Chương 29:

Đi đến bệnh viện, bệnh viện mỗi ngày đều có rất nhiều người, nhiều hơi thở, sơ bẩn khí tức cũng rất nhiều.

Quả Quả nhìn rậm rập hắc khí dơ bẩn lại nhìn con quỷ đang đợi trong góc lông mày liền nhăn lại.

Như thế nào lại nhiều quỷ như vậy?

Chúng nó đều không đi đầu thai sao?

Đi lên lầu 4 khu bệnh nhân nằm, Phó Lâm mang theo Khương Quảng Thịnh đi vào trước cửa phòng bệnh Lý Tân, xuyện qua cửa kính nhìn thấy người bên trong.

"Khương tiên sinh ngài xem, có phải là hắn không?"

Khương Quảng Thịnh nhìn kỹ gật đầu: "ừ, chính là hắn."

Quả Quả cũng duỗi đầu nhìn lại phát hiện người trên giường bệnh bị ác quỷ đè nặng trên đầu.

Ác quỷ đang hút sinh khí trong thân thể hắn.

Hơn nữa ác quỷ này còn xấu vô cùng.

A nhìn không nổi.

"Cha, có quỷ a."

"Để Quả Quả xuống, xem Quả Quả một tay đem nó chụp bay."

Khương Quảng Thịnh cùng Phó Lâm nghe vậy liền không nói một lời mở cửa đi vào, sau đó một người canh cửa, một người đưa bé đến bên cạnh giường bệnh.

Sâu đó liền nhìn thấy bé con nâng tay lên nhảy lên một cái rồi vững vàng rơi xuống đất.

Ở trong mắt Quả Quả thì ác quỷ kia đã bị bé đánh bay.

Hiện tại nó đang trong góc hung dữ mà nhìn về phía bé.

Quả Quả bĩu môi chống nạnh: "Ngươi chừng ta làm cái gì?"

Bé đánh nó cũng không có sai.

Ác quỷ gào rống một tiếng: "Nhóc con làm hư chuyện tốt của ta, ta ăn ngươi."

Quả Quả khí thế mười phần hừ một tiếng: "Ngươi tới nha."

Sơ ngươi a.

Ác quỷ khıêυ khí©h không một lời liền vọt về phía Quả Quả.

Quả Quả không nhanh không chậm phóng ra một lá bùa giam cầm, khi ác quỷ lại đây liền nhảy dựng lên bang một tiếng đem phù vững vàng dán trên trán ác quỷ.

Ác quỷ cứng đờ thân thể, bùm một tiếng dừng trên mắt đất không thể động đậy, chỉ còn lại tròng mắt có thể chuyển.

"Hừ, xấy quỷ, chỉ có chút bản lĩnh như vậy?"

Quả Quả còn ghét bỏ võ võ tay nhỏ, sau đó gót chân dột nhiên đá vào trên đầu ác quỷ, trực tiếp đem nó đá bay.

Mà trong mắt Phó Lâm cùng Khương Quảng Thịnh chính là bé con ở đó nhảy qua nhảy lại, bàn tya nhỏ phất phất, bây giờ động tác giống như đá cầu.

Không phải ở đó đá quỷ đi.

Hai người liếc mắt nhìn nhau rồi yên lặng ròi khỏi phòng bệnh.

Không biết a, bọn họ không nhìn thấy gì.

Quả Quả chơi trong chốc lát còn muốn tiếp tục đá Phó Lâm lại mở miệng.

"Có hộ sĩ tới."

Quả Quả lập tức lôi ra thiên lôi phù chụp lên trán ác quỷ. Chỉ nghe ầm vang một tiếng ác quỷ liền hồn phi phách tán.

Một chút cũng không sót lại.

Chờ khi hộ sĩ tiến vào thấy hai người đàn ông cùng một đứa trẻ đứng ở một bên đang cười hì hì nhìn cô, thiếu chút nữa dọa sợ hộ sĩ.

Thậy kỳ lạ.

Càng kỳ lạ chính là người bệnh vốn dĩ không có cơ hội tỉnh lại hiện tại lại mở mắt.

Hộ sĩ xoay người chạy ra khỏi phòng bệnh.

"Lý bác sĩ, người bệnh tỉnh."

Lúc sau, bác sĩ tuyên bố người bệnh không có trở ngại.

Sau đó giây tiếp theo người bệnh liền xuất hiện trong phong thẩm vấn.

Phó Lâm bắt đầu thẩm vấn.

Lý Tân biết mình không trốn thoát liền một năm một mười nói ra.

Nghe toàn bộ quá trình Phó Lâm cũng vô ngữ nhìn trời.

Mẹ mình mất lại trách người khác, còn nói cái gì mà hắn lấy tiền cứu mẹ kà không có sai.

"Đại ca, kia không phải tiền của anh, anh nên hiểu rõ."

Lý Tân không nghe.

"Cho nên anh mưu tính nhiều năm như vậy sáng lập công ty chèn ép Khương thị, chính vì muốn thay mẫu thân báo thù?"

"Đúng." - Lý Tân nói.

Giọng điệu kiên định, phảng phất chính mình không có sai.

Phó Lâm: Là cái rắm, đầu óc có bệnh.

"Lý Tân anh từng nghĩ tới mẹ anh chết không phải vì người khác mà bởi vì anh không?"

"Không có khả năng!" - Lý không chút suy nghĩ phản bác.

"Sao có thể tại ta?"

"Rõ ràng là do bọn họ bức ta."

Phó Lâm không khách khí nói: "Ngoan cố!"

"Tôi đã hỏi qua bác sĩ, lúc chính mẹ anh đã từ bỏ giải, nguyên nhân là bà ấy không muốn liên lụy anh."