Chương 34

"Vô cùng xác thực*."

*Nguyên văn (千真万确): Thiên Chân Vạn Xác

Tô Bắc có chút buồn bực: "Là Đường Ứng đi làm, cậu ấy tùy tiện tìm một cái bệnh viện, vẫn luôn quan sát xung quanh, đảm bảo không ai có thể động tay động chân được."

"Được, anh lập tức tới ngay. Nếu vẫn là giả thì, Tô Bắc, ha."

Âm tiết cuối cùng của Tô Tu, rõ ràng là một sự uy hϊếp.

Tô Bắc vô thức run người, tức giận nói: "Nếu không phải là sự thật thì em sẽ vặn đầu xuống dưới làm quả bóng cho anh đá."

"ĐƯỢC!"

Tô Tu sảng khoái đồng ý.

Tô Bắc: ...

Không phải, anh trai, anh thực sự muốn vặn đầu em xuống dưới và chơi như một quả bóng à?

Tô Bắc: ...Anh trai tôi đang nhìn trộm đầu của tôi!

Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Tinh Tinh nghi hoặc hỏi Tô Bắc: "Anh ơi, nếu đầu anh bị vặn ra, anh sẽ thành ma phải không?"

Tô Bắc: ! ! !

"Anh sẽ không chết! Những lời anh vừa nói chỉ là ẩn dụ thôi."

Ẩn dụ?

Tiểu Tinh Tinh chớp mắt, không hiểu lắm, cô bé có thể nói nhiều từ và viết nhiều từ, nhưng cô bé chưa bao giờ nghiên cứu chúng một cách có hệ thống.

Ngày thường ở đạo quán, đều là sư phụ và các sư huynh dạy dỗ cô bé.

Cô bé dành phần lớn thời gian để nghiên cứu đạo thuật nên ẩn dụ hay đặt câu gì đó cô bé cũng đều không hiểu.

Thấy cô bé không hiểu rõ lắm, Tô Bắc mới ý thức được cô bé còn nhỏ.

Chỉ mới ba tuổi rưỡi thôi.

“Chúng ta đừng nói chuyện này nữa nhé, chờ anh cả tới, chúng ta sẽ cẩn thận nói cho anh ấy biết về Thạch Đại tiên sinh.”

Cả hai sẽ tiếp tục ghi hình cho chương trình tạp kỹ.

Bão comment dồn dập như những con cá mập phát điên.

[Vãi thật! Đây có phải là anh Bắc không? Anh Bắc của chúng ta không phải rất lạnh lùng sao? Tại sao trước mặt anh cả lại biến thành gà con vậy?]

[Giọng của anh cả hay quá, lỗ tai tôi gần như mang thai luôn rồi.]

[Tôi đoán anh cả phải là một người đàn ông rất đẹp trai!]

[Anh cả tới rồi, a a a a a, là ai kích động, chính là tôi đây! !]

[Tổ chương trình đừng lơ là, nhớ chụp ảnh cho chúng tôi xem khi anh cả đến nhé! !]

[Uuuuuuuuuuuuuuuuu… Xin lỗi anh Bắc, em định trèo tường một lát, giọng anh cả hay quá, em đã nhấc một chân ra khỏi tường rồi.]

[Các chị em lầu trên hãy dũng cảm lên, tôi đã hoàn toàn vượt tường rồi.]

[Lại thêm một ngày nữa để ghen tị với Tiểu Tinh Tinh!]



Buổi chiều sau khi ăn xong, bọn trẻ có thời gian ngủ trưa, Tiểu Tinh Tinh cảm thấy điều này rất nhân đạo, mỗi ngày cô bé cũng đều phải ngủ trưa.

Khi nghe có thời gian nghỉ ngơi, cô bé lập tức chạy lên lầu ngủ và ngủ ngay sau đó.

Tô Bắc vừa rửa chén xong thì đã không thấy bé con đâu, cậu đi lên mở cửa liền nhìn thấy bé con nằm trên giường nghiêng người sang một bên, bàn tay nhỏ bé siết chặt thành nắm đấm, hàng lông mi dài phủ bóng trên mí mắt, da thịt đầy đặn, má đỏ bừng đang ngủ ngon lành.

Tô Bắc nhẹ nhàng đóng cửa lại, ra hiệu với anh trai quay phim: "Xuống lầu chậm một chút, đừng để đánh thức con bé."

Tô Bắc xuống lầu sau, ngồi ở trên sô pha, lấy điện thoại di động ra chơi, xem hot search, click vào từng hot search về Tiểu Tinh Tinh.

Cậu cũng ấn like một số bình luận khen ngợi Tiểu Tinh Tinh.

Thoát khỏi weibo, Tô Bắc mở một đoạn video ngắn và bắt đầu xem video, nhưng lại tắt âm thanh.

Bão comment:

[Cực kỳ giống khi tôi đang chăm sóc con tôi và khi đứa bé ngủ thϊếp đi, đây là cách tôi xem những đoạn video ngắn!]

[Xem những đoạn video ngắn như thế này thật vô hồn! !]

[Tôi cảm giác như anh Bắc đã bị thay đổi, tôi vẫn nhớ rằng trước đây anh ấy không thích trẻ con lắm...]

[Anh Bắc, em không thích trẻ con nhưng lại thích em gái của anh, mối quan hệ anh em này thật cảm động, chúng em chúc mừng cho bọn anh.]