Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bé Con Phản Diện Rất Bám Người

Chương 133: Đánh nhau

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tư Yên đứng bên hồ nước nhỏ, xung quanh cô là rất nhiều xà thú.

Một vòng gần nhất quanh cô, đều là thú nhân có thân phận cao quý trong lãnh địa Hư Vọng, không thì cũng là thú nhân trẻ tuổi cường tráng nhất.

Vào giờ phút này, dù cho thân phận có cao tới đây, hay là đã sở hữu cho mình hồng tinh đi chăng nữa, không một ai dám bất kính với Tư Yên cả.

Tư Yên chọn một khu đất thích hợp nhất, nghiên cứu một lúc, xong liền ngẩng đầu lên cười với các xà thú, nói: "Mọi người đào một cái hố ở đây giúp tôi, đào thật to vào, không cần quá rộng đâu, thật sâu là được."

"Vâng thưa phu nhân." Các xà thú khí thế hô lớn.

Những thú trẻ tuổi mạnh mẽ không nói gì thêm bắt đầu tiến tới đào hố.

Tư Yên nói: "Những xà thú còn lại đi vác mấy tảng đá tới đây đi, to tầm này là được."

"Vâng, phu nhân!"

Các xà thú ồn ào rời đi, bắt tay vào việc vận chuyển đá.

Những bộ lạc sống tạm ở bên ngoài đều tò mò nhìn xem họ đang làm gì, nhưng chẳng ai dám tiến tới hỏi.

Thể lực thú nhân rất lớn, không bao lâu sau, hố sâu Tư Yên muốn cùng đống đá đều được chuẩn bị tốt.

Tư Yên khoa tay múa chân giải thích với các xà thú một phen: "Chúng ta sẽ đặt những tảng đá này bao quanh miệng hói, dùng bùn ướt và đá chát lên những khe hở, tranh thủ lúc này không để mước bốc hơi lãng phí."

"Chúng tôi hiểu rồi!"

Các xà thú dựa theo chỉ dẫn của Tư Yên, rất nhanh đã dựng xong vách tường của bể chứa nước.

Sau đó, Tư Yên nhìn sang hồ nhỏ bên cạnh, lại nhìn bể chứa, cô chỉ vào con đập nhỏ bằng bùn chắn giữa, nói: "Phá nơi này đi, dẫn nước vào trong."

Xà thú không hỏi gì nhiều, lập tức làm theo.

Quả nhiên như thiết kế ban đầu của Tư Yên, nước theo dòng chảy của con đập dẫn vào giếng, giếng nước rất sâu, hồ nước nhỏ chảy hơn nửa mới có thể lấp đầy nó.

Tư Yên nói tiếp: "Mọi người đi chặt mấy khúc gỗ về đây, xong chẻ khúc gỗ làm đôi, mài dũa thật tốt là được."

"Vâng!"

Các xà thú nhanh chóng đi chặt gỗ về, cây cối thế giới này vừa thô vừa to, Tư Yên để họ làm một cái nắp đậy che kín miệng giếng nước.

Cô nói tiếp: "Đặt thêm một thứ múc nước ở đây. Những chỗ khác đổ thêm bùn đất rồi đắp thêm đá lên. Làm nhanh một chút."

"Vâng!!"

Các xà thú nhanh chóng di chuyển, không bao lâu sau, một bể chứa nước ngầm được hoàn thành.

Chờ đến khi xong xuôi tất cả, Tư Yên sờ lên phần nước còn dư lại của hồ nước, vì phải phơi mình dưới ánh nắng mặt trời, nước trong hồ rất nóng, dưới mắt thường cũng thấy được sự bốc hơi của nó.

Còn nước được dẫn vào giếng lại dần lạnh đi, gần như không còn bị bốc hơi nữa.

Cách này, thật sự thành công rồi!

Tư Yên xác định xong, mới đứng lên, nói với các xà thú: "Như mọi người đã thấy, thứ này tên là giếng nước ngầm. Dưới nhiệt độ nóng nực hiện tại, nó có thể chứa đựng một lượng lớn nước."

Các xà thú nghe Tư Yên nói vậy, liền gật gù hiểu ý.

"Mọi người đã nhớ rõ cách làm giếng chưa?" Tư Yên nghiêm túc hỏi.

"Đã nhớ." Các xà thú lớn tiếng đáp.

Tư Yên gật đầu, "Ngày rực lửa sắp tới rồi, tôi cần mọi người phân thành nhóm năm người, đi xung quanh hồ Ám Nhật, giúp các bộ lạc khác tạo giếngnước."

“Này……”

Các xà thú lại đồng loạt im lặng, muốn nói lại thôi.

Tư Yên còn cho rằng họ không muốn ra sức vì bộ lạc khác, nên hỏi: "Có gì không tiện sao?"

Một xà thú già bước ra, ông cẩn thận lại thấp thỏm, sợ rằng Tư Yên không thích mình, cẩn trọng nói: "Phu nhân, có thể ngài không biết rõ, nhưng xà thú chúng tôi trong mắt những bộ lạc khác, hơi khó nói. Chỉ sợ họ sẽ không cho phép chúng tôi động tới hồ nước."

Đôi mắt đen to tròn của Tư Yên hơi cong lên, cô nói: "Ông nói rất đúng."

Các xà thú đều ngước lên nhìn cô.

Cô nghĩ một lúc, lại nói: "Ngay từ ban đầu đã phân thành nhóm năm người đúng là không ổn. Như vậy đi, mọi người chọn ra một đội trẻ tuổi, khoẻ mạnh nhất. Chúng ta sẽ thử từ... Bộ lạc Nham Hương, để họ dùng thử giếng trước, chỉ cần nếm được ngon ngọt rồi thì tự khắc các bộ lạc khác sẽ tìm tới giếng của chúng ta."

Cô không biết mặt những bộ lạc khác, cho nên chỉ có thể tùy tiện chọn bừa.

Các thú nhân nghiêm túc nghe cô nói.

"Những người còn lại có thể tới các ao nước không chủ gần hồ Ám Nhật, chúng ta sẽ xây giếng ở những nơi ấy trước!"

Mặc dù các xà thú đã có được hồ Ám Nhật, không cò lý do đi khắp nơi làm giếng cùng Tư Yên.

Nhưng giờ đây lại chẳng có một con rắn nào nghi ngờ Tư Yên cả.

Họ trăm miệng một lời nói: "Vâng thưa phu nhân!"

*****

Các xà thú làm việc rất nhanh chóng, Tư Yên một bên chỉ định điểm đến tiếp theo cho họ.

Cô vô cùng kiên nhẫn, tất cả vấn đề họ đưa ra đều giải đáp toàn bộ.

Vì thế, thời gian dần trôi, những vấn đề liên quan tới giếng liên tục được đưa ra, cho nên chất lượng của giếng cũng ngày càng tốt lên.

Đúng lúc này, một xà thú vội vã chạy tới, nói: "Không hay rồi, không hay rồi, đánh nhau rồi!"

Tư Yên tiến tới hỏi: "Đánh nhau gì?"

"Bộ lạc Nham Hương... Bộ lạc Nham Hương không cho phép bọn tôi động tới nước của họ. Bọn họ ra tay rồi!!!"

Tư Yên nhíu mày, hỏi lại: "Mọi người đánh không lại sao?"

"Không, không phải ạ..." Xà thú trước mặt xấu hổ cúi thấp đầu, "Phu... Phu nhân... Không phải ngài là giống cái tới từ bộ lạc Nham Hương sao ạ? Bọn tôi không biết, có nên phản kháng hay không..."

Tư Yên kiểu 囧.

Trách cô chưa nói rõ.

Cô bất đắc dĩ, phụt cười: "Tôi biết mọi người vì tôi, tôi không trách mọi người. Đi, chúng ta tới đó xem thử."

Tại sao tộc rắn này lại không giống như lời đồn bên ngoài thế, khác biệt quá lớn.

Trông có vẻ không hề mang theo tâm tư xấu xa, hoàn toàn là bộ dạng đơn thuần.

Cứ như vậy, sao họ có thể trở thành kẻ xấu của thế giới này được??

So với họ, cô càng hợp trở thành kẻ xấu hơn.

Tư Yên tới chỗ dừng chân của bộ lạc Nham Hương, quả nhiên thấy được cảnh giương cung bạt kiếm.

Một số xà thú đã bị thương, nhưng cũng không dám đánh trả lại.

Một xà thú trưởng lão còn đứng ra tận tình khuyên nhủ, nói: "Phu nhân lãnh chúa của bọn ta là muốn làm giếng cho bộ lạc các người, là có ý tốt, không phải tới hại các người đâu."

Tộc sói của bộ lạc Nham Hương hung dữ rống lên: "Giếng nước cái quái gì? Các người rõ ràng là tới để trộm nước của bọn ta!!"

"Các người độc chiếm hồ Ám Nhật rồi còn chưa đủ sao? Còn muốn tới ăn trộm nước nữa à!"

"Các người thật quá đáng!! Đám xà thú quả nhiên là lũ lạnh lùng, âm hiểu, xảo trá, đều là lũ thú nhân ác độc!!"

"Bọn xà thú độc ác!!"

"Xà thú không phải là thứ tốt lành gì!!"

Các xà thú ở đây bị chửi đều nhăn mày khó chịu, lại thấy rất buồn bã.

Mỗi một câu người từ bộ lạc Nham Hương nói ra đều vô cùng khó nghe, Tư Yên chịu không nổi nữa.

Cô tiến tới, kéo trưởng lão của tộc rắn lại.

Trưởng lão thấy Tư Yên, lập tức xấu hổ: "Xin lỗi phu nhân, chúng tôi gây phiền..."

"Không sao, đừng lo." Tư Yên lạnh lùng liếc mắt nhìn bộ lạc Nham Hương.

Cô vốn muốn ưu tiên bộ lạc Nham Hương, để họ được hưởng thụ giếng nước đầu tiên, nhưng có vẻ đối phương lại không hề cảm kích chút nào.

“Tư Yên? Là Tư Yên?”

"Không phải cô ta đi rồi sao?? Sao lại, bây giờ lại còn dẫn bộ lạc khác tới bắt nạt chúng ta ư?"

"Tư Yên, cô là đồ giống cái ác độc, phản bội là bộ lạc thì thôi đi, hiện tại còn muốn gϊếŧ bọn tôi sao!!"

"Đồ độc ác, quả nhiên không hổ là giống cái của một xà thú!!"

Các xà thú vốn đang im lặng cam chịu bực tức, giờ nghe thấy bộ lạc Nham Hương chửi mắng phu nhân lãnh chúa của mình, hoàn toàn không thể nhịn nổi nữa!!
« Chương TrướcChương Tiếp »