Editor: Cô Quân
"Nương nương, nương nương!" Thu Hà chạy vội vào phòng, vẻ mặt vui vẻ nói, "Nô tì có một tin tức lớn tuyệt vời muốn nói cho nương nương!"
Liễu An Dung lười nhác mà nằm ở trên giường êm, trợn trắng mắt nói: "Chuyện gì?" Đến Nam Chu Quốc tròn một tháng, đây là lần đầu tiên gặp thị nữ cung kính nói với nàng lời nói như vậy.
Không xong, mí mắt phải không ngừng nhảy, tuyệt không phải chuyện gì tốt!
"Bệ hạ rốt cuộc nhớ đến nương nương, bệ hạ truyền nương nương đêm nay thị tẩm!" Bộ dạng Thu Hà mừng rỡ cứ như chính là nàng đi thị tẩm vậy.
Nửa năm trước, Tây Cẩm và Nam Chu Nhất chiến tranh, Tây Cẩm thua trận. Liễu An Dung thân là công chúa Tây Cẩm người mang khuất nhục mà gả cho Nam Chu Hoàng Đế Tạ Trạch, kết quả ngày đại hôn độc thủ khuê phòng, sau đó lại thêm lạnh nhạt tròn một tháng. Ngay cả mặt mũi cũng chưa gặp một lần. Cũng không biết hoàng đế này là tròn hay dẹp, là béo hay xấu!
Hôm nay, thấy Thu Hà mừng rỡ nhắc tới tên cẩu hoàng đế kia, vẻ mặt mừng rỡ đi thị tẩm giống như phúc khí nàng tu mấy kiếp mới được, lửa giận của Liễu An Dung từ từ bắt đầu bốc lên
Cẩu Hoàng Đế, cuối cùng ngươi còn nhớ Thu Thủy cung, Thục Phi nương nương à?!
Mối thù quốc gia, mối thù bị lạnh nhạt, khuất nhục, cười nhạo, lửa giận dữ dội bùng lên trong trái tim An Dung, giống như hoàn toàn thiêu rụi nàng.
Chỉ cần gϊếŧ tên cẩu hoàng đế này, phải cứu được Tây Cẩm, thì nàng cũng được cứu rồi!
Hoàng Đế nào đó, nạp mạng đi!
Ban đầu Thu Hà nghĩ rằng hầu hạ Thục phi nương nương có thể bay lên đầu cành trở thành Phượng Hoàng, ai ngờ bệ hạ từ đêm đó Thục phi tiến cung, nghỉ lại ở tẩm cung Nhu phi, hại nàng bị những cung nữ khác mỉa mai khắp nơi, nói nàng đi theo sai chủ tử rồi. Hôm nay bệ hạ thật không dễ gì nhớ tới Thục phi nương nương, ngược lại nương nương làm sao có bộ dáng nghiến răng nghiến lợi vẻ mặt phẫn nộ. Có phải vui quá hóa ngốc rồi không?
Thu Hà thấy Liễu An Dung một thân áo trắng, tóc cô rối tung, mộc mạc giống như vị cung nữ, lo lắng nói, "Nương nương, sao người lại mặc thành cái bộ dạng này! Mau mau! Nô tì hầu hạ nương nương tắm gội, lại trang điểm thật đẹp cho nương nương." Thật sự là nương nương không vội, sốt ruột chết nô tì mà!
Nguyệt hắc phong cao (1), đúng là thời điểm tốt để phạm tội! Liễu An Dung vừa bị Thu Hà giày vò các loại, vừa hắc hắc cười lạnh.
[1] Nguyệt hắc phong cao [月黑风高]: Vốn là “Đêm trăng mờ gϊếŧ người, ngày gió cao phóng hoả.” Chỉ hoàn cảnh hiểm ác (thường là buổi tối).
Sứ thần Tây Cẩm sắp tới thăm Nam Chu, Tạ Trạch mới nhớ tới Công Chúa Tây Cẩm đã ở hậu cung của hắn ngây người tròn một tháng, lại còn chưa thị tẩm. Ngày đại hôn ấy, Nhu Phi bỗng nhiên bị bệnh, hắn vội vàng tới đó, chăm sóc một đêm. Sau đó hắn lại bị việc triều chính bận đến độ sứt đầu mẻ trán, cũng bỏ vị Công Chúa Tây Cẩm này sang một bên.
Nếu bị sứ thần truy hỏi tới chuyện của Công Chúa, hắn thế nhưng ngay cả tướng mạo công chúa cũng không biết, đây chính là muốn làm trò cười à. Vì vậy vị Nam Chu Đế Vương trên vạn người này, tâm huyết dâng trào mà sai người truyền tin Công Chúa tắm gội thay quần áo, buổi tối hắn ghé thăm.
Ban đêm, Tạ Trạch tới đúng hẹn. Hắn thấy một nữ tử trẻ tuổi cúi đầu ngồi trên giường bên cạnh, váy gấm hoa làm nổi bật lên da thịt trắng nõn như sương của nàng, dịu dàng điềm tĩnh, chỉ là trên đầu người này cài đầy trâm vàng bạc sáng long lanh, trang điểm lộng lẫy giống như con công, anh không nhịn được mà phì cười.
Sự chế giễu này đã châm ngòi cho cơn giận trong lòng Liễu An Dung. Nàng bỗng nhiên đứng lên, tay áo chuyển một cái biến ra một thanh chủy thủ sáng long lanh, lao thẳng đâm vào tim của Tạ Trạch.
"Cẩu Hoàng Đế, nộp mạng đi!" Khoảng cách chỉ có một bước, hắn tuyệt đối không tránh nổi!
"Hộ—— hộ giá!" Tạ trạch kinh hoảng lui về phía sau, trong lúc nhất thời vậy mà quên mình biết võ.
Bởi vì trên đầu mang tầng tầng lớp lớp trâm cài tóc, trọng tâm Liễu An Dung không vững, vừa đi một bước thì chân uốn éo, toàn bộ người lao thẳng bổ nhào về phía Tạ Trạch.
"Bốp!" Là âm thanh đầu Liễu An Dung đυ.ng vào cằm của Tạ Trạch.
Thu Hà chết tiệt, ngươi hại chủ tử nhà ngươi thảm rồi!
Chủy thủ rạch một nhát trên bụng Tạ Trạch chảy đầy máu, Lúc này Liễu An Dung bị đυ.ng choáng luôn. Mà Tạ Trạch bị nàng đυ.ng phải mắt nổi đom đóm, bên hông đau nhức mãnh liệt làm cho hai mắt hắn tối sầm cũng trực tiếp ngã trên mặt đất.