Thạch Đại nhìn một cái, không khỏi bật cười: "Có thể."
Nói xong, Thạch Đại nhìn người quay phim: “Tôi chết rồi, không có tiền, phiền cậu có thể giúp tôi mua một cây kẹo mυ"ŧ cho con bé được không?”
“Lát nữa tôi sẽ báo mộng cho gia đình và trả tiền cho cậu.” Trước khi chết tuy cô chưa kết hôn, nhưng cô có một anh trai và một đứa em, trong nhà hẳn là có người sống sót.
Người quay phim vội vàng gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn: "Được, được, không cần trả tiền đâu!"
"Kẹo mυ"ŧ bây giờ rẻ lắm!"
Mỗi cái chỉ có năm mươi xu, những cái đắt tiền hơn thì có giá vài tệ hoặc hơn chục tệ.
"Đợi chút, tôi sẽ đi mua ngay đây!"
"Cảm ơn chị Thạch Đại, cảm ơn anh trai quay phim."
Tiểu Tinh Tinh cong lông mày, đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm trông rất đáng yêu.
Sau khi giải quyết xong chuyện của Thạch Đại, Tiểu Tinh Tinh đi tới: “Anh trai em hẳn là đã chuẩn bị cơm rồi, em lên ăn cơm đây.”
"Chị Thạch Đại, chị ở đâu?"
Thạch Đại bồng bềnh đi tới: “Chị về phòng.”
“Tôi, tôi cũng đi lên.”
Người quay phim vội vàng đi theo, bỏ anh ta lại một mình ở đây, trong lòng anh ta cảm thấy rất áy náy.
Lúc ba người đi lên, vừa lúc dưới lầu vang lên giọng nói của Tô Bắc: "Tinh Tinh, em ở đâu thế?"
"Anh ơi, em ở đây!"
Tiểu Tinh Tinh vội vàng chạy ra ngoài, chẳng mấy chốc đã biến mất.
Người quay phim không đuổi kịp, ở lại với Thạch Đại, không hề sợ hãi, đây là một linh hồn của anh hùng thôi mà!
Cô ấy là anh hùng dân tộc, có gì phải sợ chứ?
Người quay phim nhìn Thạch Đại với ánh mắt ngưỡng mộ.
Thạch Đại vẫy tay với anh ta: “Ta đi đây, nhớ nhờ tiểu gia hỏa giúp cậu tắt Thiên Nhãn đi, nếu không… cậu sẽ rất khó khăn.”
Xung quanh đây có khá nhiều hồn ma.
Người quay phim gật đầu, lưu luyến không rời nhìn Thạch Đại rời đi, chờ Thạch Đại vừa vào phòng anh ta liền đi xuống, có người tới nói chuyện với anh ta, anh ta đưa máy ảnh cho cộng sự rồi vội vàng đi đến chỗ đạo diễn Lưu để kể lại chuyện vừa rồi.
Bên này.
Tiểu Tinh Tinh đang ngồi ở bàn ăn, trước mặt là món cá Tô Bắc làm, bao gồm hấp, chiên và canh cá.
Đây là ba cách để ăn cá.
Tiểu Tinh Tinh nhìn canh cá trắng sữa, nuốt nước miếng xuống, mùi thơm quá!
"Anh sáu, chẳng lẽ anh là thiên tài sao?"
Tiểu Tinh Tinh nhìn Tô Bắc với ánh mắt ngưỡng mộ.
Tô Bắc vô thức duỗi thẳng lưng, ôi, không còn cách nào khác, cậu chính là thích em gái mình như vậy.
Thực tốt, học nấu ăn không hề vô ích, bây giờ nó đã có tác dụng rồi.
"Cũng bình thường, không lợi hại đến thế đâu! Nếu Tinh Tinh thích ăn, từ nay về sau mỗi ngày anh trai đều sẽ làm cho em ăn."
"Tuyệt vời!"
Tiểu Tinh Tinh vui vẻ đưa bát cho Tô Bắc: “Anh trai, có thể cho em một bát canh cá được không ạ?”
"Đương nhiên có thể."
"Cám ơn anh trai!"
Tô Bắc bưng bát của cô bé, giúp cô bé múc một bát canh, đi vào bếp bưng ra hai bát cơm, đưa một bát cho cô bé.
Hai người ăn uống vui vẻ, sau bữa ăn, Tiểu Tinh Tinh hỏi về Thạch Đại: “Anh trai, anh có biết chị Thạch Đại không?”
Tô Bắc gật đầu: "Anh không biết, nhưng có nghe nói qua Thạch Đại là một người rất vĩ đại, có chuyện gì sao?"Tại sao Tiểu Tinh Tinh lại đột nhiên hỏi chuyện này?
"Thật ra..." Tiểu Tinh Tinh nói với Tô Bắc về Thạch Đại, Tô Bắc nghe xong liền vội vàng nhìn cô bé: "Có nhiều sát khí như vậy, bé ngoan, em có bị thương chỗ nào không?"
"Để anh trai xem kỹ nhé."
Tiểu Tinh Tinh nhất thời không kịp phản ứng, bị cậu ôm vào trong lòng ngực, cậu cẩn thận nhìn cô bé, xác định cô bé không sao thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Tinh Tinh tỉnh táo lại, vòng đôi tay nhỏ bé quàng qua cổ cậu làm nũng: "Hì hì, Tiểu Tinh Tinh rất lợi hại, sẽ không có việc gì đâu ạ."
Tô Bắc cụp mắt nhìn nụ cười mềm mại của tiểu gia hỏa, trong lòng hơi trầm xuống, Tiểu Tinh Tinh không có nói ngay cho cậu biết, là bởi vì con bé không tin tưởng cậu sao?
Không, có lẽ vì con bé không muốn dọa đến cậu…
Có vẻ như cậu cần phải vượt qua nỗi sợ ma.