi. Làng du lịch là hạng mục của nhà họ Phong, thu phục được y, cả nhà mày đều sẽ an toàn. ”

Vừa nghe đến người nhà, tâm tình do dự bất an của Lâm Hiểu Trúc cũng bị đè xuống. Cậu là người lớn trong nhà, lúc này nhất định phải ra tay!

Lâm Hiểu Trúc hít sâu một hơi, cầm lấy ly rượu, chậm rãi đi về phía Phong Cảnh Bác.

Bước đầu tiên, ngồi vào ghế bên cạnh y, lắc lắc ly rượu trong tay với y, “ Anh đẹp trai, uống với em một ly không? ”

Còn cách nhau sáu bước chân, năm bước, bốn bước......

Phong Cảnh Bác đột nhiên một hơi uống sạch rượu trong tay, đứng lên, rời khỏi quầy bar.

Hôm nay là ngày khai trương quán bar của bạn tốt Phong Cảnh Bác, y hẳn là sẽ đến chúc mừng. Chúng ta phải nắm chắc cơ hội này, nếu không cũng không biết tới khi nào mới có thể nhìn thấy người.

Cơ hội chạm mặt như thế này không dễ có, Lâm Hiểu Trúc sợ Phong Cảnh Bác phải về nhà, lập tức đi theo y.

Phong Cảnh Bác vào WC nam, bắt đầu đi vệ sinh.

Sau đó, y phát hiện người vừa vào WC nam kế sau y cái gì cũng chưa làm, cứ như một cây cột mà đứng bên cạnh y.

Y nghiêng đầu, phát hiện đó là một người thanh niên diện mạo thanh tú đáng yêu, trong tay đối phương còn cầm một ly rượu vang đỏ.

Thấy y nhìn qua, thanh niên quơ quơ ly rượu trong tay, cười nói: “ Anh đẹp trai, uống với em một ly không? ”

Phong Cảnh Bác: “ …… ”

Càng bất ngờ hơn chính là, đối phương căn bản không phải nói giỡn, còn đang nhìn chằm chằm y, chờ y trả lời.

“ Không có hứng thú. ”

Phong Cảnh Bác mặt vô biểu tình, mặc quần xong, bước đến bồn rửa tay vặn ra vòi nước.

“ Mấy ngày hôm trước, Phong lão gia tử ở trên weibo giục anh kết hôn. Kỳ thật anh có thể tìm một người ngoan ngoãn để hợp tác, kết hôn theo hợp đồng. Anh thấy tôi thế nào? ”

Phong Cảnh Bác ngẩng đầu, trong gương phản chiếu ra một gương mặt thanh tú. Đối phương có đôi mắt tròn xòe, anh mắt trong sáng, biểu tình lại cực kỳ nghiêm túc.

Rõ ràng là một kiến nghị hoang đường, cậu lại nghiêm túc như đang bàn chuyện lớn quốc gia. Vốn y cho rằng đây chỉ là trò đùa dai mà thôi, không nghĩ tới...... Đối phương vậy mà lại là nói chuyện nghiêm túc!

“ Không có hứng thú! ” Gân xanh trên trán Phong Cảnh Bác không ngừng nhảy lên, khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn ôn hòa trước giờ đều sắp vỡ nát.

Thấy Phong Cảnh Bác muốn rời đi, Lâm Hiểu Trúc vội vàng, giơ tay nắm lấy cánh tay đối phương.

“ Anh không thích phương án này? Vậy tôi còn có thể cung cấp dịch vụ mang thai hộ. Tôi sinh cho anh một đứa nhỏ, nếu anh muốn sinh một đội bóng đá cũng được...... ” Lâm Hiểu Trúc nỗ lực đẩy mạnh tiêu thụ bản thân mình.

Thời điểm cậu còn là măng thì đã hóa hình, nguyên hình chính là một búp măng nhỏ. Nhưng cậu đã sử dụng linh lực để nhanh chóng lớn lên, cũng vẫn luôn duy trì hình thái cây trúc. Chờ một năm sau, sinh búp măng măng nhỏ, cậu liền có thể về nhà tiếp tục làm một búp măng âm thầm tu luyện.

Sinh con……

Phong Cảnh Bác quét mắt nhìn xung quanh, xác nhận bản thân không đi sai phòng vệ sinh.

Sau đó, y rời mắt nhìn mặt Lâm Hiểu Trúc, tuy rằng rất đáng yêu...... Nhưng vẫn là giống với con trai hơn. Tiếp đó, tầm mắt đi xuống, có hầu kết......

“ Cậu là nữ? ” Phong Cảnh Bác tràn đầy hoài nghi với hai mắt của mình.

Lâm Hiểu Trúc chớp chớp mắt to vô tội: “ Không phải, tôi là nam. Không tin thì tôi cởi ra cho anh xem. ”

Lâm Hiểu Trúc đặt ly rượu vang đỏ lên bồn rửa tay bên cạnh, đưa tay xuống dáng vẻ như muốn phải cởϊ qυầи ra luôn.

Sắc mặt Phong Cảnh Bác biến đổi, nhanh chóng bắt lấy tay cậu, ngăn cản động tác của cậu.

“ Không cần, tôi tin cậu. ” Phong Cảnh Bác run rẩy khóe miệng, “ Cậu bao nhiêu tuổi rồi, người nhà của cậu đâu? ”

“ A? Tôi 500 tuổi, nga không, tôi 20 tuổi. ” Lâm Hiểu Trúc bỗng nhiên nhớ tới thông tin trên giấy chứng minh cùng hộ khẩu mấy ngày trước mới đi cục quản lý yêu tinh làm.

“ Người nhà của tôi đều đã qua đời hết rồi, tôi được gia gia của bạn tốt nhận nuôi. Chuyện kết hôn giả hay mang thai hộ, tôi đều có thể tự mình quyết định, không cần phải gặp người lớn trong nhà. ”

Lâm Hiểu Trúc vui mừng trả lời, còn tưởng rằng y đã tiếp nhận mình.

Phong Cảnh Bác: “ …… ” Y đồng ý lúc nào?

“ Bằng cấp của cậu đâu? ”

“ Tôi...... Tôi còn chưa tốt nghiệp tiểu học, nhưng mà anh cứ yên tâm, tôi biết chữ. Nếu anh không tin, đưa bút máy cho tôi, tối viết chữ cho anh xem. ”

Lâm Hiểu Trúc vừa nói, vừa muốn rút ra bút máy trong túi áo tây trang của Phong Cảnh Bác.

Phong Cảnh Bác lui về phía sau một bước: “ Không cần, tôi tin cậu. ”

Y nâng tay lên, xoa xoa giữa mày đang trướng đau.

Phỏng chừng đầu óc đứa nhỏ này có chút vấn đề, trong nhà tám phần là không có tiền, không thể đưa cậu đi trường hợp đặc thù đi học. Người nhà của cậu tám phần là nhất thời không chú ý, mới làm đứa nhỏ này chạy lạc.

Nếu là mặc kệ, đứa nhỏ lớn lên đơn thuần ngây thơ như vậy, đêm nay sẽ gặp phải chuyện gì đều khó nói.

“ Cậu có số điện thoại của người nhà sao? ”

“ Tôi chỉ có số điện thoại của bạn tốt cùng gia gia, đêm nay bạn của tôi còn có việc phải làm đâu. ”

Gọi một người lớn tuổi đến đón người, không quá được.

Phong Cảnh Bác cúi người xuống, cười dịu dàng: “ Cậu còn nhớ địa chỉ nhà mình sao? Tôi đưa cậu về. ”

Y có thể mời cậu đi khách sạn, hoặc mời cậu đến nhà y, cũng có thể là đến nhà cậu. Nhưng chủ đề chỉ có một: Làʍ t̠ìиɦ! Nhất định phải cẩn thận, không cần sơ ý mà đồng ý với y.

“ Nhớ rõ. ” Lâm Hiểu Trúc nặng nề mà gật gật đầu, nhiệt tình mà ôm tay Phong Cảnh Bác, lôi kéo y đi ra ngoài.

Hồ Ly còn nói mọi chuyện có khả năng không quá thuận lợi, nhưng cậu thấy cũng không khó a.

===

Rolls-Royce bay nhanh trên đường lớn, xuyên qua nội thành phồn hoa, chạy về phía vùng ngoại ô hẻo lánh.

Lâm Hiểu Trúc ngồi trên xe, cầm điện thoại mới mà tiểu đồng bọn tài trợ, click mở app chim cánh cụt, bấm vào biểu tượng microphone.

“ Hắn nói muốn về nhà tao làm một nháy, tao đồng ý rồi. Mày không cần phải lo lắng cho tao, mai gặp. ”

Phong Cảnh Bác: “ …… ”

Xe dừng lại ở cuối đường xi măng, tài xế mở cửa sổ xe, nhìn khung cảnh xung quanh.

“ Gần đây thực sự có người ở sao? ”

“ Đâu có đâu. Nhìn thấy mảnh rừng trúc ở bên phải kia sao? Đó chính là nhà tôi. ”

Sắc mặt Phong Cảnh Bác tối sầm, trong lòng ngay lập tức nhảy lên dự cảm không lành.

Giọng nói mềm mại kia còn đang tiếp tục nói: “ Mới có lần đầu tiên mà đã dã chiến, khó trách mọi người đều nói kẻ có tiền đều rất biết chơi. ”