Chương 3

Lâm Văn Yến tết xong thú bông cuối cùng, nhìn thấy căn phòng có nhiều góc cạnh, cảm thấy rất khó chịu.

Cố đi!

Cậu là fan cuồng của chương trình thiếu nhi, nửa đêm khi viết nhạc đến kiệt sức, vẫn lén mở máy tính xem con nít để chữa lành.

Một căn phòng khiến con nít thoải mái, ít nhất cũng không thể để nó bị thương chứ?

Lâm Văn Yến nhớ lại nhân viên ekip đã đưa một cái thùng và đặt vào tủ trong phòng khách.

Cậu đi tới, cúi người bắt đầu lục lọi, quả nhiên tìm thấy cả một hộp miếng dán chống va đập và khóa cửa an toàn.

Vừa định dán miếng chống va đập thì tiếng gõ cửa vang lên.

"Văn Yến? Chúng ta xuống lầu ăn cơm nhận nhiệm vụ?"

Là Tiết Phi, "Phi thiếu gia" trong miệng anh trai Tiểu Mã.

Trong ký ức của nguyên chủ, Lâm Văn Yến không thể tìm thấy Tiết Phi "thân thiện" đến như vậy.

Cậu đóng cánh cửa tủ lại, đi ra khỏi phòng, nhìn thấy Tiết Phi với mái tóc màu trắng, mặc quần jean rách và đeo dây chuyền kim loại: "Được, đi thôi."

Cao gầy đẹp trai, khí chất tỏa sáng.

Đối với Lâm Văn Yến, một "tiền bối" trong giới giải trí, kiểu dáng hơi quá ngầu, nhưng đối với idol xuất thân từ chương trình sống còn thì vừa phải.

Fan xem chương trình thi nhau khen ngợi nhan sắc, khán giả thì kinh ngạc, Tiết Phi hóa ra là kiểu người "ngoài lạnh trong nóng", khen ngợi "Hôm nay mới biết được bản thân anh ấy tốt như vậy".

[Ngôi sao nhỏ Lâm thật may mắn, đồng đội nổi tiếng chịu kéo cậu ấy lên]

Thỉnh thoảng có một hai bình luận nói "Nhan sắc của Lâm Văn Yến quả thật không thua kém Tiết Phi", lập tức bị chìm nghỉm trong vô số lời khen dành cho Tiết Phi.

Hai người một trước một sau đi xuống cầu thang.

Tiết Phi vẫn đi sau, nếu không phải đang livestream, y đã nhíu mày đến mức muốn biến thành dây thừng.

——Lâm Văn Yến dám để mình đi sau? Có muốn chết không? Chẳng có tí tôn ti nào.

Lâm Văn Yến hoàn toàn không biết.

Cậu 16 17 tuổi dựa vào những bản hit thống trị làng nhạc trong suốt 8 năm, cũng sáng tác những ca khúc giúp tân binh nổi tiếng, đồng thời cũng sáng tác những ca khúc giúp nghệ sĩ lão làng tái xuất và nổi tiếng trở lại, đã sớm không còn ý thức về "tôn ti" trong giới giải trí.

Ngay cả khi có "tôn ti", cậu cũng mặc định bản thân là "tôn".

-

Phòng khách tầng một được trang trí rất trẻ con và đáng yêu.

Lâm Văn Yến chạy vội ba bước thành hai bước xuống cầu thang, hướng về phía hàng rào công viên màu hồng xanh, lao về phía trước, thẳng đến hai cái cầu trượt cao thấp, chui vào cái cao và trượt xuống.

Tiết Phi đang đút hai tay vào túi quần, vẻ mặt lạnh nhạt: "... Anh trai Tiểu Mã nói hình tượng của Lâm Văn Yến là "ngốc bạch ngọt"? Có nhầm không, bây giờ Lâm Văn Yến chỉ đơn giản là chậm phát triển trí tuệ.”

Hai khách mời khác, Hiểu Quân và Vương Bá Hồng từ bếp đi ra, bưng món ăn đặt lên bàn dài.

"Tiết Phi? Tốt quá, lần trước chúng ta gặp nhau là ở lễ trao giải âm nhạc của đài Ba La nhỉ!"

Hiểu Quân đã làm nhiều chương trình, ban đầu là MC chương trình âm nhạc của Channel M, nên rất quen thuộc với Tiết Phi hiện đang tập trung vào sự nghiệp ca hát.

Hắn đặt món ăn xuống, "Rửa tay rồi ăn cơm đi, hôm nay là do chương trình chuẩn bị, ngày mai thì thảm rồi, chúng ta phải tự nghĩ cách cùng con chuẩn bị bữa tối."

Tiết Phi lịch sự đi tới: "Đồ ăn ngon quá, rất thơm."

Kèm theo bầu không khí trò chuyện nhẹ nhàng của họ là âm thanh "vυ"t—", "vυ"t—", "vυ"t—" của cầu trượt trong phòng khách.

Tiết Phi liếc mắt nhìn Lâm Văn Yến.

"Văn Yến, ăn cơm thôi."

Y ngắn gọn nhưng không kém phần lịch sự giới thiệu với hai khách mời khác, "Các người chưa biết Văn Yến nhỉ? Cậu ấy ra mắt cùng thời với tôi, chúng tôi từng cùng một nhóm."

Hiểu Quân trong giới đã lâu, lập tức nhạy bén nhận ra ý của Tiết Phi: Các người xem, chúng tôi có cùng xuất phát điểm, bây giờ khác biệt một trời một vực, cậu ấy còn cần tôi giới thiệu cho các người.

Hắn mỉm cười, gật đầu, không nói thêm.

Vương Bá Hồng nhìn Lâm Văn Yến đang đi tới: "Nhóm của các cậu đúng là có nhan sắc cao thật. Chào Văn Yến."

Lâm Văn Yến gật đầu, đôi mắt dài sắc sảo với vẻ tự tin pha chút ngưỡng mộ: "Cậu có nhan sắc và chiều cao đều cao."

Nói xong, cậu quay người đi đến bồn rửa tay, để lại một bóng lưng cao ráo với tỷ lệ tuyệt vời.

Vương Bá Hồng cao 1m85 gãi đầu: "Hả? Haha, Văn Yến thú vị thật."

[Sao Lâm Văn Yến cho tôi cảm giác như ngày đầu vào giới, chưa thích nghi?]

[Muốn chê cũng không biết bắt đầu từ đâu, đầy điểm để chê]

[Cậu ấy vừa mới luyện giọng trước gương, trông như vừa nhập vào một cơ thể mới, đang thích nghi dần]

[Đừng nói nữa, đây là chương trình thiếu nhi!]

[Chờ các bé, nhanh lên nào!]

Trên bàn ăn, Hiểu Quân với vai trò là MC chuyên nghiệp, bắt đầu dẫn dắt nhịp điệu chương trình, khơi mào chủ đề nói về kỳ vọng của mọi người đối với những đứa trẻ trong tương lai.