Chương 15

Hứa Như An bất mãn lầm bầm vài tiếng, nhưng vì má bị véo, ảnh hưởng đến việc nói chuyện, cho nên Hứa Ngự Phong không nghe ra cậu nói gì.

[Ừm... Người lớn thật là trẻ con! Sao Hứa Ngự Phong này lại khác với miêu tả trong cốt truyện vậy? Thật khó tưởng tượng một người như vậy cuối cùng lại vì tự tử vì tình, xem ra anh ta rất yêu trợ lý Bạch.]

Tay Hứa Ngự Phong khựng lại, vẻ mặt có chút phức tạp, nhóc con lại nhắc đến chuyện hắn thích trợ lý Bạch.

Trong tương lai hắn và trợ lý Bạch đều chết sao? Hơn nữa hắn còn tự tử vì trợ lý Bạch?

Lời nhóc con nói rất đúng, thật sự rất khó tưởng tượng hắn sẽ trở thành như vậy, rõ ràng hiện tại hắn không hề có cảm giác gì với trợ lý Bạch.

[Chắc bây giờ trợ lý Bạch đang rất khó xử, dù sao anh ta cũng đã thật lòng yêu Hứa Ngự Phong, nhưng một bên là tình thân, một bên là tình yêu, đối mặt với hai lựa chọn này, cho dù chọn bên nào, hoặc là kết cục cuối cùng như thế nào, trợ lý Bạch cũng sẽ hối hận không thôi, cũng khó trách anh ta cuối cùng lại cam tâm tình nguyện chết vì Hứa Ngự Phong.]

Không biết vì sao, khi nghe nhóc con nói cuối cùng Bạch Hạo Thần sẽ vì mình mà chết, tim Hứa Ngự Phong bỗng nhói đau.

[Nếu mình tìm một cơ hội thích hợp, khéo léo nhắc nhở Hứa Ngự Phong, để anh ta giúp đỡ trợ lý Bạch, liệu mọi chuyện có phát triển theo chiều hướng khác không...]

[Không được, trước tiên không nói đến việc Hứa Ngự Phong có tin hay không, quan trọng nhất là, nếu vì sự can thiệp của mình khiến cốt truyện thay đổi, thế giới này có sụp đổ hay không?]

[Thật là, bây giờ mình chỉ là một đứa trẻ con, làm khó mình mà...]

Hứa Ngự Phong nhẹ nhàng vỗ về Hứa Như An: "Nhóc con, muộn rồi, em nên ngủ đi."

"Dạ."

Nhìn khuôn mặt ngủ ngon lành của Hứa Như An, Hứa Ngự Phong thở dài, nếu nhóc con muốn giúp Bạch Hạo Thần, vậy thì hắn sẽ chiều theo ý cậu.

Hắn cũng muốn xem, đến cuối cùng mình có thật sự yêu Bạch Hạo Thần như lời nhóc con nói hay không.

Ngoài cửa sổ, ánh trăng mờ ảo, ánh sáng le lói chiếu vào hai người đang ngủ say trên giường, một đêm ngon giấc.

Lúc Hứa Như An tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn ai.

Được dì Lâm bế xuống lầu, Hứa Như An nhìn thấy Hứa Hãn Văn.

"Nhóc con, chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, anh ba."

Hứa Như An thích nghi với thân phận cậu chủ nhỏ nhà họ Hứa nhanh hơn so với tưởng tượng của chính mình.

Vừa ăn sáng, Hứa Như An vừa đưa ra một quyết định rất quan trọng trong lòng.

Nếu cậu thay đổi kết cục chết sớm trong sách của mình, hơn nữa còn trở thành cậu chủ nhỏ của gia đình phản diện nhà họ Hứa, thấy mấy anh trai phản diện đối xử với mình cũng không tệ, còn có thể bảo toàn mạng sống, cậu quyết định, sẽ lợi dụng việc mình biết trước cốt truyện, giúp nhà họ Hứa tránh khỏi kết cục cả nhà chết thảm.

Phải nhân lúc nam chính và con nuôi của nam chính còn chưa thật sự lớn mạnh, ra tay xoay chuyển tình thế.

Trước đây cậu lo lắng nếu mình cố tình thay đổi cốt truyện, thế giới này sẽ sụp đổ hoặc xảy ra phản ứng dây chuyền, cho nên luôn rất cẩn thận, nhưng cậu đến đây cũng đã được một thời gian, cốt truyện của bản thân đã sớm thay đổi, nhưng thế giới này vẫn diễn ra bình thường, điều đó chứng tỏ suy đoán của cậu là không đúng.

"Nhóc con, em đang nghĩ gì vậy? Cháo trong bát sắp nguội rồi kìa."

"Anh ba, anh cả bọn họ đâu rồi?"

"Anh cả đến công ty, anh hai đến bệnh viện, anh sáu của em cũng ra ngoài rồi, hôm nay chỉ có anh ở nhà với em thôi."

Ở nhà sao? Tính ra, hôm nay hình như là ngày anh hai đến bệnh viện họp với hai vị chuyên gia để thảo luận về vấn đề phẫu thuật của nhân vật lớn kia.

Nói cách khác, ngày mai chính là ngày anh hai bị hãm hại, xem ra đợi anh hai về, cậu phải nhắc nhở anh ấy một chút, để anh ấy đừng mắc bẫy của người khác.

Nếu không được, ngày mai cậu sẽ vừa khóc vừa nháo đòi đi bệnh viện cùng anh ấy, sau đó tùy cơ ứng biến, nhất định phải lôi tên trợ lý phản bội bị nam chính mua chuộc kia ra, để anh hai có thể phẫu thuật thuận lợi.

"Cậu ba, ông cụ Phạm và cô Phạm đến, nói là đến để xin lỗi cậu chủ nhỏ ạ."

"Ồ, cuối cùng cũng đến, để họ vào đi."

Lúc này, Hứa Như An đã ăn xong ngụm cháo cuối cùng, còn chưa kịp lau miệng đã bị Hứa Hãn Văn bế lên.

"Nhóc con, hai người đã đắc tội em đến rồi, chúng ta cùng đi xem sao."

Hai người đã đắc tội cậu sao? Vừa rồi quản gia nói họ Phạm, Hứa Như An liền nhớ đến người phụ nữ điên ngày hôm qua.

(*)Vì thụ đã coi cả nhà họ Hứa là người thân nên xưng hô của thụ từ chương sau sẽ thay đổi nha cả nhà.