Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Cưng An An Bị Nghe Thấy Tiếng Lòng Rồi!

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Thôi được, em muốn nhận nuôi thì cứ nhận nuôi đi, dù sao nhà chúng ta cũng không phải là nuôi không nổi."

"Đúng không, vậy nên hôm nay em giao cục bột nhỏ cho anh chăm sóc đó."

"Cái gì? Em muốn anh chăm sóc cục bột nhỏ này? Em sáu, em xác định là không phải đang đùa anh đấy chứ?"

Ngay lúc Hứa Trạch Thuỵ định mở miệng giải thích thì điện thoại của anh ta reo lên.

Vừa nhìn thấy người gọi đến là cố vấn của Liên minh, anh ta lập tức nhảy dựng lên: "Không được rồi! Bọn họ gọi điện giục rồi, không còn thời gian nữa, anh cả, em có việc rất quan trọng phải đến Liên minh, đây, đưa cho anh bế này, cục bột nhỏ giao cho anh đấy."

Hứa Ngự Phong bị ép nhận lấy Hứa Như An, Hứa Trạch Thuỵ thực sự rất vội, không kịp nói thêm lời nào đã xoay người rời đi, chỉ còn lại Hứa Như An và Hứa Ngự Phong mắt to trừng mắt nhỏ, mặt đối mặt.

Hứa Ngự Phong, người chán ghét trẻ con cũng như không biết cách chăm trẻ con, đã ném Hứa Như An lên ghế sofa, đúng vậy, bạn không nghe nhầm đâu, người đàn ông này đã thực sự "ném" một đứa trẻ ba tuổi!

May mà là ném lên ghế sofa êm ái chứ không phải ném xuống đất, nếu không Hứa Như An nghĩ mình đã toi mạng rồi.

"Trợ lý Bạch, vào đây một lát."

Giọng nói vừa dứt, một người bước vào văn phòng. Hứa Như An nhận ra người này chính là người đã đón cậu và Hứa Trạch Thuỵ lúc nãy.

"Trợ lý Bạch, lát nữa tôi có một cuộc họp, phiền cậu trông chừng cậu bé này giúp tôi. Đây là cậu chủ nhỏ nhà họ Hứa, em trai út của tôi, chú ý một chút."

"Vâng, tổng giám đốc."

Thực ra Hứa Như An rất muốn nói với hắn là cậu ở một mình cũng không sao, nhưng Hứa Ngự Phong căn bản không cho cậu cơ hội, giao thẳng cậu cho trợ lý Bạch rồi đi họp.

Trợ lý Bạch lấy sữa và một số đồ ăn vặt đặt lên bàn: "Cậu chủ nhỏ, đây là cho cậu, cậu có thể ăn tất cả những thứ này, ngoài ra nếu cần gì có thể nói với tôi, tôi sẽ ngồi bên ngoài."

Nói xong, trợ lý Bạch còn mở máy tính bảng, bật một bộ phim hoạt hình cho Hứa Như An xem.

Chờ trợ lý Bạch ra khỏi văn phòng đóng cửa lại, cậu lập tức tắt phim hoạt hình, mở trang web tìm kiếm.

"Cái quái gì thế này, mình không phải là mấy đứa trẻ con ngây thơ kia, còn cho mình xem phim hoạt hình nữa!"

Hứa Như An nghĩ nếu đã phải ở lại thế giới này, cậu cũng nên tìm hiểu thêm về nó nhiều chút.

Đang lúc Hứa Như An chăm chú xem thông tin, một bóng người nhân lúc trợ lý Bạch không chú ý đã lẻn vào văn phòng tổng giám đốc.

"Hửm, cái thứ quỷ quái gì thế này, sao trong văn phòng của anh Ngự Phong lại có một đứa trẻ?"

Nghe thấy tiếng động, Hứa Như An ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện trong văn phòng không biết từ lúc nào đã có thêm một người phụ nữ.

"Này, nhóc là ai? Ai cho phép nhóc vào đây?"

Hứa Như An trợn mắt, không muốn để ý đến cô ta nên không trả lời.

Người phụ nữ thấy Hứa Như An xem thường trợn mắt nhìn mình thì lập tức nổi giận.

Cô ta giật lấy máy tính bảng ném xuống đất, chỉ tay vào mặt Hứa Như An mắng: "Rốt cuộc mày là ai! Đây là văn phòng của anh Ngự Phong, chẳng lẽ mày là đứa con hoang do con hồ ly tinh nào đó mang đến à?"

Càng nghĩ cô ta càng cảm thấy rất có khả năng, cô ta là con gái của một trong những cổ đông lớn của công ty, từ năm mười mấy tuổi theo ba đến công ty gặp Hứa Ngự Phong một lần thì đã phải lòng hắn.

Từ đó về sau, cô ta thỉnh thoảng lại quấn lấy ba mình, bắt ba mình phải dẫn mình đến tìm Hứa Ngự Phong, sau khi tốt nghiệp đại học, cô ta càng là chạy đến trước mặt Hứa Ngự Phong để tỏ tình.

Nhưng Hứa Ngự Phong đã thẳng thừng từ chối cô ta, sau đó còn luôn né tránh, thậm chí sau vài lần cô ta đến văn phòng tìm hắn, hắn đã liệt cô ta vào danh sách đen, không cho phép cô ta xuất hiện ở công ty.

Cô ta nhờ ba mình nói đỡ giúp, nhưng ba cô ta cũng đành bất lực.

Hôm nay là sinh nhật của cô ta, cô ta rất muốn gặp Hứa Ngự Phong, vì vậy đã lợi dụng một chút quan hệ, vất vả lắm mới vào được công ty, tránh mặt trợ lý thư ký bên ngoài rồi mới vào được văn phòng của Hứa Ngự Phong.

"Tôi tên là Hứa Như An, không phải đứa con hoang nào cả! Mà chính Hứa Ngự Phong bảo tôi ở đây, chị là ai?"

Người phụ nữ này thật là bất lịch sự, nghe cô ta nói vậy, chẳng lẽ là “nợ phong lưu” của Hứa Ngự Phong sao?

"Mày tên là Hứa Như An! Mày cũng họ Hứa? Quả nhiên, tao biết ngay mà! Hèn gì anh Ngự Phong không bao giờ chấp nhận tao, hóa ra anh ấy đã bí mật ở bên người phụ nữ khác, thậm chí còn có con rồi!"

Hứa Như An ngớ người ra, cái quái gì thế này, sao cậu lại biến thành con trai của Hứa Ngự Phong rồi?
« Chương TrướcChương Tiếp »