Chương 3

Mà giờ phút này, “kẻ xấu” Thời Duẫn đang ngồi xổm sát bên ván cửa nhà kho, bé vừa nghe những thanh âm mơ hồ, là tiếng vui đùa ầm ĩ của các bạn truyền đến ở bên ngoài, đầu nhỏ vừa hồi ức những kỷ niệm khi ở chung với bạn mới.

“Cậu tên Thời Duẫn, tôi tên Thạch Vân, từ giờ về sau chúng ta chính là bạn tốt nha!”

“Cậu xem! Con động vật nhỏ trên TV này chính là hamster! Trước kia tôi đã từng nuôi nó, đặc biệt đáng yêu!”

“Hu hu hu Duẫn Duẫn tôi ngủ không được hu hu hu tôi nhớ ba ba nhớ hamster…”

Nghĩ đến đây, chóp mũi của Thời Duẫn đột nhiên chua xót, bé vùi đầu nhỏ vào gối đầu của mình, tuy rằng bé không rõ bản thân đã làm sai việc gì, nhưng bé rất sợ rằng đêm nay bạn tốt Vân Vân của bé lại trốn trong ổ chăn lén khóc nhè.

Chị Tiểu Hoa đã nói với bé, vì Vân Vân bị mất ba ba duy nhất của cậu ấy nên Vân Vân mới đến viện phúc lợi (1), Thời Duẫn cực kỳ có thể hiểu nỗi thống khổ khi mất đi ba ba, nhưng chính bản thân Thời Duẫn đều tìm không thấy ba ba của bé nha, bé càng không có cách nào trợ giúp bạn tốt.

Nhưng dù bé không tìm thấy ba ba của Vân Vân nhưng bé lại có thể tìm được hamster nhỏ mà Vân Vân muốn!

Thời Duẫn biết rõ rành rành mỗi một cái hang chuột trong viện phúc lợi, bé vì bạn tốt nên cố ý chọn một con chuột nhỏ có màu lông nhạt nhất, giống hamster nhất. Bé còn dựa theo kinh nghiệm nên biết cất “Hamster” vào bình rồi mới phóng đặt nó trên giường và nhét giữa chăn của Vân Vân, muốn cho Vân Vân một bất ngờ.

Bé thầm nghĩ, có hamster thì Vân Vân khẳng định sẽ rất vui vẻ, sẽ không khóc đến nửa đêm, cũng sẽ không bị bảo mẫu dì trách cứ.

Thực đáng tiếc bé lại nghĩ sai rồi…

Thời Duẫn ôm chặt hai cánh tay nhỏ, cuộn tròn bản thân thành một quả bóng nhỏ.

Cho đến khi ngoài cửa vang lên tiếng bước chân quen thuộc, Thời Duẫn mới đột nhiên ngẩng đầu lên, nãi âm mềm như bông hưng phấn kêu lên: “Chị Tiểu hoa!”

“Hư… Duẫn Duẫn, nhỏ giọng chút.” Bé gái 6 tuổi cách cửa gỗ dặn dò Thời Duẫn, bé gái vừa ngồi xổm xuống đưa bánh quy xuyên qua kẹt cửa vừa nhỏ giọng nói: “Hôm nay chỉ có hai cái thôi, em ăn trước, buổi sáng ngày mai chị lại lấy chiên trứng cho em ăn…”

Bởi vì Thời Duẫn tìm được “Hamster” liền gấp không chờ nổi muốn đưa cho bạn tốt, nên hoàn toàn không ráng nhịn chờ tới buổi tối ngủ hãy đưa mà bé tặng Vân Vân ngay, cho nên bé bị phạt trước lúc ăn cơm chiều, việc này có nghĩa rằng ít nhất thì đêm nay và sáng mai bé đều phải đói bụng.

-----

(1) bị mất ba ba: Không phải dịch sai đâu, mà theo logic của Duẫn Duẫn, không có cha có nghĩa là bị mất (bị lạc) rồi, bé còn không có khái niệm "chết" đâu.