Quyển 1 - Chương 9: Chúng ta chưa có bắt đầu
Buổi sáng thứ ba trong sương, gió thu nhè nhẹ thổi qua từng lọn tóc,gió vui đùa với hoa cỏ, tóc vui đùa cùng người. Hương ổi từ đâu phả vào,tiết trời hanh khô vẻ mát mẻ. Nó cặp sách đến trường, vẫn đôi mắt trong sáng ấy, vẫn đôi mắt to tròn ấy nhưng sao vô hồn, trống trãi." Chào"
Hắn lừng thững tiến đến, không buồn liếc nhìn nó lấy một cái, đôi chân nhịp bước đều với chân nó, vẫn tỏ ra lạnh lùng, khó gần như cái đêm cuối cùng ấy. Giọng nó lạc hẳn, mắt cụp xuống, nghĩ ngợi.
" Chào"
"Em thay đổi nhiều lắm"
"Cậu cũng vậy"
Hắn dừng chân bước lại, "cậu" sao? Nó đã thay đổi đến mức này thì quả thực hắn rất khó chịu. Đi bên cạnh,chẳng biết nói gì hơn.
"Xuân Quả, em không có gì để nói với tôi sao?"
Vẫn vẻ lạnh lùng, phong trần ấy,hai chữ Xuân Quả sao mà thân thương đến vậy. Đã lâu rồi không ai gọi nó như thế, nhất thời có chút không quen.
"Không..."
Hắn đứng đối diện,nhìn thẳng vào mắt nó như chờ đợi câu trả lời.
" Không có"_nó bước vội bỏ đi trước.
Dương Trí biết Xuân Quả định nói gì, nhưng không ngờ cô gái của hắn lại cứng rắn và trầm tĩnh như vậy. Thời gian đã làm con người trưởng thành hơn.
" xin chào các em, hôm nay lớp ta có thêm một bạn học sinh mới."_
Cô giáo nghiêm trang nói. Từ cửa, hắn đút tay vào túi quần vẻ lãng tử. Cả lớp nháo nhào cả lên, việc này đối với người như hắn đã quá đỗi thân thuộc. Cất giọng lãnh đạm, mắt chẳng buồn nhìn mọi người, cũng không nhìn nó, nói:
"Dương Mình Trí, chào"
Nói rồi thẳng thừng oai vệ xuống chỗ nó đang ngồi. Đặt cặp xuống, ngồi bắt chân chữ ngũ oai vệ. Cả lớp cứ nháo nhào cả lên, rút điện thoại chụp lia lịa,lại càng bực hơn khi nó được ngồi cạnh hotboy có lẽ còn đẹp hơn cả hot boy number one của trường này. Ngay lập tức, FC của hội " hâm mộ các oppa" lập phiếu bầu chọn mới. Và...phần thắng thuộc về hắn, tạo nên cơn sốt Dương Minh Trí. Chưa đầy một tiếng, hắn đã nổi trội vô cùng. Cả chức hội trưởng cũng được hắn nắm giữ trong tay, thật bái phục. Điều mà mọi người không ngờ đến nữa là...hội trưởng cũ gọi hắn là đại ca. Tuyệt vời, hắn trở thành miếng mồi béo mỡ cho các nữ săn, ngoại trừ nó.
Để chào mừng hội trưởng mới, kiêm cả học sinh xuất sắc của trường Green Star của Mỹ về lại trường Phan Đăng Lưu này, trường tổ chức một buổi tiệc chào mừng hắn. Nhân danh hội trưởng, hắn yêu cầu mọi người phải có mặt đầy đủ, chặn luôn đường thoát lui của nó. Bao nhiêu hot girls từ chối bạn nhảy để tìm hắn. Thay vì trả lời " đồng ý" hay " từ chối" thì hắn nắm lấy tay nó, tuyển bố dõng dạc:
"Vũ Mạn Tiểu Khuê sẽ là bạn nhảy của tôi"
Mọi người giương đôi mắt to tròn nhìn nó, mọi người nhìn nó, nó nhìn hắn.Hắn chẳng nhìn ai. Tính giựt tay ra khỏi tay hắn nhưng bị giữ chặt, hắn áp sát tai nó, nói thì thầm.
" nếu em dám chống cự, tôi sẽ cho em biết tay"
Chỉ một câu nói thôi, hắn đã làm nó ngoan ngoãn như một chú mèo. Người đàn ông quyền lực này không phải Dương Trí mà nó yêu. Không phải...tất thảy đều không phải. Nó hất mạnh tay mình ra, mạnh mẽ nói:
"Xin lỗi, tôi không đi được"
Nó rải bước thật nhanh, tay nắm chặt thành quyền.
" đứng lại, lấy danh dự là hội trưởng ,là một người bạn, tôi mời cậu, không phải như cậu nghĩ"
Nó đứng dựng lại, đúng rồi ! Nó lấy quyền gì để từ chối cơ chứ? Cả hai người còn chưa có bắt đầu thì làm gì có kết thúc. Chỉ là do nó ngộ nhận ,nhếch mỗi cười mỉm, ánh mắt ánh lên tia khó hiểu.
" Được, tôi sẽ đến,"
Nói rồi, nó bỏ đi, hắn cười hài lòng