Thái độ của Tô Uyển Uyển rất kiên quyết, bà ấy không nói sẽ lùi lại một bước mặc dù Nghiêm Lệ Lệ là bạn thân của mình nhưng Tiểu Đồng Đồng chính là bảo bối trong lòng bàn tay của Tô Uyển Uyển, không ai được phép bắt nạt.
“Uyển Uyển, bà yên tâm đi, chuyện hôm nay là do Húc Nhi đã làm sai, tôi nhất định sẽ đưa con bé tới đây xin lỗi Tiểu Đồng Đồng. Tôi tin Húc Nhi chỉ là lỡ lời thôi, chứ con bé không cố ý sỉ nhục Tiểu Đồng Đồng đâu!”
Nghiêm Lệ Lệ thấy thái độ nghiêm túc của Tô Uyển Uyển, bà ta nhanh trí trả lời, bàn tay lúc này thì nắm chặt thành nắm đấm.
Mặc dù không muốn Lưu Nam Húc đi xin lỗi chút nào, nhưng vẫn phải lùi một bước thôi. Bởi vì sau khi con bé nhà quê này trở về, sợ rằng sẽ không còn chỗ cho con gái mình ở nhà họ Lục nữa.
Không được, không thể ngồi yên chờ đợi được, phải tìm cách loại bỏ con bé nhà quê đó thôi!
Sau khi nán lại nhà họ Lục một lúc thì Nghiêm Lệ Lệ cũng rời đi theo lời Tô Uyển Uyển.
Nhìn bóng lưng của Nghiêm Lệ Lệ, Lục Thanh An ngồi xổm xuống sờ sờ cái đầu nhỏ của Lục Tri Đồng, “Tiểu Đồng Đồng, có anh trai ở đây rồi, anh sẽ không để ai bắt nạt em đâu.”
Lục Tri Đồng nắm tay Lục Thanh An, cô bé mỉm cười lộ ra lúm đồng tiền nhỏ, “Cảm ơn anh, anh trai thật tốt!”
Nụ cười của bé con gióng như một tia nắng ấm áp chiếu vào tim mọi người, thật dễ thương làm sao!
Lục Thanh An nhìn Lục Tri Đồng, dịu dàng nói: “Tiểu Đồng Đồng, em muốn đi xem ngôi nhà búp bê các anh đã chuẩn bị cho em không? Để anh đưa em đi xem nha!”
Nhà họ Lục có địa vị rất cao trong thành phố này. Khi ông cụ nhà họ Lục muốn đưa vợ đi khắp thế giới du ngoạn nên đã giao lại toàn bộ cơ ngơi cho Lục Yến Chu quản lý. Nhưng Lục Yến Chu lại là không chịu nghe theo sắp xếp khiến ông cụ Lục rất tức giận. Lục Yến Chu muốn ra ngoài nên đã tự thành lập một công ty. Chỉ một thời gian ngắn sau, công ty đó đã chiếm lấy vị trí số một, thậm chí còn vượt qua cả công ty của Lục gia.
Sau này, Lục Yến Chu kết hôn với Tô Uyển Uyển, sinh được mấy đứa con, quan hệ vợ chồng rất tốt, mấy đứa con cũng rất ngoan. Vì vậy, Lục Yến Chu đã quyết định sinh thêm một em bé và Tiểu Đồng Đồng ra đời.
Mặc dù mấy anh em nhà họ Lục chưa lập gia đình nhưng bên ngoài có rất nhiều nhà đã bắt đầu tạo quan hệ thân thiết, còn cố tình lấy lý do công việc để ở lại nhà họ Lục, cho nên nhà họ Lục cũng xây thêm rất nhiều phòng.
Là con gái duy nhất của nhà họ Lục, đương nhiên Tiểu Đồng Đồng cũng có phòng riêng, cô bé còn có thêm phòng búp bê, phòng học, phòng trang sức, rồi cả phòng thay đồ…
Lục Thanh An đưa Tiểu Đồng Đồng đi khắp nhà để giới thiệu.
Cuối cùng, họ đi đến căn phòng búp bê mà mấy anh em đã chuẩn bị cho Tiểu Đồng Đồng.
Thấy căn phòng tràn ngập đồ chơi, Lục Tri Đồng có chút trầm mặc.
Lúc trước, cô bé chỉ có thể đứng ngoài ngắm nhìn đồ chơi của Vân Hải, chứ chưa từng được động vào, vậy mà hiện giờ cô bé không ngờ anh trai mình lại chuẩn bị cho mình nhiều đồ chơi như vậy, còn nhiều hơn của Lâm Vân Hải kia gấp mấy lần.
“Tiểu Đồng Đồng, em có thích mấy thứ này không?” Lục Thanh An nhìn Lục Tri Đồng lúc này đang đứng bất động ở cửa, anh còn tưởng cô bé không thích chúng, “Nếu em không thích thì cũng không sao, sáng mai anh sẽ dẫn em đi mua những thứ em thích, được không?”
Nhà họ Lục không có bé gái, vậy nên Lục Thanh An cũng không biết mấy bé gái thích gì, những thứ này đều là thư ký của anh giới thiệu mua, anh cũng không biết Tiểu Đồng Đồng có thích hay không.
Lục Tri Đồng lắc đầu, sau đó lại gật đầu, nhỏ giọng nói: “Không cần đâu anh trai, Tiểu Đồng Đồng rất thích những thứ này, không cần mua thêm gì đâu, quần áo cũng có đủ mặc rồi.”