Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Con Phản Diện Rất Bám Người

Chương 134: Các xà thú cảm thấy được tôn trọng

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Bọn mi nói gì hả!?" Các xà thú tức giận quát, "Đây là phu nhân của chúng ta, bọn mi là cái thá gì má dám nói ngài ấy như vậy!! Ngậm cái miệng chó vào!!"

Các xà thú tức giận nổi đầy gân xanh, nếu không phải kiêng dè Tư Yên còn đứng đây, sợ là đã lao vào đánh rồi!

Xà thú như bọn họ quả nhiên không được chào đón. Rất khó để kiếm được một giống cái tình nguyện trở thành thư chủ của mình.

Hiếm thấy được một vị phu nhân không ghét bỏ họ.

Hơn nữa, Tư Yên còn cố ý hái quả rắn về cho họ ăn.

Đây là lần hiếm có khó tìm mà bọn họ cảm giác bản thân được tôn trọng!

Vì thế, họ không cho phép bất kỳ một thú nhân nào bôi nhọ phu nhân của mình!

Ánh mắt các xà thú trở nên lạnh lẽo, đối diện với chúng, khí thế của bộ lạc Nham Hương lập tức yếu đi.

Bởi vì, những xà thú phẫn nộ này, gần như đều là thú nhân hồng tinh.

Quả thật lãnh địa Hư Vọng rất lớn mạnh, loại như thú nhân hồng tinh cũng có thể tùy tiện vơ một đống.

Còn bọn họ, gom cả bộ lạc cũng chỉ có mỗi Lang Hữu là hồng tinh.

Khí thế của bộ lạc yếu đi, Tư Yên lại vẫy tay, cười nói: "Bọn tôi quả thật tới đưa quà. Giếng nước của bọn tôi có thể cất trữ nước, nếu làm tốt, nước của các người sẽ không còn bị bốc hơi quá nhanh nữa, như vậy sẽ tăng khả năng sống sót qua ngày rực lửa."

"Nhưng có vẻ mấy người cũng không vui vì gì."

"Nếu đã như vậy, thì quên đi thôi."

Một thú nhân sói thì thầm nói nhỏ: "Tới đưa quà cái khỉ gì, đưa tới một đám xà thú ác nhân, còn nói đưa quà!?"

Một thú nhân sói khác đứng cạnh vội vàng đưa tay che miệng tên đó lại: "Thôi được rồi, cậu đừng nói nữa. Họ mạnh hơn chúng ta, cậu muốn bị đánh lắm à."

Tư Yên cười cười: "Tặng quà sai người, ngại ghê."

Cô phất tay, "Nếu bộ lạc này đã không cần chúng ta giúp thì đi thôi."

Các xà thú đặc biệt nghiêm túc, đồng thanh hô lớn: "Vâng thưa phu nhân."

Tư Yên dẫn theo các xà thú rời đi.

Sau đó, phía xa, một thú nhân tộc nai vẫn luôn trốn một góc nhìn bọn họ, cậu ta lắc lắc đầu chạy ra.

Thấy cậu ta chạy tới, Tư Yên ngừng lại, các xà thú cũng dừng bước.

Các xà thú cố gắng hết sức trưng ra biểu cảm tốt tính, nhưng dù có cố gắng ra sao thì nét mặt họ vẫn lạnh lẽo như cũ.

Thú nhân nai sợ tới mức tun bần bật.

Tư Yên nhẹ giọng hỏi: "Cậu tìm ai thế?"

Thú nhân nai lấy hết can đảm nói: "Tôi... Tôi tìm cô!"

Các xà thú xung quanh thực sự rất đáng sợ, chỉ có giống cái đứng giữa này là là đặc biệt mang lại cảm giác hiền lành, thân thiện.

Tư Yên chớp chớp mắt.

Giọng nói cậu ta đặc biệt nhỏ, ấp a ấp úng nói: "Cái kia, cái cô vừa nói, thật sự, thật sự chứa được nước sao?"

Tư Yên nở nụ cười, cong khoé môi, giống như con sói xám đi dụ dỗ cô bé quàng khăn đỏ, "Đúng vậy, bọn tôi sở hữu kỹ thuật dẫn nước, trữ nước, là số một ở nơi này đó nha!"

Thú nhân nai căn bản nghe chẳng hiểu kỹ thuật gì gì đó cả.

Nhưng cậu ta có thể hiểu đơn giản là họ có thể dẫn nước!

Thú nhân nai lập tức vui vẻ lên.

"Các cô... Các cô có thể giúp, giúp, giúp bộ lạc của tôi không? Bộ lạc của tôi có thể trả ơn, bọn tôi có, có rất nhiều thứ. Có lá... Còn có thể, có thể trồng trọt..."

Tư Yên thấy câu nói cuối cùng của cậu, đôi mắt cong lên, "Đương nhiên là được rồi!"

Đôi mắt thú nhân nai trước mặt sáng bừng lên. Trông cực kỳ đáng yêu!

"Cô, cô theo tôi đi..! Được không?"

"Được ~" Tư Yên cười tít mắt.

Thú nhân nai dẫn đội Tư Yên đi tới bộ lạc của mình. Phía sau, Tư Yên nhàn nhạt liếc mắt nhìn bộ lạc Nham Hương một cái, sau cùng cũng chẳng còn lưu luyến gì rời đi.

Thằn lằn ngồi xổm trên đầu Tư Yên, vỗ vỗ đầu cô: "Cháu ngoan, cháu định làm giếng nước cho bộ lạc Nham Hương thật sao?"

Tư Yên lạnh nhạt nói: "Từ trước tới nay ta đều có thù tất báo.

Mặc dù họ thật sự đã làm chuyện có lỗi với gia đình ta, nhưng lâu nay nguyên chủ vẫn nhận sự trợ giúp của họ. Hiện tại, ta thường xuyên cảm thấy mình cùng nguyên chủ có sự liên kết sâu xa gì đó...

Nếu là đã mang ân, dưới tình huống có thể trợ giúp thì vẫn sẽ làm.

Nhưng giờ đây, bọn người đó thích tự cho mình là đúng, đặt cái tôi lên đầu. Cũng coi như là xả giận cho mình, báo thù cũ."

Bộ lạc Nham Hương đã nhân lúc cô gặp khó khăn, ép buộc cô.

Nhưng đúng là họ vẫn giúp đỡ nguyên chủ mấy năm qua, giúp cô ấy và mấy đứa nhỏ rất lâu.

Cô đã nhận lấy cơ thể này, thì là thù sẽ báo, là ân cũng sẽ trả.

Các xà thú của lãnh địa Hư Vọng tập trung trước tộc nai, khiến họ đều run rẩy sợ hãi, trốn tránh ở một góc không dám đi ra.

Cho đến khi họ nhận thấy các xà thú quả thực đang làm việc tốt, mới cẩn thận đi ra xem thử xem mình có thể giúp đỡ gì không.

Bọn họ bê ra một ít rau quả mình trồng tới cho các xà thú, mà xà thú thì không rau quả, cuối cùng vẫn đẩy hết cho Tư Yên.

Tư Yên nhìn một đống rau quả mình không biết tên, đôi mắt cong tít lên.

Tộc nai là tộc đầu tiên đón nhận ý tốt của bọn họ.

Dù cho đó là bộ lạc yếu đuối, vân kí©h thí©ɧ sự nhiệt tình của các xà thú!

Họ dồn hết công suất làm việc, không bao lâu sau, một cái giếng vô cùng tốt được hoàn thành.

Các xà thú lại dẫn nước vào giếng ngầm, đảm bảo xung quanh không còn khe hở bị rò rỉ nào, như vậy dưới mặt trời sẽ không dễ dàng bị bay hơi. Họ tự hào cười tươi.

"Mọi người làm tốt lắm." Tư Yên nói, xong cô nói với thú nhân nai, "Cậu gọi tộc trưởng tới xem đi."

Tộc trưởng nai run sợ đi tới, khi thấy được cái giếng, ông vội nói: "Vùng nước sâu như vậy, sao có thể uống được?"

Tư Yên lấy ra một cái thùng gỗ vừa làm, dùng dây leo quấn lên xong thả vào giếng qua nắp đậy. Một lát sau, cô kéo lên lại.

"Đây, một thùng nước, đừng lãng phí đấy."

"Đây... Tốt quá rồi, thật sự tốt quá rồi!!"

"Nước lạnh, nước này rất lạnh!"

"Chúng ta có thể trữ nước rồi, chúng ta có nước uống rồi!! Thật tốt quá, thật tốt quá!!"

Tộc trưởng nai cung kính cúi đầu trước Tư Yên và các xà thú.

"Cảm ơn ngài rất nhiều, phu nhân."

Nói rồi, họ lại đồng loạt quay sang các xà thú, nói: "Thực sự cảm ơn mọi người."

Các xà thú nhận lời cảm ơn của tộc nai, cảm thấy rất mờ mịt.

Bọn họ được cảm ơn sao?

Mới nãy, bọn họ được cảm ơn à?

Các thú nhân của những tộc yếu đuối núp phía xa thấy vậy cũng ào ạt chạy tới.

Bọn họ chen nhau nói:

"Phu nhân tôn quý, các ngài xà thú, làm ơn giúp chúng tôi làm giếng nước được không ạ?"

"Phu nhân, chúng tôi cũng cần, cầu xin ngài."

"Chúng tôi có thể trả công, chúng tôi có hoa quả, cũng có rau cỏ."

"Làm cho chúng tôi nữa ạ, xin ngài."

Tư Yên cười hì hì phất tay: "Đừng vội, ai cũng có phần."

"Xà Ảnh!"

Xà Ảnh tiến tới, anh ta vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh như cũ, thái độ lại vô cùng cung kính, "Phu nhân."

"Anh chia đội giúp tôi, năm người một đội, giúp mọi người xây giếng nước!"

Xà Ảnh cung kính đáp: "Vâng thưa ngài."

Phía sau anh ta, các xà thú cảm giác được sự tôn trọng của những bộ lạc bên ngoài, cũng cung kính nói: "Vâng thưa phu nhân!"
« Chương TrướcChương Tiếp »