Tô Bắc mỉm cười đẩy cửa phòng Tiểu Tinh Tinh, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cậu lại không cười nổi nữa.
Đm!
Tại sao anh cả lại ở đây?
Tô Bắc muốn lui ra ngoài nhưng không kịp, anh cả đã nhìn thấy cậu rồi.
"Vào đây."
Tô Tu trầm giọng nói.
Tô Bắc xấu hổ gãi gãi đầu, ôm gối đi vào gọi: "Anh cả."
"Sao cậu lại tới đây?" Tô Tu hỏi.
Tô Bắc: …
“Khụ, chẳng phải em lo lắng Tiểu Tinh Tinh ngủ một mình sẽ sợ hãi sao…”
Càng nói, Tô Bắc càng mất tự tin.
Thực sự là bởi vì Tiểu Tinh Tinh ngủ quá say, thoạt nhìn không có chút nào là sợ hãi.
Tô Tu nhẹ nhàng quay đầu lại nói: "Nhìn xem, con bé đã ngủ rồi, cậu trở về ngủ đi."
“Nếu sau này Tiểu Tinh Tinh không muốn cậu ở bên con bé, thì cậu đừng tới quấy rầy giấc ngủ của con bé.”
Tô Bắc: …
“Còn anh cả thì sao?”
Tô Tu tự tin nói: "Anh muốn ngủ cùng Tiểu Tinh Tinh."
Tô Bắc: …
Anh cả, em không ngờ anh lại trẻ con như vậy đấy?
Khóe miệng Tô Bắc hơi nhếch lên, nhưng rất nhanh cậu đã hiểu ra: "Anh lo lắng Tiểu Tinh Tinh sẽ lại biến mất phải không?"
Tô Tu mím môi, không trả lời.
Tô Bắc cũng trầm mặc, không biết nên làm sao an ủi anh cả.
Kể từ khi em gái mất tích, anh cả đã đắm chìm vào công việc kinh doanh của tập đoàn Tô thị và hầu như không quay trở lại nhà cũ.
Anh cả ngoài miệng không nói gì, nhưng cậu biết trong lòng anh cả rất đau khổ.
Bây giờ em gái của bọn họ cuối cùng cũng đã quay trở lại...
Tô Bắc xoay người đi ra ngoài: "Vậy em về phòng ngủ đây."
Thôi thì hôm nay nhường bé cưng cho anh cả vậy!
Ừm... dù sao thì cậu cũng không thể tranh lại với anh cả.
Không thể cãi nhau làm bé cưng tỉnh giấc được.
Cậu cũng không phải là sợ anh cả, chỉ lo lắng sẽ đánh thức em gái thôi!
Bên kia.
Sau khi đạo diễn Lưu nghe được chuyện xảy ra với Thạch Đại từ người quay phim, ông ấy đã gọi điện cho Văn phòng Báo cáo Quốc gia, họ trả lời rằng sẽ đến đây vào ngày mai.
Ông cũng đã cảm thấy yên tâm.
"Đạo diễn, ngày mai chúng ta nên quay cái gì? Fan hâm mộ của đỉnh lưu Tô yêu cầu chúng ta quay nhà ma, chúng tôi cảm thấy có thể thực hiện được."
Bên cạnh có một trợ lý đang dò hỏi đạo diễn Lưu.
Đạo Lưu lắc đầu, châm một điếu thuốc rồi rít một hơi: "Cậu thật ngốc, có Tô Tu ở đây mà cậu dám "xuống tay" với em trai của cậu ta trước mặt cậu ta, không phải là đang tìm chết sao?"
Trợ lý thấp giọng nói: "Nhưng xem ra Tô đại thiếu gia cùng đỉnh lưu Tô quan hệ không tốt lắm..."
“Chắc là…sẽ không để ý đâu nhỉ?"
Đạo diễn Lưu cười nhạo một tiếng: "Thật ngu ngốc! Dù quan hệ có tệ đến đâu, người nhà họ Tô cũng sẽ không chỉ đứng nhìn anh em của mình bị "bắt nạt"."
"Trong loại gia tộc quyền lực này, họ có thể ức hϊếp người của mình, nhưng người khác thì không, cậu phải nhớ kỹ."
“Hãy nghĩ đến chuyện khác đi.”
Bọn họ nghĩ ông không muốn sao?
Ông cũng muốn a, nhưng lại muốn sống hơn.
Đạo diễn Lưu và họ đang rối bời vì kế hoạch cho ngày mai, một lúc sau có người mang đến tin tức, chính đỉnh lưu Tô đề xuất bọn họ tổ chức một buổi trải nghiệm nhà ma.
Đạo diễn Lưu và những người khác: …
Đỉnh lưu Tô có đang tỉnh táo không?
Không phải cậu ấy đã bị ma dọa cho ngất đi sao?
Cậu ấy còn dám yêu cầu bọn họ tổ chức một buổi trải nghiệm nhà ma à?
Đạo diễn Lưu hút hai hơi thuốc, hạ quyết tâm, nghiến răng nghiến lợi nói: "Làm!"
"Vậy làm nhà ma thôi!"
Dù sao là do đỉnh lưu Tô đề nghị, bọn họ chỉ làm theo thôi a!
Chuyện này...không thể đổ lỗi cho bọn họ được!
Đỉnh lưu Tô thật tốt, vì ratings của bọn họ mà cống hiến hết mình.
…
Lúc Tiểu Tinh Tinh tỉnh lại, Tô Tu đã mặc xong quần áo đứng cạnh giường, cô bé mê mang ngồi trên giường, dùng bàn tay nhỏ bé bằng thịt dụi dụi mắt, ngáp một cái: "Anh cả dậy thật sớm a!"
Tô Tu ngồi ở mép giường, nghiêng người hôn lên trán cô bé: "Chào buổi sáng, bé cưng."
Tiểu Tinh Tinh mặt hơi đỏ, ngượng ngùng ôm chặt chăn: "Chào buổi sáng a, anh cả!"
Tiểu Tinh Tinh lén nhìn Tô Tu một cái, sau đó nhanh chóng cúi đầu, khóe môi hơi nhếch lên.
Không ngăn được vui vẻ.
Hehehe.
Anh cả vừa hôn mình!
Anh cả thích mình! ?(? ???ω??? ?)?