Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Cưng Xuyên Không: Bị Trộm Nghe Tiếng Lòng

Chương 25

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đức Dương đế nhìn Đại tế ti đã chuẩn bị bắt đầu nghi lễ, bỗng nhiên rút phắt thanh kiếm của tên thị vệ bên cạnh, đâm thẳng về phía lão ta. Đại tế ti không kịp trở tay, chỉ kịp hất mạnh tay áo, khiến đám thuốc nổ bên trong văng ra ngoài.

Sắc mặt Đại tế ti hoảng hốt, biết là không thể che giấu được nữa, liền lao thẳng về phía Đức Dương đế với vẻ mặt hung tợn. Đức Dương đế chĩa thẳng mũi kiếm về phía lão ta, Đại tế ti không né tránh, cứ thế lao thẳng vào mũi kiếm. Đức Dương đế còn chưa kịp rút kiếm về thì lão ta đã tắt thở. Nhìn Đại tế ti chết ngay trước mắt, sắc mặt Đức Dương đế vô cùng khó coi.

Hoàng hậu đứng bên cạnh từ lúc nào đã lùi xuống khỏi tế đàn, nấp ở một góc khuất xa xa. Nhìn thấy Đại tế ti thất bại, bà ta cắn chặt môi, trong lòng tràn đầy phẫn uất. Đáng ghét!

Các vị đại thần và phi tần chứng kiến cảnh tượng bất ngờ này đều hoảng sợ đến mức mặt mày tái mét.

Cả tế đàn trở nên hỗn loạn.

"Chuyện này... chuyện này là sao?"

"Hoàng thượng... Hoàng thượng gϊếŧ Đại tế ti rồi?!"

Chẳng những các vị đại thần, ngay cả Tô Niệm Niệm cũng ngây người ra.

[Cái gì? Chuyện gì thế này? Phụ hoàng gϊếŧ Đại tế ti rồi? Không lẽ phụ hoàng phát hiện ra chuyện gì sao?!]

Đức Dương đế nghe được tiếng lòng của Tô Niệm Niệm, cho rằng con gái đã phát hiện ra việc ông có thể nghe được suy nghĩ của nàng. Vì để tránh sau này Tô Niệm Niệm không dám nói chuyện trong lòng nữa, ông vội vàng giải thích:

"Mọi người bình tĩnh, trẫm vừa rồi phát hiện trên người Đại tế ti có mang theo thuốc nổ! Hắn ta muốn ám sát trẫm!"

Nghe đến hai chữ "thuốc nổ", tất cả mọi người đều kinh hãi. Thuốc nổ! Ai mà không sợ chứ!

Đức Dương đế nhìn đám thuốc nổ vương vãi trên mặt đất, lạnh lùng nói:

"Trẫm muốn xem thử là kẻ nào to gan lớn mật dám làm như vậy!"

Nói đoạn, Đức Dương đế đưa mắt liếc nhìn Hoàng hậu, ánh nhìn sắc lạnh như dao găm khiến bà ta không khỏi rùng mình. Xong xuôi, ông sải bước xuống tế đàn, uy nghi, lạnh lùng như một vị thần chết vừa giáng trần.

Hoàng hậu có chút chột dạ, nhưng bà ta không sợ. Cha bà ta là thừa tướng do Tiên đế sắc phong, hơn nữa bà ta không tin Hoàng đế có thể tìm được chứng cứ liên quan đến mình!

Đại điển tế trời coi như thất bại thảm hại. Mọi người đều có cảm giác như vừa thoát chết trở về.

Lăng quý phi càng thêm sợ hãi. Nếu chuyện lúc nãy thực sự xảy ra, có chết bà cũng sẽ bảo vệ con gái mình.

[Oa, phụ hoàng tâm tư tỉ mỉ vậy sao?]

[Tuyệt quá! Thần tài Lục ca ca của con được cứu rồi!]

Lăng quý phi bất đắc dĩ nhìn Tô Niệm Niệm, trong lòng thầm than thở: Con gái à, con có biết là mẹ vừa rồi sợ đến mức nào không hả?
« Chương TrướcChương Tiếp »