Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Cún Mới Sinh Bị Hổ Ngoạm Mất

Chương 101

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 101

Edit: Con cá mặn siêu thiếu muối

Wayman nói ngắn gọn và thẳng thắn. Tia ngọ nguậy đôi chân chồng chéo lên nhau. Mặc dù sàn phòng tắm ấm áp và không lạnh nhưng chân cậu vẫn quặp lại. Sau khi bị bắt khi đang cố gắng bỏ chạy, Wayman không hề tức giận hay mắng mỏ Tia. Cậu tưởng anh sẽ dồn ép mình cho đến khi cậu vỡ vụn thành cát bụi, nhưng thật đáng ngạc nhiên. Thế là cậu bắt đầu để ý đến anh nhiều hơn. Bởi vì cậu từng nói là sẽ không bỏ trốn, cho dù chỉ là những lời nói suông nhưng đó đều là sự thật. Giọng nói điềm tĩnh, không hề mỉa mai hay thắc mắc nhưng lại khiến Tia đau lòng. Khuôn mặt của Wayman đanh lại vài lần trong ngày và rồi anh chìm vào suy nghĩ.

“Vậy, vậy nếu tắm ở hình dạng cáo….”

Tia nắm chặt cổ áo của mình bằng cả hai tay. Cậu cảm thấy xấu hổ, như thể mình đã khỏa thân dù không ai cố ép cậu cởi đồ ra. Phòng tắm trong phòng ngủ của Wayman thực sự rộng bằng phòng ngủ. Tuy nhiên, Tia cảm thấy như thể cậu bị mắc kẹt một mình trong một không gian nhỏ bé với anh.

“Nhìn tôi để bảo tôi tắm cho à.”

Wayman mỉm cười khi Tia nói sẽ biến thành cáo rồi tắm. Đúng là không thể tin được. Tất cả những gì cậu có thể làm là rửa mặt bằng bàn chân trước ngắn ngủn của mình.

“Hôm nay kh, không tắm một ngày có được không?”

“Cậu nhếch nhác lắm.”

“Hả? À.”

Miệng Tia mở ra rồi khép lại một cách lúng túng. Cậu đã không biết điều đó khi lần đầu tiên đến dinh thự, nhưng sau khi ăn uống và tắm rửa đầy đủ ở đây trong vài tháng, thân thế của Tia trở nên sáng đến mức không nhận ra được. Có đôi lúc cậu soi gương một mình và ngạc nhiên vì trông mình khác hẳn so với khi còn ở nhà. Ngay cả khi là cáo, mọi người cũng đều khen ngợi bộ lông của Tia.

Cậu không kén chọn nữa. Tia lẩm bẩm một mình để Wayman không thể nghe thấy.

“Để May giúp sau khi tôi biến thành cáo….”

Tia còn chưa kịp hỏi xem nhờ May giúp có được không. Ngay khi cái tên May được nhắc đến, một cơn ớn lạnh xuất hiện trong mắt Wayman.

“Cậu định nhờ con gái tắm cho à?”

“Không, không….”

Tia hoảng sợ lắp bắp. Khi Wayman nói vậy thì chẳng phải có vẻ như cậu còn có mặt tối nào khác sao? Tia nói vậy vì May đã nhiều lần tắm rửa và chải đầu cho Tia khi cậu còn là cáo.

“Tôi sẽ tắm một mình ở phòng tắm khác. Không thì, Wayman tắm xong thì tôi tắm. Phòng tắm cũng không có nơi nào để, để chạy trốn cả.”

Tia xấu hổ, nói nhanh rồi lùi lại một bước. Cánh cửa phòng tắm đập vào lưng cậu. Theo như Tia biết, có rất nhiều phòng tắm khác trong dinh thự.

“…….”

Ánh mắt của Wayman rơi xuống ban công mà không có bất kỳ phản ứng nào. Phòng tắm có một ban công nối liền với nó, nhỏ hơn một chút so với ban công nối với phòng ngủ. Tia cảm thấy như cậu biết anh đang nghĩ gì.

“Tôi không thể nhảy từ nơi cao đó được.”

“…….”

“Tôi xấu hổ….”

Wayman đóng cửa kính từ trần đến sàn trên ban công cao hơn chiều cao của anh và kéo rèm trước khi nhìn chằm chằm vào Tia. Bất cứ khi nào Wayman nhìn xuống cậu như vậy, Tia lại trở nên bồn chồn như thể mình đã phạm tội.

‘Ngoan ngoãn nghe lời đi.’

Tia bắt đầu cởϊ áσ ra khi nhớ rằng mình đã quyết định tạm thời làm theo những gì Wayman yêu cầu. Tia cảm thấy Wayman đang nhìn chằm chằm vào mình khi cậu cởi từng chiếc nút áo. Cậu bị trượt tay nhiều lần.

“Vậy tôi sẽ vào trước….”

Tia cởϊ qυầи và đồ lót rồi nhảy vào bồn tắm, che kín phần trước của mình. Cậu nghĩ sẽ bớt xấu hổ hơn nếu nhanh chóng đi vào. Ngay cả trong khoảnh khắc ngắn ngủi bước vào bồn tắm, cậu vẫn cảm nhận được ánh mắt đang dõi theo mình.

“Ấm quá.”

Khi bước vào thì Tia cảm thấy ổn vì anh không thể nhìn thấy cơ thể cậu do bong bóng che phủ. Nước có mùi hoa tươi dễ chịu. Nhiệt độ ấm áp làm cậu bớt căng thẳng. Đúng vậy, đàn ông tắm cùng nhau thì sao nhỉ?

Bồn tắm hình bầu dục đủ rộng để chứa không phải hai mà là năm người và được khắc nhiều hoa văn khác nhau trên đó. Tia dựa vào góc bồn tắm, bắt chéo chân.

Chẳng mấy chốc, tiếng Wayman cởϊ qυầи áo vang lên. Cố gắng không nhìn về hướng đó, Tia đánh lạc hướng bản thân bằng cách lần theo phía bên ngoài bồn tắm được chạm khắc hình thân cây và nụ hoa.

“Lên phía trước.”

“Hả? Vâng.”

Tia chậm chạp ngồi ở phía bên kia. Khi Wayman bước vào, nước bắn tung tóe rồi tràn ra ngoài, không giống như khi Tia bước vào.

‘Xấu hổ quá.’

Tia đưa tay xoa má mình. Có lẽ vì nước ấm nên gò má cậu nóng bừng. Tia chưa từng tắm rửa cùng ai trước đây. Tộc cáo tụ tập cùng nhau trong những ngày hè nóng nực để trèo cây, nhưng Tia không thể nào có thể tham gia cùng họ.

Tia liếc nhìn phía sau, giao tiếp bằng mắt với Wayman và ngạc nhiên ôm lấy đầu gối của mình. Vì bọt nên cậu không thể nhìn thấy bên dưới ngực nhưng bờ vai rắn rỏi và cơ bắp rất săn chắc. Tia đã nhìn anh nhiều lần nhưng cơ thể rắn chắc của anh ấy lần nào cũng làm cậu ngạc nhiên. Cậu cảm thấy mất mặt vì cơ thể gầy gò, khó coi của mình.

“Á….”

Khi Tia đang bồn chồn đặt tay lên đầu gối thì Wayman kéo cánh tay cậu. Có những gợn sóng trong nước ở bồn tắm. Anh thờ ơ tạo bọt rồi đặt lên đầu Tia.

“Không phải đi tắm sao.”

“…Vâng.”

“Nhắm mắt.”

Wayman tạo bọt trên đầu cậu. Wayman ở ngay sau lưng. Tia nuốt nước bọt và nhắm mắt lại. Chỉ có tiếng bọt nhỏ trong phòng tắm vang lên.

“Dựa ra sau đi.”

Tia dựa nhẹ người ra phía sau như anh nói và nước bắt đầu đổ xuống. Tia ngọ nguậy chân. Để giảm bớt cảm giác khó xử, cậu ngẫu nhiên đưa ra chuyện để nói.

“Hình như có rất nhiều tác phẩm điêu khắc về hổ trong dinh thự.”

“Vì biểu tượng của gia tộc là một con hổ đen.”

“A, vậy thì….”

Tia gật đầu. Ngay cả một trong những cây cột của dinh thự cũng được chạm khắc những hoa văn rất đẹp. Đáng chú ý nhất trong số đó là con hổ. Có những tác phẩm điêu khắc hình con hổ ở khắp mọi nơi. Có một đầu hổ bằng kim loại màu đen treo phía trên cây bút máy của Wayman, và một tác phẩm điêu khắc đầu hổ đầy tính uy hϊếp ở ngay phía trên bồn tắm. Vì thực sự đã từng gặp một con hổ trong quá khứ Tia rất sợ hổ, nhưng Wayman và con hổ đen lại rất hợp nhau.

‘Nghĩ lại mới thấy.’

Đã vài lần cậu mơ thấy hổ đen xuất hiện ở đây. Đặc biệt là trong thời gian đầu khi Tia vừa mới đến dinh thự.

‘Có phải vì Wayman không?’

Tia lắc đầu sau khi nghĩ về điều đó. Đó là bởi vì cậu nhớ mình đã bị một con hổ đè xuống trong giấc mơ.

“Nước bắn tung tóe.”

“Á, xin, xin lỗi.”

Tia đang hoảng hốt xin lỗi nhưng đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ nên cậu liền nghiêng đầu.

“Ơ…?”

Đằng sau lưng. Chính xác hơn thì có thứ gì đó cưng cứng chạm vào lưng dưới và mông trên của cậu.

“Cái gì ở đằng sau….”

Và Tia đã giật mình khi đưa tay ra mà không suy nghĩ.

“Ư á á á!”

Tia vung tay rồi tránh xa Wayman. Khuôn mặt của Wayman ướt đẫm nước khi cậu vùng vẫy như một người chết đuối. Mặt Tia tái mét, không nói nên lời.

“Sao cái đó, sao anh lại như vậy….”

“Là hiện tượng sinh lý thôi.”

“Vậy sao cái đó….”

Ánh mắt của Tia bắt đầu nhìn xuống, nhưng đột nhiên lại ngước lên. Giữa hai cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chỉ có một thứ cậu có thể chạm vào. Vì Tia cũng là đàn ông nên tất nhiên là cậu biết cấu trúc cơ thể của người cùng giới. Nhưng cậu không hề nghĩ rằng đó chính là thứ đã chạm vào lưng mình. Bởi vì thứ đó của Wayman thực sự rất lớn. Không giống như Tia đang xoa dịu trái tim đang đập loạn của mình, Wayman bình tĩnh nhún vai.

“Vì tôi ham muốn cậu nên cơ thể tôi phản ứng là điều đương nhiên.”

“Sao anh lại làm thế!”

Tia hét lên với khuôn mặt đỏ bừng mà không nhận ra. Cậu không biết làm thế nào mà Wayman có thể nói những điều như vậy mà biểu cảm không hề thay đổi. Sau đó Wayman tựa tay lên thành bồn tắm, tựa đầu vào lòng bàn tay và cau mày. Sắc dục nhỏ giọt trên khuôn mặt mệt mỏi của anh.

“Làm quá à.”

Wayman kéo khóe miệng rồi mỉm cười. Dòng nước nhỏ giọt từ cằm anh trông thật gợϊ ȶìиᏂ.

“Đừng có làm ầm lên. Tôi có nói sẽ ăn cậu sao? Cơ thể tôi khỏe mạnh thì biết làm sao được.”

Wayman mặt dày chỉ trích Tia. Sau đó anh kéo Tia lại rồi phủ bọt lên lưng cậu. Đầu óc Tia trống rỗng khi miếng bọt biển ẩm ướt cọ xát tấm lưng khô ráo của mình. Đôi lúc anh chạm vào dái tai ửng đỏ của Tia mỗi khi tay anh xoa cổ cậu, vai Tia lại run rẩy. Dù cho Tia có không tinh ý đến mức nào thì cũng biết. Rằng anh cố tình chạm vào nó.

“Haa.”

Sau khi tắm xong bằng cách nào đó. Tia bước ra khỏi bồn tắm rồi thở dài. Cậu nhanh chóng mặc bộ đồ ngủ trước khi lau đi hơi nước. Cậu thậm chí còn không biết mình đã tắm xong như thế nào. Tia bĩu môi, mặc bộ đồ ngủ rồi quấn chăn quanh người. Cậu hoàn toàn hiểu rằng hôm nọ Wayman đã trêu chọc việc thứ đó của cậu nhỏ.

‘Vì có cái đó nên mới vậy chứ gì.’

Tia càu nhàu trong lòng và liếc nhìn Wayman, người đang bước ra khỏi phòng tắm với một chiếc khăn tắm quấn quanh hông. Anh mỉm cười chỉ vào phía dưới chiếc khăn tắm của mình.

“Muốn không? Muốn thì sờ thử cũng được.”

“Không!”

Tia lập tức hét lên, chui vào chăn rồi quay lưng lại.

“Đừng nghĩ đến việc bỏ trốn vô ích nữa mà viết chữ đi.”

Wayman cũng đang mặc áo choàng khi Tia bị kéo ra khỏi chăn để học chữ. Tia mệt mỏi bò ra ngoài và chộp lấy một cây bút. Và rồi cậu vô thức thở dài. Cậu không có thời gian để một mình suy nghĩ.

_______________

✏️Toi không biết là anh ta lại lưu manh như dị 😑Đại công tước lạnh lùng ban đầu đâu ròi :)))

📅Lịch ra chương: 19h thứ 2-4-6-CN

💜Cảm ơn mọi người đã ủng hộ. Nếu có gì sai sót mong mọi người góp ý thêm!!!
« Chương TrướcChương Tiếp »