Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Con Phản Diện Rất Bám Người

Chương 23: Thả tôi xuống! Tôi ngất mất!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tư Yên tự thấy mình đã nói quá rõ ràng rồi.

Ở thế giới của cô, dù đã là tận thế nhưng vẫn tuân theo chế độ một vợ một chồng. Mặc dù chồng cũ - con rắn kia cô chưa gặp bao giờ, dù thế trên người vẫn còn ấn ký thể hiện quan hệ của họ. Tư Yên sẽ không chấp nhận chuyện lấy thêm người nữa.

Dù cô đã nói vậy, Mộc Kiêu lại có vẻ không hiểu

Hắn nghiêng đầu: "Em có một giống đực rồi thì sao?"

Nói rồi, hai mắt Mộc Kiêu sáng bừng lên: "Chẳng nhẽ em muốn tôi làm giống đực đứng đầu của em ư?"

Mộc Kiêu bỗng nhiên bật cười ha hả: "Cũng đúng, Mộc Kiêu tôi dù sao cũng là thiên tài của thành Ưng Trắng. Giống cái bé nhỏ à, mắt nhìn người của em tốt lắm đó."

Vẻ mặt Tư Yên lộ rõ vẻ mê man.

Tư Yên càng ngây người

Giống đực đứng đầu là cái quái gì? Tên này đang nói gì vậy?

Hai ngươi đang nói chuyện rất "vui vẻ" thì Mộc Kiêu đột nhiên lại như một con gà xù lông, hắn cảnh giác nhìn xung quanh, Tư Yên nhạy bén nhận ra hắn đã thấy địch thủ.

Quả nhiên, một con sói xám với viên thú tinh màu đỏ nhảy ra từ bụi cây, nó nghiến răng nanh hung tợn, đầy khí thế khiến người ta sợ hãi.

"Con chim ngoại tộc kia! Giống cái tộc ta đã từ chối mi rồi! Đừng có tiếp tục quấy rối cô ấy!" Giọng nói của sói xám tràn đấy sát khí.

Không khí trở nên căng thẳng, Tư Yên nắm chặt lấy con dao bạc, cô quay sang nhìn sói xám, cô có thấy được sát khí đáng sợ của nó. Tuy nhiên, sát khí đấy dường như hoàn toàn chỉ nhắm vào Mộc Kiêu chứ không phải cô.

Giọng nói của sói xám lại khá quen thuộc, Tư Yên nghi ngờ hỏi: "Thái Sâm?"

Thái Sâm nghe thấy cô gọi tên mình, bộ lông dựng đứng của hắn vô thức mềm mại đi một chút. Hắn nhớ tới dáng vẻ hung dữ lúc này của mình, lập tức quay đầu về phía Tư Yên, đầy dịu dàng đáp: "Là tôi."

Con sói hung dữ trong tích tắc biến thành cún con ngốc nghếch đáng yêu, không ai khác chính là Thái Sâm.

Thái Sâm quay qua liếc Mộc Kiêu, bộ lông xám trắng lại dựng đứng lên: "Chờ tôi giải quyết xong chuyện này đã!"

Nói rồi, sói xám lao thẳng về phía ưng trắng, cắn xé nó!

Cả hai đều là những thú nhân có bộ lông nhạt màu, kho chiến đấu, lông trắng xám bay tứ phía. Sức mạnh từ thú tinh của thú nhân rất mạnh mẽ, Tư Yên bị chấn động đến mức phải lùi về sau cây.

Đây là lần đầu tiên cô thấy thú nhân đánh nhau, vì vậy đôi mắt mở to, vẻ mặt đầy không thể tin nổi.

Đây còn là cấp độ chiến đấu của động vật ư? Loại chiến đấu này, sức phá hoại còn khủng khϊếp hơn chiến binh cấp cao ở tận thế!

Gió lốc do cuộc chiến cuốn tới khiến cô không trụ nổi, phải quay người trốn sau cây lớn.

Hoá ra cô vẫn đánh giá quá thấp sức mạnh của thế giới này. Cô của hiện tại cùng với hai thú nhân đang đánh nhau kia vốn không cùng đẳng cấp.

Tư Yên hít thở vài hơi, suy tính tương lai.

Bây giờ cô là giống cái của tộc Nham Hương, còn Thái Sâm là giống đực cùng tộc, hai người chung tộc, chung phe.

Còn con chim không biết từ đâu tới kia, cô không biết, có vẻ cũng không cùng một bộ tộc.

Vì thế Thái Sâm với Mộc Kiêu đánh nhau, cô hẳn là nên giúp Thái Sâm đánh lại Mộc Kiêu.

Nghĩ đến đây, Tư Yên nắm chặt lấy viên đá đỏ trong tay, từ từ chui ra, nhưng vừa ló đầu ra bị cơn gió lốc đập tới. Tư Yên giơ tay che mình, đột nhiên hai chiếc móng vuốt sắc bén phi tới quắp lấy người cô.

Khi Tư Yên hồi phục tinh thần thì bản thân cô đã trôi giữa không trung. Phía dưới mặt đất, một con sói xám đang điên cuồng rẽ lối trong rừng để đuổi theo cô!

Cô nhìn xuống dưới, bỗng chốc cảm thấy choáng váng, dạ dày như sông cuộn biển gầm.

Ngay sau đó, Mộc Kiêu xoay người, hất cô lên không trung, sau đó hắn lượn xuống đỡ Tư Yên nằm lên người mình.

Tư Yên ngã xuống lông com mềm mại như bông, dù không thấy đau nhưng dạ dày lại biểu tình kịch liệt, cô muốn nôn.

Cô nắm lấy lông chim của Mộc Kiêu, tức giận nói: "Thả tôi xuống! Tôi sắp ngất rồi!"

"Sao cơ?" Mộc Kiêu xoay đầu ưng, giọng điệu không đàng hoàng, "Em đừng vội, chờ tôi bỏ xa tên sói đáng ghét kia xong, sẽ giao phối với em liền!"

Tư Yên đã mê man tới độ nghe không nổi điều hắn vừa nói nữa.

Phía bên kia khu rừng, sói xám đột nhiên rống lên một tiếng đầy hung mãnh, Mộc Kiêu lắc lắc thân thể.

"Con sói chết tiệt!"

Mộc Kiêu quay lại, phóng nhanh về phía biển.

Đại dương bao la rộng lớn, Mộc Kiêu liếc mắt thấy Thái Sâm đứng ở bờ biển gấp gáp tru lên một tiếng, hắn đắc ý huýt sáo.

Hai tay Tư Yên nắm chặt lấy lông chom của Mộc Kiêu, cảm giác giờ có phi như nào cũng không phi được đầu mình. Hai mắt cô choáng váng, hai tay mất sức. Lúc này đột nhiên Mộc Kiêu lại bay chậm lại, vững vàng lượn xuống.

Tư Yên vội vàng dùng cả tay lẫn chân bò qua một bên, nôn oẹ xuống biển lớn.

Mộc Kiêu: "..."

Là một con chim cực kỳ yêu thích cái đẹp, Mộc Kiêu không cho phép bất cứ thứ gì nôn sau lưng hắn, dù có là giống cái hắn yêu thích cũng không ngoại lệ.

Kết quả, không lâu sau, một người một chim đáp xuống một hòn đảo nhỏ giữa đại dương.

Chim lớn màu trắng không ngừng dùng mỏ rửa sạch lông của mình, giống như bị thứ gì đó dơ bẩn bám lên vậy. Còn giống cái nhỏ bé bên cạnh còn bận giải quyết cơn buồn nôn của mình.

Đời trước, Tư Yên ở tận thế luôn từ chối tất cả nhiệm vụ trên không, chỉ cần là bay, dù có dùng phi cơ hay gì cô cũng không lên.

Không ngờ tới hiện tại xuyên tới cơ thể ở thế giới này, cái điểm yếu đó vẫn không chút thay đổi. Vừa bay lên cao cô đã nhanh chóng biến thành một kẻ vô dụng, đến lý trí gì cũng không còn.

Không biết nôn bao lâu, Tư Yên mới ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đang tối dần, lại nhìn hòn đảo nơi đại dương xa lạ, cô nhớ tới bốn đứa nhỏ ở nhà đang gào khóc đòi ăn. Tư Yên lập tức liền mất kiên nhẫn.

Cô rút con dao chỉ xứng làm tăm xỉa răng của mình ra, dí vào cổ Mộc Kiêu.

"Đưa tôi về, nếu không tôi sẽ gϊếŧ anh!"

Mộc Kiêu ngẩng đầu lên, hai mắt sáng bừng: "Bé giống cái lại muốn chơi đùa với tôi ư?"

Tư Yên cười lạnh: "Anh nghĩ đây là trò chơi à?"

Nói đến đây, Mộc Kiêu lại đột ngột tha đổi hình dáng. Tư Yên đang ngồi trên người con chim ưng trắng, tận mắt thấy lông vũ nó thu lại, từ từ biến thành một người đàn ông ngay trước mắt mình!

Đây là lần đầu tiên Tư Yên tiếp xúc gần gũi khi một thú nhân biến đổi hình dạng, bộ lông xù đột nhiên biến thành một tên đàn ông trơn bóng thực sự rất đáng sợ đó!

Nhưng dù gì lần trước cũng đã nhìn qua một lần, nên dù có ngạc nhiên cũng không nhiều lắm.

Tên đàn ông cực kỳ đẹp trai treo lên mình nụ cười hào hoa phong nhã, nghiêng đầu: "Nếu hai bên đều tình nguyện rồi, không bằng hiện tại kết bạn đời luôn đi."

Ai tình nguyện với anh!

Tư Yên chuyển động tay, một con dao bạc đẹp đẽ nhanh chóng dí lên cổ tên kia, cô lạnh như băng nói: "Tôi nói lại lần nữa. Tôi đã có một giống đực, cũng không tính kết thêm người thứ hai. Và tôi cần trở về ngay bây giờ."

Lần này cô nói Mộc Kiêu đã hiểu, sau khi hiểu thì run rẩy cơ thể, thậm chí còn cảm thấy phấn khích.Bé giống cái trước mặt tuy rằng nhìn có vẻ gầy yếu không mạnh, thậm chí còn nôn oẹ đầy ghê tởm. Nhưng cô lại chỉ có một giống đực, thậm chí còn tính chỉ cần có một người.

Một giống cái như vậy dù có đi khắp thế giới chắc cũng chỉ tìm được một mà thôi! Cô chính là trân bảo hiếm có khó tìm!

Nghĩ vậy, Mộc Kiêu chớp chớp mắt, nói: "Bây giờ về em chịu được ư?"

Tư Yên nhìn biển lớn trước mặt, dạ dày lại quay cuồng biểu tình.
« Chương TrướcChương Tiếp »