Lương Tư Nhu, “Tóm lại là con cứ nghe lời mẹ đi, mẹ không hại con đâu, dẫn Tiểu Điểm Điểm đi tham gia chương trình mới có lợi cho con.”
Sau khi ăn tối, đi ra khỏi nhà, Ngụy Kiệt Nhiên vẫn còn hoang mang.
Mẹ mình bị ma nhập sao?
Thái độ của bà ta không bình thường, không chỉ bảo mình công khai thân phận của Tiểu Điểm Điểm, còn bảo mình đối xử tốt với An Nhã một tí, đừng cãi cọ, có rảnh thì dẫn An Nhã về ăn cơm.
Ngụy Kiệt Nhiên: rốt cuộc là mẹ mình điên hay mình bị điên?
Bấy giờ, điện thoại của anh ta reo lên, người quản lý Trần gọi điện thoại tới.
Ngụy Kiệt Nhiên nghe máy, chưa nói được vài câu là đã giật mình, “Anh nói sao? Lăng Tiêu Hàn muốn dẫn con tham gia chương trình?”
Hôm nay sao thế này? Mọi người cùng nổi điên hả?
…
Ngày thứ hai Ninh Ninh ở nhà Lăng Tiêu Hàn.
Cô bé ngồi trên sofa, chocolate được đặt ở bên trái, đồ chơi lông xù nằm ở bên phải, dì Trịnh thay cho cô bé một chiếc váy công chúa ren màu hồng nhạt. Cô bé ngồi ngoan ngoãn trên sofa xem TV, không khác gì búp bê tinh xảo.
Ninh Ninh đang mùa đầu của chương trình “Khóa huấn luyện ba toàn năng”.
Trẻ em tiếp thu thông tin mới rất nhanh, Ninh Ninh đã học được nhiều từ ngữ ở thế giới này.
Phụ thân là ba, dùng bữa là ăn cơm, nô ɭệ tư bản là những người ngày nào cũng cố gắng đi làm kiếm tiền, khuân gạch là đi làm.
Còn có một số từ Ninh Ninh không hiểu.
“Yyds”
“Nsdd”
“Tàu điện ngầm, người già, điện thoại.”
Yyds *: mãi mãi là thần
Nsdd *: bạn nói đúng rồi
Ninh Ninh hỏi dì Trịnh, ai ngờ dì Trịnh cũng không biết, còn tắt TV, nói là một ngày trẻ em chỉ có thể xem TV một tiếng thôi.
“…” Ninh Ninh phồng má.
Dì Trịnh không khác gì Ngọc cô cô, không cho cô bé ăn bánh buổi tối, cũng không cho cô bé trèo cây.
Trong chương trình, Ninh Ninh thấy rất nhiều người chơi điện thoại, điện thoại rất thần kỳ, còn có thể tìm kiếm nhiều thứ trên đó.
Ninh Ninh tìm được một chiếc máy tính bảng trong phòng mình, hình như là máy của dì Trịnh, cô bé biết đây là thứ có khách mời dùng trong chương trình, thứ này cũng có thể coi như TV!
Lúc này dì Trịnh đang bận rộn, Ninh Ninh lén lút lấy máy tính bảng chơi một lúc, cô bé mở máy lên, tiếp tục xem chương trình với vẻ hào hứng.
Sau đó, Ninh Ninh trố mắt.
Cô bé không biết đọc rất nhiều chữ, cũng không biết nên dùng thứ này ra sao?
Ninh Ninh lắc đầu giơ ngón tay chọc vào màn hình vài cái, vô tình ấn vào một app có tên là “phát sóng trực tiếp Cà Tím”. Ninh Ninh vừa ấn vào, đã thấy màn hình tách ra vài khung, có rất nhiều mặt người, còn có ảnh phim hoạt hình, hình trò chơi, mèo chó đáng yêu…
Cô bé như bước vào khu vườn rực rỡ, cảm thấy cực kỳ thú vị, bèn nhìn trái nhìn phải, cuối cùng chú ý đến một chị gái xinh đẹp đang ôm mèo ca hát. Bàn tay mũm mĩm vừa ấn vào, đột nhiên có rất nhiều pháo hoa bắn ra từ màn hình, kèm theo một hàng chữ mà cô bé không hiểu.
“Chúc mừng bạn đã rút trúng cơ hội được phát sóng cùng chủ phòng!”
“Năm giây sau sẽ tự động kết nối, nếu từ chối xin hãy ấn nút từ chối…”
“Chào mừng bạn đã vào phòng phát sóng của đàn chị Miêu Miêu! Đã gần ba giờ, nửa tiếng nữa sẽ bắt đầu phát sóng. Theo quy định cũ, một người may mắn sẽ được chọn ngẫu nhiên để hát cùng Miêu Miêu, cũng có thể trò chuyện.”
Đàn chị Miêu Miêu là một chủ phòng phát sóng mới, chỉ có khoảng 500 người hâm mộ. Buổi phát sóng của cô ấy không có quảng cáo, không có mánh lới, chỉ ôm mèo ca hát theo quy tắc, hát những bài ballad chứ không nhảy múa.
Lục Ninh là học sinh nhạc viện đàng hoàng, hát rất hay, nhưng ở thời đại sống nhanh này, muốn nổi tiếng thì không chỉ dừng ở ca hát.