Bởi vì tính đặc thù của Hoa Mập Mạp, mọi người đồng loạt chuyển ánh mắt chuyển đến trên người Hoa Chức Chức.
Họ có thực sự muốn thuê một nhóc con như vậy không?
Cảm nhận được ánh mắt mọi người nhìn qua, Hoa Chức Chức lập tức nói: "Ai nha, Hoa Hoa chinh đẹp đến vậy sao?" Cậu bé giống như biết mình đáng yêu đến mức nào, một tay ôm ba, dùng ngón trỏ mập mạp khác chọc chọc vào gò má mũm mĩm của mình.
Nhóc đáng yêu cứ chọc như vậy.
Mọi người nghĩ thầm, thật sự là một đứa nhỏ siêu đáng yêu.
Hoa Cảnh Thư sờ cái đầu nhỏ của đứa bé.
Cơ quan quản lý dị năng giả thèm thuồng dị năng của Hoa Mập Mạp, vì thế, tuy rằng Hoa Chức Chức vẫn là một đứa trẻ ba tuổi, nhưng bọn họ quyết định vì Hoa Mập Mạp, vẫn sẽ thuê lao động trẻ em này.
Đến bước này, sự vui vẻ của Hoa Cảnh Thư liền lộ ra.
Sau đó, Hà Tuấn Thành trơ mắt nhìn Hoa Cảnh Thư bắt đầu đòi phúc lợi cho hai đứa nhóc nhà mình.
Bọn chúng còn quá nhỏ, đặc biệt là Hoa Chức Chức còn phải đi học mẫu giáo, Hoa Mập Mạp cũng phải theo Hoa Chức Chức đến trường mầm non, cho nên thời gian làm việc của hai đứa nhỏ không thể quá dài.
Tiền lương không thể chỉ phát một trong hai đứa, mà cả hai đứa đều phải được trả lương.
...
Sau khi hai bên đàm phán xong, lại bắt đầu ký hợp đồng với một danh sách dài các điều kiện dành cho hai bên.
Trong đó còn có một quy tắc mấu chốt nhất, mỗi năm hợp đồng đều phải ký lại, người giám hộ có thể ký thay vào khoảng thời gian trước khi đứa nhỏ trưởng thành.
Sau khi ký hợp đồng xong, Hoa Cảnh Thư định mang Hoa Chức Chức và Hoa Mập Mạp rời đi.
Bỗng nhiên, với tư cách là người có thẩm quyền cao nhất trong cơ quan quản lý dị năng giả, bộ trưởng Diêu nhìn về phía Hoa Cảnh Thư, hỏi: "Hoa tiên sinh, ngài đã từng kiểm tra thử chưa?”
Hoa Chức Chức ôm đùi Hoa Cảnh Thư ngẩng đầu lên, đôi mắt to đen nhánh tràn ngập sự tò mò.
Hoa Cảnh Thư sửng sốt một chút, nói: "...Tôi sao?" Anh rất ngạc nhiên khi được hỏi những câu hỏi như vậy.
Bộ trưởng Diêu: “Đúng vậy.”
Hoa Cảnh Thư lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi là một người bình thường, thể lực bình thường, không có dị năng, trong cuộc sống không có điểm nào nổi bật, tôi không nghĩ rằng tôi cần phải tiến hành kiểm tra.”
Bộ trưởng Diêu lập tức nói: "Tôi cảm thấy ngài rất không bình thường.”
Hoa Cảnh Thư dừng lại, nói: "Tuy rằng tôi cho rằng chuyện này cũng không thực sự cần thiết, chỉ là, nếu ông cần tôi kiểm tra một chút, tôi có thể đồng ý.”
Sau đó, một nhóm người lại đổi địa điểm, lần nữa tiến vào khu vực kiểm tra trên tầng mười một.
Khi kết quả kiểm tra xuất hiện, cả người Hoa Cảnh Thư đều mờ mịt, vẻ mặt hoảng hốt.
Bất cái gì cũng có thể bị làm giả, nhưng dữ liệu cho ra tới hơn ba lần liên tiếp sẽ không sai.
Tên: Hoa Cảnh Thư
Tuổi: 24
Chiều cao: 181,9cm
Cân nặng: 62,1kg
Sức mạnh: C
Tốc độ: D
Sức chịu đựng: C
Nhanh nhẹn: D
Năng lượng: SS
Năng lượng nguồn: SS
Dị năng thứ hai: Không
Cấp độ dị năng: Sáu sao
Hoa Cảnh Thư: "..."
Được rồi, được rồi.
Vấn đề được đặt ra chính là, dị năng của anh rốt cuộc là cái gì?
Bản thân Hoa Cảnh Thư cũng không biết mình có dị năng, hơn nữa hoàn toàn không nghĩ tới chuyện mình lại là siêu cường giả.
Thật sự là dị năng giả cấp sáu sao?
Thật sự là quá vi diệu rồi.