Thời Niệm lại uống thêm một phần ba nữa, nhưng thật sự không uống hết được, cậu bé vỗ vỗ cái bụng nhỏ phồng to của mình:
"Bụng bụng, đầy, không uống nữa."
Úc Lộ Hàn vỗ vỗ vào cái bụng tròn như quả dưa hấu của cậu bé để chắc chắn rằng cậu đã uống no, sau đó mở nắp bình sữa, ngẩng đầu lên uống nốt chỗ sữa còn lại, sau đó xoay người đi rửa bình sữa rồi tiệt trùng.
Thời Diệc Vũ cũng chuẩn bị xong mấy món ăn, bưng ra ngoài, Thời Niệm không cao bằng cái bàn, nên không thể nhìn thấy trên bàn là những món gì.
Thời Diệc Vũ cúi người bế cậu bé lên.
"Muốn ăn cái gì nào?"
Thời Niệm cuối cùng cũng có thể nhìn rõ mấy thứ kỳ quái ở trên bàn, đôi mắt tròn xoe mở to, trên bàn bày năm món ăn, món nào cũng chỉ có màu đen và màu xám, Thời Niệm thậm chí cũng không biết gọi tên chúng là gì.
Bởi vì không thể nhận ra bất kỳ nguyên liệu nấu ăn nào cả.
Nhưng rõ ràng tất cả những món ăn kia đều là Thời Niệm và Thời Diệc Vũ cùng nhau mua, chỉ là sau khi qua bàn tay nấu nướng thần kỳ của Thời Diệc Vũ, chúng đã hoàn toàn trở thành thứ lạ lẫm với Thời Niệm.
Úc Lộ Hàn đứng dậy ôm Thời Niệm lại, đặt cậu bé xuống đất, đúng lúc Diệc Vũ nói: "Thằng bé mới vừa uống một bình sữa lớn, đã no rồi, ban đêm ăn no quá cũng không tốt.”
Thời Diệc Vũ nhíu nhíu mày, sờ sờ cái bụng nhỏ của Thời Niệm, quả nhiên rất tròn trịa: "Không phải nói cai sữa sao, sao lại cho thằng bé uống tiếp?” "Cai sữa cũng không phải là chuyện một sớm một chiều." Úc Lộ Hàn xoa xoa cái đầu nhỏ của Thời Niệm, bảo cậu bé đi tìm Patch chơi, ánh mắt ôn nhu nhìn Thời Diệc Vũ: "Không cần gấp, không phải Tiểu Thần cũng đến bốn tuổi mới hoàn toàn cai sữa sao.”
Lúc này sắc mặt Thời Diệc Vũ mới dịu xuống, gắp thức ăn lên ăn. Bên kia, Thời Niệm ăn cơm xong tràn đầy tinh lực, nhưng Patch đã nằm trong ổ mèo của nó chuẩn bị đi ngủ rồi, cho dù Thời Niệm có kéo nó như thế nào, mèo con cũng không để ý tới cậu bé.
Nó lười biếng duỗi người rồi tiếp tục ngủ.
Khắc Lai Tư về phòng ăn đá năng lượng để nạp năng lượng, Thời Niệm một mình cô đơn nhưng cậu bé cũng không dám đến nhà hàng, lo lắng một khi đi sẽ bị ba nhét đầy đồ ăn.
Cậu bé về phòng ôm con gấu nhỏ trên giường ra, nằm trên sô pha, bóng dáng nho nhỏ trông có chút cô độc.
Đứa nhỏ buồn chán lại một lần nữa để mắt đến chú mèo đang ngủ. Chiếc ổ cho mèo mà Patch đang ngủ được Úc Lộ Hàn đặt riêng trong một cửa hàng thú cưng. Lớp lông tơ mềm mại, lúc sờ lên cũng rất mềm, vừa có thể giữ ấm vừa giúp mèo thoải mái vùng vẫy.