Hoa Cảnh Thư cười một tiếng, rõ ràng dáng vẻ bề ngoài của anh vô cùng dịu dàng, nụ cười lúc này của anh không những khiến người ta cảm thấy ấm áp, ngược lại mang đến một cảm giác vô cùng tàn độc. Ngón tay của anh chọc chọc trên đỉnh đầu hai con gấu nhỏ rồi nói: “Mặc dù hai đứa đều còn nhỏ nhưng đây đều là binh pháp quỷ kế của chúng. Chúng càng bám riết càng dính, càng muốn làm nũng thêm một chút thì chúng sẽ nghĩ rằng có lẽ tôi sẽ mềm lòng, không đánh đòn hai đứa nó nữa.” Nụ cười của anh càng dịu dàng hơn.
Mọi người nghĩ, hai đứa nhỏ này thật là mưu mô.
Sau khi tiến vào lầu chín thì lập tức có nhân viên tiến đến tiếp đón.
Một người nhân viên trong số đó định ôm lấy con ngỗng béo trắng muốt nhưng tất nhiên là thất bại rồi.
Con ngỗng béo hoàn toàn không phối hợp.
Lúc này rõ ràng ngỗng là một thú cưng bám riết lấy Hoa Cảnh Thư, hai chiếc cánh lớn ôm chặt lấy chân ba, không chịu buông ra.
Không có cách nào, vì có thể thuận lợi tiến hành giám định cho Hoa Mập Mạp nên Hoa Cảnh Thư cũng chỉ có thể tiếp tục bước đi khó khăn với hai chiếc dây chuyền ở chân.
Người đàn ông mặc quân phục nhìn về phía Hoa Cảnh Thư, nghi ngờ hỏi: "Tại sao anh lại cho rằng con ngỗng béo này của nhà anh là một con thú cưng bình thường chứ?"
Hoa Cảnh Thư sửng sốt một chút, nói: "... Lúc đầu tôi cảm thấy không phải, cho nên muốn tiến hành giám định cho nó, nhưng nhìn thấy thú cưng nhà người khác đều rất lợi hại nên không phải bây giờ đây chính là sức mạnh cơ bản của thú cưng trong nhà đó chứ?"
Khóe miệng người đàn ông mặc quân phục giật một cái rồi nói:”Trận hỗn chiến vừa rồi của lầu tám anh cũng nhìn thấy rồi đó, con ngỗng trắng của nhà anh hẳn là đã sử dụng dị năng không gian.”
Hà Tuấn Thành thán phục: "Là dị năng không gian sao?"
Dù Hoa Cảnh Thư không biết nhiều về các hạng dị năng nhưng anh cũng biết dị năng không gian lại được gọi là thần bí nhất, cũng là dị năng khó thức tỉnh nhất.
Mỗi một người có khả năng thức tỉnh dị năng không gian đều là tài sản quý báu của đế quốc. Đừng nói là người cho dù là tính toàn bộ tất cả những động vật đã thức tỉnh được dị năng không gian này thì số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Hoa Cảnh Thư nói: "Thật xin lỗi, tôi không nhìn ra Mập Mạp sử dụng dị năng không gian, tôi cứ tưởng đó chỉ là tốc độ nhanh một ít mà thôi."
Một người đàn ông mặc quân phục khác, biểu cảm phức tạp nhìn Hoa Cảnh Thư, hỏi: "Nói cách khác, trước đây anh cũng thấy qua con ngỗng trắng nhà mình sử dụng tốc độ xê dịch này rồi ư?"
Hoa Cảnh Thư dừng một chút rồi gật đầu một cái.
Tốt lắm.
Như vậy vấn đề chính là, rốt cuộc con ngỗng béo thức tỉnh dị năng từ lúc nào?
Dưới tình hình mọi người có tâm trạng vi diệu, nhân viên phụ trách tiến hành giám định cho thú cưng chiến đấu đang tiến hành trao đổi với ngỗng Mập Mạp.
Bậc giám định thứ nhất là sức mạnh.
Khác với dụng cụ kiểm tra sức mạnh dùng cho con người, dụng cụ kiểm tra sức mạnh được sử dụng cho động vật nhỏ là một cánh cửa trong suốt. Khi chúng tác động về phía cánh cửa trong suốt thì tính toán sẽ được tiến hành dựa trên những lực phát sinh xảy ra trên cánh cửa.
Nhân viên làm việc nhìn về phía ngỗng Mập Mạp, mỉm cười nói: "Ngài ngỗng này, bây giờ mời ngài hướng về cửa trong suốt với tốc độ nhanh nhất."
Ngỗng Mập Mạp hoàn toàn không có ý định nghe theo, nó vùi mặt vào trong người Hoa Cảnh Thư, giống như không muốn để ý đến bất kỳ ai cả.