Chương 26: Cái văn phòng tồi tàn này

"Đinh ca đã nhận đơn hàng rồi, đưa cho Lưu ca đi."

"Lưu ca đã ra ngoài từ sáng sớm rồi, chết tiệt, không thể để đám khốn bộ phận hai chiếm tiện nghi, nhận trước đã rồi tính."

Trì Nhiên: "..." Nhất thời không biết nên nghĩ như thế nào, nằm im hưởng thụ không tốt sao, cứ phải phấn đấu.

Bị vả mặt liên tục, An Đinh mặt không chút thay đổi giới thiệu Trì Nhiên, Trì Nhiên nhận được sự chào đón nồng nhiệt của mọi người, người vừa nói chuyện cầm điện thoại tiến lại gần: "Trình độ của cậu thế nào, đơn hàng mèo biến dị này có thể nhận không?"

Trì Nhiên liếc nhìn màn hình điện thoại.

Người yêu cầu: Người dọn phân mèo.

Con mèo của tôi đột nhiên trở nên hung dữ, tăng gấp đôi trọng lượng chỉ trong vài ngày. Tôi nghi ngờ nó bị dính thứ gì đó bẩn thỉu. Tôi muốn nó trở lại thành chú mèo nhỏ ngoan ngoãn, đáng yêu như trước.

Tiền thưởng: Hai nghìn tệ.

Bên dưới còn kèm theo một bức ảnh, là một con mèo Ba Tư trắng mắt trừng lên dữ tợn.

Con mèo này thoạt nhìn có xu hướng biến dị, không quá nghiêm trọng, một lá bùa thanh tẩy là có thể giải quyết được.

"Làm gì đấy, Trì Nhiên mới ngày đầu đi làm, giải tán đi, ai làm việc nấy đi." An Đinh vỗ vai Trì Nhiên, dẫn cậu đến văn phòng của Trần Thác.

Trì Nhiên tò mò hỏi: "Con ếch bò cũng là giống biến dị, cái đó các anh có thể xử lý được, loại mèo này lại không xử lý được sao?"

"Yêu cầu của người ta là trả hai nghìn tệ để con mèo trở lại hình dạng ban đầu, còn con ếch bò chúng ta trực tiếp dùng vũ lực giải quyết, cậu không phải đã hầm nó ăn rồi sao?" An Đinh liếc nhìn cậu.

Trì Nhiên sờ mũi cười gượng: "Vậy nếu con mèo này không thể trở lại hình dạng ban đầu thì sao?"

"Nó đã biến dị rồi, nếu cô ấy không chịu được cuối cùng chắc chắn sẽ nghĩ cách xử lý nó, nếu nó làm bị thương người thì có lẽ phải dùng biện pháp nhân đạo thôi, nhưng dù đơn hàng này có khó khăn, vẫn có thể xử lý được, tôi tranh thủ qua đó lập một trận pháp thanh tẩy cho nó, chỉ là hơi phiền phức một chút."

"Ồ, vậy à." Trì Nhiên có chút không hiểu, "Thật ra một lá bùa thanh tẩy là có thể giải quyết được mà..." Cần gì phải lập trận pháp lớn như vậy?

"Ồ, cậu còn biết cả bùa thanh tẩy cơ đấy?" An Đinh gõ cửa văn phòng Trần Thác, "Mua một lá bùa thanh tẩy mất hai nghìn tệ, lại còn khó cướp được, dùng cho một con mèo nhỏ thì quá lãng phí."

Một lá bùa thanh tẩy hai nghìn tệ?!!!

Trì Nhiên còn muốn hỏi, bên trong đã truyền ra giọng nói của Trần Thác: "Vào đi."

An Đinh mở cửa đẩy cậu vào trong: "Lão đại, Trì Nhiên đến rồi."

*

Bên này, Đoạn Chí Thành nhanh chóng chạy về bộ phận hai, gõ cửa văn phòng của Uông Thần, quản lý bộ phận hai.

Đoạn Chí Thành đặt cốc trà lên bàn, hai tay chống bàn: "Lão đại, bộ phận một có người mới, anh biết không?"

"Không phải nói là một tên nhóc bị con ếch bò dọa cho tè ra quần sao?" Uông Thần gác hai chân lên bàn nghịch điện thoại, "Trần Thác thích tuyển người mà, tuyển về một đám chỉ ăn không làm việc, anh xem bộ phận một có mấy người có thể tự mình nhận đơn hàng?"

"Lão đại, lần này khác." Đoạn Chí Thành nhướng mày với Uông Thần, thần bí nói, "Người được tuyển chính là cậu thiếu gia giả bị nhà họ Trì đuổi ra khỏi nhà mấy hôm trước, Trì Nhiên."

"Hửm?" Uông Thần bỏ chân xuống, thẳng người nhìn Đoạn Chí Thành, "Cậu nhìn rõ rồi chứ?"

"Nhìn rõ rồi, mấy ngày nay tôi chỉ nghiên cứu tin tức nhà bọn họ, liếc mắt một cái là nhận ra ngay, cậu thiếu gia này trông cũng khá đẹp trai, đẹp hơn cậu thiếu gia thật nhiều."

"Tôi nghĩ chắc chắn có liên quan đến đơn hàng của tập đoàn Tịch thị mà anh ấy mới nhận gần đây." Đoạn Chí Thành phỏng đoán, "Cậu thiếu gia thật nhà họ Trì đang yêu đương với đại tiểu thư của tập đoàn Tịch thị, sau đó Trần Thác nhận đơn hàng của Tịch thị, lại đưa cậu thiếu gia giả nhà họ Trì vào công ty, chuyện này không liên quan sao? Nếu không liên quan thì cũng quá trùng hợp rồi?"

Uông Thần hơi nhíu mày, ngón tay gõ trên bàn: "Con cáo già Trần Thác này muốn làm gì?"

"Tôi vốn định nói đơn hàng đó Trần Thác không làm được, sớm muộn gì cũng phải giao cho bộ phận hai chúng ta làm, một đơn hàng của Tịch thị ít nhất cũng phải vài chục vạn, thậm chí cả triệu chứ?" Đoạn Chí Thành thở dài, "Lão đại Trần vận may cũng hơi tốt đấy, có thể nhận được đơn hàng của Tịch thị, đúng rồi lão đại, đơn hàng của Tịch thị rốt cuộc là gì, anh có biết không?"

"Cậu có ngốc không?" Uông Thần trừng mắt nhìn anh ta, "Người ta đâu có công khai treo thưởng, là bí mật tìm Trần Thác, Trần Thác đầu óc có bị hỏng đâu mà đi nói lung tung."

Uông Thần suy nghĩ một chút: "Anh ta nhận đơn hàng cũng gần một tuần rồi, nếu vẫn chưa hoàn thành, bên Tịch thị cũng sẽ không chờ mãi, cậu để ý nhiều hơn một chút, nếu có người trong nội bộ có thể hỏi thăm được thì tốt."