Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Con Tinh Linh Nổi Tiếng Toàn Tinh Tế

Chương 44: Bé con lái phi thuyền! Sợ chớt cục cưng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhìn Khuê ca hăng hái dán miếng kết nối tinh thần lực lên trán mình, Vân Tích lo lắng quay đầu hỏi lại, "Chuyện này thật sự không sao chứ?"

Khuê ca vẻ mặt thờ ơ, "Không sao, đừng lo, anh tin em." Nói rồi còn nháy mắt với Vân Tích.

Vân Tích: "..."

Cứu mạng, bé hỏng có tin chính mình!

Nhà ai lại cho trẻ con học lái phi thuyền lần đầu tiên mà lại trực tiếp thực hành thật thế này.

Không phải là nên học lý thuyết trước, sau đó học thuộc các nút bấm, rồi từ từ mô phỏng, cuối cùng mới thực hành thật sao?

Sao lại có thể trực tiếp bắt đầu lái phi thuyền như vậy!

Nhưng Khuê ca lại không đồng ý, trẻ con bình thường học lái phi thuyền đương nhiên là theo quy trình đó, dù sao lái phi thuyền thực sự là một việc không hề dễ dàng, rất khó khăn, cần phải bỏ ra rất nhiều công sức để nghiên cứu và rèn luyện, nhưng Vân Tích nhỏ thì khác!

Đầu tiên, thời gian học của bọn họ chỉ có mười ngày, chỉ vỏn vẹn mười ngày thôi, nếu dạy theo cách thông thường thì đừng nói là lên phi thuyền, ngay cả lý thuyết cơ bản nhất cũng khó học xong, có thể nhớ hết tất cả các nút bấm đã là tốt lắm rồi, vì vậy phương pháp giảng dạy thông thường tuyệt đối không được.

Thứ hai, trẻ con bình thường sao có thể so sánh với Vân Tích nhỏ đáng yêu được? Vân Tích nhỏ là thiên tài đã thức tỉnh tinh thần thể trước đó, thiên tài và người thường có sự khác biệt về tài năng, trẻ con bình thường không học được, không có nghĩa là Vân Tích nhỏ đáng yêu không học được, Khuê ca tin chắc Vân Tích nhỏ là một thiên tài lái phi thuyền.

Cuối cùng, và quan trọng nhất là... Khuê ca anh ấy không biết dạy theo cách thông thường!

Đúng vậy, là một người mồ côi không có hộ khẩu, Khuê ca thực sự chưa được giáo dục bài bản, việc học lái phi thuyền gì đó đương nhiên là không thể nói đến, lý do Khuê ca biết lái phi thuyền là hoàn toàn tự học!

Khuê ca là vô tình có được một chiếc phi thuyền, sau đó cứ thế mà mày mò, cuối cùng rất may mắn là không chết, mới tự học thành tài, học được cách lái phi thuyền.

Theo một nghĩa nào đó, Khuê ca cũng khá có tài năng.

Điều này cũng dẫn đến việc, thực ra Khuê ca không biết những kiến thức lý thuyết về lái phi thuyền, cũng không hiểu cách dạy lái phi thuyền thông thường nên diễn ra như thế nào, những gì anh có thể làm chỉ là lúc trước anh học như thế nào thì bây giờ dạy Vân Tích nhỏ như thế đó.

Dù sao cũng có anh Khuê ca lo liệu, nếu Vân Tích nhỏ lái lệch, anh sẽ điều chỉnh lại là được.

Vì vậy, chưa kịp để Vân Tích phản đối, Khuê ca đã trao quyền lái phi thuyền cho Vân Tích nhỏ, ngay giây tiếp theo, tầm nhìn của Vân Tích đã thay đổi rất nhiều.

Tầm nhìn trước đó vẫn còn ở trong buồng lái bỗng nhiên tách ra làm hai phần, một phần vẫn ở trong buồng lái, đối diện với những nút bấm dày đặc, còn một phần lại chạy đến vũ trụ bao la, Vân Tích nhỏ nhìn thấy những hành tinh đang bay vun vυ"t, mặt trời quay xa xa, tinh vân rực rỡ xa xôi, những tia sáng muôn màu muôn vẻ... và cả thiên thạch ngay trước mắt.

"Cứu cứu cứu cứu..." Đầu óc Vân Tích trống rỗng, tín hiệu cầu cứu còn chưa kịp nói ra.

"Là chỗ này nè! Ba nút này là tăng tốc bay lên trái!" Giọng nói của Khuê ca vang vọng trong đầu, chỉ thấy xúc tu được cấu tạo từ tinh thần lực nhanh chóng đưa Vân Tích ấn ba nút, phi thuyền vốn đang bay thẳng lập tức tăng tốc rẽ ngoặt, tránh được thiên thạch sắp va phải.

Trái tim Vân Tích vốn sắp nhảy ra khỏi l*иg ngực lập tức bình tĩnh lại, bé thở phào nhẹ nhõm, may mà không đυ.ng phải, nếu đυ.ng phải thì tiêu đời!

Phải biết rằng, trên phi thuyền này không chỉ có bọn họ, mà còn có tới mấy nghìn hành khách.

Tuy nhiên, chưa kịp để Vân Tích thở phào xong, ngay sau đó, phi thuyền lại vì bị lực hấp dẫn của hành tinh bắt giữ, nhanh chóng chuyển hướng, lao nhanh về một hướng khác, lệch khỏi quỹ đạo đã định trước đó.

"Lệch, lệch rồi!" Nhìn phi thuyền lệch khỏi đường bay, kiến thức vật lý ít ỏi mách bảo Vân Tích, nếu bị trường hấp dẫn của hành tinh bắt giữ, phi thuyền sẽ bay vòng quanh hành tinh, đến lúc đó nếu muốn ra ngoài lại thì không dễ dàng chút nào.

"Lúc này phải dùng lực ly tâm gia tốc này, là nút này, này, và cái này, phải theo thứ tự 312 mới được, nhớ chưa?" Khuê ca ân cần chỉ bảo.

Vân Tích được tinh thần lực của Khuê ca dẫn dắt, nháy mắt ấn ba nút, rất nhanh, tinh hạm dần dần chuyển hướng lại, phương hướng từ lệch lạc ban đầu trở về quỹ đạo chính xác, mặc dù hành tinh kia vẫn không ngừng hấp dẫn tinh hạm tới gần, nhưng vẫn luôn có một lực cản trở tinh hạm không cho nó tới gần hành tinh đó.
« Chương TrướcChương Tiếp »