Tô Tu cũng nhớ tới bây giờ còn đang ghi hình, anh cau mày nhìn trợ lý ở ngoài máy quay, trợ lý lập tức hiểu ý, xoay người rời đi.
Tô Tu ôm Tiểu Tinh Tinh đi đến ghế sô pha ngồi xuống, đạo diễn Lưu liếc mắt nhìn người quay phim đang đi theo mình, ra hiệu cho anh ta bắt đầu quay.
Vừa mới bắt đầu quay phim, phòng phát sóng trực tiếp của Tô Bắc đã trở nên điên cuồng.
[Ah ah ah ah ah, người anh trai đẹp trai đang ôm Tiểu Tinh Tinh đó chắc chắn là anh cả, Haas Haas...]
[Tôi không trèo tường này một cách vô ích đâu, aaaa, anh trai, anh đang bắt nạt tôi đấy! !]
[Mẹ tôi vừa hỏi tại sao tôi lại liếʍ màn hình.]
[Ông trời ơi, ngay bây giờ, hãy để linh hồn của con xuyên vào Tiểu Tinh Tinh! ! Con nguyện ý! Giá nào con cũng chịu!]
…
Tô Tu cúi đầu nhìn tiểu gia hỏa, vẻ mặt ôn nhu nói: "Tiểu Tinh Tinh này, tiếp theo chúng ta phải làm nhiệm vụ gì, hửm?"
Tiểu Tinh Tinh nhìn Tô Bắc: "Anh sáu, chúng ta có nhiệm vụ gì a?"
Để phân biệt anh cả và anh sáu, nên Tiểu Tinh Tinh không thể đơn giản gọi anh trai được, nếu không sẽ rất khó phân biệt!
Tô Bắc buồn bực nhìn Tiểu Tinh Tinh, lúc anh cả chưa tới thì em ấy vẫn luôn gọi cậu là anh trai!
Bây giờ lại là anh sáu?
Tô Bắc cảm thấy ủy khuất.
Tô Tu nhàn nhạt liếc cậu một cái, sắc mặt Tô Bắc liền trầm xuống.
Ừm, kỳ thực thì cậu cũng không có ủy khuất như vậy.
Khụ.
Tô Bắc nhìn về phía người của tổ tiết mục: "Chiều nay chúng ta có nhiệm vụ gì?"
"Nhiệm vụ buổi chiều sẽ được thông báo ở quảng trường. Chúng ta có thể đến đó ngay bây giờ. Mọi người chắc cũng gần đến nơi rồi."
Những người trong tổ chương trình giơ tay nhìn đồng hồ.
Tô Tu nghe vậy thì ôm Tiểu Tinh đứng dậy, nói với Tô Bắc: "Dẫn đường đi."
Tô Bắc: ? ? ?
Gì vậy, cậu là công cụ dẫn đường à?
Trong lòng Tô Bắc chửi thầm một câu, nhưng lại không dám nói ra, vội vàng dẫn đường, mang anh cả rời đi.
Ayyo, sự ức chế huyết thống chết tiệt này.
Khi Tô Bắc dẫn bọn họ đến quảng trường thì những người khác cũng đã tới.
Nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh, những đứa trẻ khác lập tức chạy tới gọi cô bé: "Tiểu Tinh Tinh! Cuối cùng cậu cũng đến rồi!"
"Chúng tớ đã đợi cậu rất lâu rồi đó."
"A, anh trai đang ôm cậu là ai vậy? Anh ấy đẹp trai quá!"
Linh Bảo đã từng gặp rất nhiều anh trai đẹp trai trong giới giải trí, nhưng anh trai này lại đặc biệt rất đẹp trai!
Ánh mắt của Linh Bảo nhìn Tô Tu trở nên ngập tràn yêu thương.
Tiểu Tinh Tinh ôm thật chặt cổ Tô Tu cười khúc khích: "Đây là anh cả của tớ."
"Oa ~~~" Linh Bảo ghen tị: "Cậu có nhiều anh trai như vậy, hơn nữa bọn họ đều rất đẹp trai, thật tốt a.”
"Tớ cũng muốn có thật nhiều anh trai."
Linh Bảo thở dài, tại sao bố mẹ cô bé lại không sinh anh trai cho cô bé chứ?
Thạch Đầu và Tranh Tử không hiểu rõ tâm trạng của Linh Bảo.
Tiểu Tinh Tinh chớp mắt nói: “Cái này tớ cũng không có biện pháp a.”
Tiểu Tinh Tinh gãi đầu: “Nếu không thì cậu trở về gặp bố mẹ cậu, nhờ họ sinh một người anh trai cho cậu được không?”
Linh Bảo gật đầu: “Tớ trở về sẽ hỏi một chút.”
"Phụt."
Tô Bắc bật cười, hai đứa nhỏ này, thật sự cho rằng muốn có anh trai thì sẽ sinh được sao?
Hahaha, buồn cười quá.
Tô Tu nhàn nhạt liếc nhìn Tô Bắc một cái: "Em cười cái gì đấy?"
Tô Bắc lập tức che miệng lại, im lặng.
Khụ, cậu không nên cười QAQ.
Người bên cạnh: ...
Thế nhưng lại có người có thể khiến Tô đỉnh lưu im miệng, thật lợi hại.
Tô Bắc suy nghĩ một chút, giới thiệu với cậu ấy: "Đây là anh cả của tôi, kỳ thật Tiểu Tinh Tinh chính là em gái ruột của tôi."
Mọi người: ? ? ? ?
Đối tác của Tô đỉnh lưu không phải là một cô bé nghiệp dư ngẫu nhiên tìm được sao?
Tại sao lại trở thành em gái ruột rồi?
Nhưng đó là chuyện nhà Tô đỉnh lưu, bọn họ cũng đủ thông minh để không hỏi thêm, dù sao anh cả của Tô đỉnh lưu xem ra cũng là người không dễ đối phó.
"Là như vậy à, chúc mừng nhé."