Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bảy Phụ Quốc

Chương 28: Davos

« Chương TrướcChương Tiếp »
Xoáy Nước Đen biển động dữ dội, những con sóng bạc đầu phủ kín mặt nước. Con thuyền Betha Đen cưỡi trên thủy triều cuồn cuộn, cột buồm kêu răng rắc mỗi khi có một đợt gió thổi qua. Ngay cạnh Betha Đen là Hồn Ma và Phu Nhân Marya, mỗi con thuyền cách nhau chưa đến hai chục thước. Các con trai ông đã có khả năng giữ cho thuyền đi thành hàng, và Davos tự hào vì điều đó.

Tiếng tù và chiến vang lên trên biển, những tiếng rền rĩ trầm trầm nghe như tiếng gọi của loài rắn biển khổng lồ; âm thanh nối tiếp nhau từ thuyền này sang thuyền khác. “Hạ buồm xuống,” Davos ra lệnh. “Hạ thấp cột buồm xuống. Các tay chèo vào vị trí.” Mathos con trai ông nhắc lại mệnh lệnh của cha. Boong thuyền Betha Đendập dềnh khi các tay chèo di chuyển về vị trí và xô qua đám lính trên thuyền, những kẻ luôn có vẻ vướng víu và ngáng đường người khác, cho dù họ đứng ở đâu. Ser Imry đã quyết định họ sẽ chèo thuyền tiến vào dòng sông để các cánh buồm không trở thành mục tiêu của máy bắn đá và bắn lửa trên các bức tường thành của Vương Đô.

Davos có thể nhìn thấy con thuyền Thịnh Nộ ở phía đông nam, cánh buồm màu vàng lấp lánh đang được hạ xuống, hình con hươu đội vương miện của Nhà Baratheon nổi bật trên nền vải. Trên boong của chính con thuyền này, Stannis Baratheon từng chỉ huy cuộc tấn công vào Dragonstone mười sáu năm về trước, nhưng lần này, ông ta chọn đi ngựa cùng đội quân của mình và tin tưởng giao Thịnh Nộ và quyền chỉ huy hạm đội cho anh vợ là Ser Imry, người đã về quy phục ông ta tại Storm’s End cùng lãnh chúa Alester và tất cả những người Nhà Florent khác.

Davos hiểu rõ Thịnh Nộ như những con thuyền của chính mình. Phía trên ba trăm mái chèo là sàn thuyền chuyên để nỏ bắn tên, trên boong ở đầu và đuôi thuyền là những khẩu pháo bắn lửa đủ to để bắn ra những bình dầu hắc ín cháy rực vào kẻ địch. Đó là con thuyền đáng sợ nhất và di chuyển nhanh như gió, mặc dù Ser Imry đã chất lên nó một loạt hiệp sĩ và kỵ binh hạng nặng khiên giáp đầy đủ, làm tốc độ của nó giảm đi đáng kể.

Tiếng tù và chiến lại vang lên, hiệu lệnh được chuyển về từ Thịnh Nộ. Davos cảm thấy ngứa ran ở đầu các ngón tay bị chặt đứt. “Xuất mái chèo,” ông kêu to. “Xếp hàng.” Một trăm mái chèo được hạ xuống nước khi tiếng trống của người chỉ huy đội chèo bắt đầu vang lên. Âm thanh nghe như tiếng đập chậm rãi của một trái tim khổng lồ, và các mái chèo di chuyển theo mỗi nhịp trống, hàng trăm người cùng chèo một lúc.

Một loạt mái chèo thò ra từ Hồn Ma và Phu Nhân Marya trông như những chiếc cánh gỗ. Ba con thuyền dàn hàng ngang, các mái chèo đều đều khỏa nước. “Chậm lại,” Davos hô to. Con thuyền thân bạc Driftmark Kiêu Hãnh của lãnh chúa Velaryon đã vào đúng vị trí bên mạn trái của Hồn Ma, Tiếng Cười Ngạo Nghễ đang lao đến rất nhanh, nhưng Bà Già Cay Nghiệt mới đang hạ chèo xuống nước và Cá Ngựa vẫn còn xoay sở hạ cột buồm. Davos nhìn ra phía sau. Đúng rồi, xa xa ở phía nam chỉ có thể là Cá Kiếm, chậm rãi như thường lệ. Con thuyền đã hạ hai trăm mái chèo xuống nước và nâng phiến gỗ công thành vĩ đại nhất trong hạm đội lên trên giá, nhưng Davos thực sự hoài nghi về khả năng của vị thuyền trưởng con tàu đó.

Phía bên kia, ông có thể nghe thấy tiếng binh lính hò hét cổ vũ nhau. Họ đã dạn dày hơn một chút kể từ sự việc ở Storm’s End. Họ mang trong mình tâm trạng háo hức được chạm mặt kẻ thù, và gần như đều chắc chắn chiến thắng sẽ thuộc về phe họ. Đó cũng là suy nghĩ của người chỉ huy hạm đội, thuyền trưởng chỉ huy tối cao Ser Imry Florent.

Ba ngày trước, khi Thịnh Nộ neo tại cửa sông Wendwater, ông ta đã triệu tập tất cả các thuyền trưởng lên boong họp bàn việc quân để mọi người biết được kế hoạch của ông ta. Davos cùng các con trai được giao vị trí ở hàng thứ hai trong trận đánh, ngay bên mạn phải đầy nguy hiểm. “Một vị trí danh dự,” Allard tuyên bố với lòng tự hào vì được cơ hội chứng minh lòng dũng cảm của mình, nhưng cha cậu lại nói đó là “Một vị trí nguy hiểm.” Các con trai nhìn ông với ánh mắt thương hại, kể cả cậu con út Maric. Hiệp Sĩ Củ Hành đã trở thành một bà già đau khổ, Davos như nghe thấy những điều chúng nghĩ trong đầu, ông ấy vẫn chỉ là một kẻ buôn lậu mà thôi.

Phần cuối thì đúng, nhưng ông không hối tiếc vì điều đó. Nhà Seaworth nghe có vẻ quý tộc, nhưng trong sâu thẳm ông vẫn là Davos ở Flea Bottom, và trở về thành phố quê hương mình trên ba ngọn đồi cao. Ông hiểu rõ về các loại thuyền, cánh buồm và những bờ biển như bất kỳ ai trong Bảy Phụ Quốc, và đã từng trải qua những cuộc giao tranh trực tiếp quyết liệt trên sàn thuyền ướŧ áŧ. Nhưng đối với kiểu chiến tranh này, ông trở thành ả đàn bà hay lo lắng và sợ hãi. Những tên buôn lậu không thổi tù và chiến và giương cờ hiệu. Khi ngửi thấy mùi nguy hiểm, họ giương buồm và chạy nhanh hơn cả gió.

Ông sẽ làm khác nếu giữ vị trí chỉ huy hạm đội. Trước tiên, ông sẽ cho vài con thuyền nhanh nhất đi lên gần sông trinh thám và quan sát xem điều gì đang đợi họ, thay vì hấp tấp lao cả hạm đội vào. Ông đã đề nghị điều đó với Ser Imry, và vị thuyền trưởng chỉ huy tối cao đã nhã nhặn cảm ơn ông, nhưng ánh mắt ông ta thì không lịch sự như vậy. Con quạ mạt hạng này là ai chứ? Đôi mắt đó như dò hỏi. Có phải là kẻ đã mua tước hiệp sĩ bằng một củ hành không?

Với số thuyền nhiều gấp bốn lần của tên vua nhóc con, Ser Imry thấy sự cẩn trọng hay các chiến thuật mưu mẹo hoàn toàn không cần thiết. Ông ta chia hạm đội thành mười hàng, mỗi hàng gồm hai mươi con thuyền. Hai hàng đầu tiên sẽ quét qua con sông để tiếp cận và hủy diệt hạm đội bé nhỏ của Joffrey, hay “món đồ chơi của thằng nhóc con” như Ser Imry đã gọi, và câu đùa đó được các lãnh chúa thuyền trưởng khác hưởng ứng rất nhiệt tình. Những con thuyền phía sau sẽ đưa các nhóm cung thủ và lính cầm giáo đến dưới các bức tường thành phố, và tới lúc đó mới gia nhập trận đánh trên sông. Những con thuyền nhỏ hơn, chậm hơn sẽ ở phía sau để đưa phần quân chính của Stannis từ phía bờ nam đến, dưới sự bảo vệ của Salladhor Saan và quân lính người Lys của ông ta. Thuyền của Salladhor Saan sẽ đậu ở vịnh, đề phòng bọn Lannister có thuyền giấu dọc bờ sông và quét sạch bọn chúng.

Công bằng mà nói, Ser Imry vội vã như vậy cũng có lý do. Các cơn gió không ủng hộ họ cho lắm kể từ lúc giong thuyền từ Storm’s End. Họ đã mất hai chiếc thuyền vì va vào đá ngầm ở Vịnh Đắm Thuyền vào ngày đầu tiên ra khơi, một sự khởi đầu tồi tệ. Một con thuyền kiểu Myr đã bị chìm ở eo biển vùng Tarth, và cơn bão bất ngờ ập đến khi họ đi vào lạch nước Gullet, làm hạm đội tan tác, các con thuyền trôi dạt cách nhau cả nửa eo biển hẹp. Mãi sau đó, mười hai con thuyền cuối cùng mới tập hợp lại được đằng sau khu ẩn náu ở Mũi Massey tại vùng nước lặng của vịnh Xoáy Nước Đen, nhưng đến lúc ấy thì họ đã phí phạm quá nhiều thời gian.

Stannis đáng lẽ có thể đến Xoáy Nước trước đó nhiều ngày. Vương lộ chạy thẳng từ Storm’s End đến Vương Đô, đường đi ngắn hơn nhiều so với đường biển, và đội quân của ngài phần lớn là kỵ binh, gồm gần hai mươi ngàn hiệp sĩ cưỡi ngựa và các kỵ binh tự do, tài sản kế thừa miễn cưỡng từ cậu em trai Renly. Họ đã có thể đến sớm, nhưng lũ ngựa chiến mặc giáp cùng những cây thương dài hơn ba mét khiến họ gặp khó khăn khi di chuyển trên dòng Xoáy Nước Đen sâu thẳm và trước những bức tường đá cao sừng sững của thành phố. Stannis hẳn đang dựng trại cùng các lãnh chúa ở bờ nam của dòng sông, giận sôi lên vì sốt ruột và tự hỏi Ser Imry đã làm gì với hạm đội của mình.

Trước đó hai ngày khi còn ở Merling Rock, họ đã gặp một tá ngư thuyền nhỏ. Các ngư dân chạy biến khi trông thấy họ, và những chiếc thuyền lần lượt rơi vào tay họ. “Một chiến thắng nhỏ để chúng ta yên tâm hơn trước khi vào trận,” Ser Imry đã vui vẻ tuyên bố như vậy. “Điều đó làm quân lính thèm khát một trận đánh lớn hơn.” Nhưng Davos thì quan tâm đến những điều mà các tù binh nói về sự phòng thủ tại Vương Đô. Có tin cho rằng người lùn đang bận rộn xây dựng rào chắn nào đó để đóng cửa sông, mặc dù các ngư dân không chắc việc đó đã hoàn thành hay chưa. Ông mong bọn chúng đã hoàn thành. Nếu con sông bị chặn, Ser Imry sẽ không còn cách nào khác ngoài dừng lại và suy ngẫm tình hình.

***

Mặt biển đầy những âm thanh huyên náo: tiếng hò hét và ra lệnh, tiếng tù và chiến, tiếng kèn trống, tiếng gỗ đập lên mặt nước khi hàng ngàn mái chèo nâng lên hạ xuống đều đặn. “Giữ thẳng hàng,” Davos kêu to. Một ngọn gió giật mạnh chiếc áo choàng màu xanh lá cũ kỹ của ông. Bộ giáp của ông chỉ là một chiếc áo chẽn bằng da thuộc và chiếc mũ giáp che mặt để dưới chân. Ông tin rằng khi đi biển, sắt thép nặng nề có thể cứu sống một người, nhưng cũng có thể gϊếŧ chết người đó. Ser Imry và các lãnh chúa dòng dõi cao quý khác không đồng tình với quan điểm của ông; kim loại sáng lấp lánh trên người họ khi họ đi lại dọc các con thuyền.

Bà Già Cay Nghiệt và Cá Ngựa giờ đã hòa cùng nhịp, còn Vuốt Đỏ của Lãnh chúa Celtigar đi vượt lên trên. Bên mạn phải Phu Nhân Marya của Allard là ba con thuyền mà Stannis chiếm được từ Lãnh chúa Sunglass Xui Xẻo: Lòng Mộ Đạo, Lời Cầu Nguyện, và Cống Hiến, với các cung thủ đông đúc trên thuyền. Gần đó, Cá Kiếm đang ì ạch lê trên mặt nước xanh thẳm. Một chiếc thuyền có nhiều mái chèo như thế lẽ ra phải đi nhanh hơn rất nhiều, Davos tỏ vẻ không đồng tình. Chính phiến gỗ công thành vĩ đại được chở theo khiến con thuyền trở nên mất thăng bằng.

Gió phương nam thổi mạnh, nhưng khi dùng mái chèo thì điều đó không còn quan trọng nữa. Họ sẽ lướt đi trên đầu sóng, nhưng dòng chảy con sông lại ủng hộ cho Nhà Lannister, và dòng Xoáy Nước Đen chảy xiết nhanh hơn khi đổ ra biển. Cú sốc đầu tiên chắc chắn sẽ có lợi đối với kẻ địch. Chúng ta mới ngốc làm sao khi đối đầu với chúng ở Xoáy Nước Đen, Davos nghĩ. Trong những cuộc đυ.ng độ trên biển, họ sẽ dàn trận bao vây hạm đội quân địch từ cả hai cánh, hút lấy chúng vào giữa để tiêu diệt. Tuy nhiên, khi ở trên sông, số lượng và trọng lượng các con thuyền của Ser Imry sẽ không có lợi thế. Họ không thể dàn hàng ngang quá hai mươi con thuyền bởi có nguy cơ các mái chèo sẽ vướng víu và va đập vào nhau.

Xa xa phía trước hàng thuyền chiến, Davos nhìn thấy Tháp Đỏ trên Đồi Aegon, một mảng tối sẫm trên nền trời màu chanh, bên dưới là cửa sông Xoáy Nước Đen. Phía bờ nam con sông đen kịt đầy người và ngựa; họ chuyển động như những con kiến giận dữ khi nhìn thấy các con thuyền đang tiến tới. Stannis lẽ ra có thể cho quân làm bè và lắp đuôi các mũi tên, nhưng dù thế nào thì chờ đợi vẫn là một việc vô cùng khó chịu. Tiếng kèn trumpet vang lên từ giữa đoàn thuyền. Âm thanh nhỏ bé và lanh lảnh sớm bị nuốt gọn bởi tiếng gầm lên của hàng ngàn người. Bàn tay mập mạp của Davos nắm chặt cái túi nhỏ đựng xương ngón tay mình và ông khẽ cầu nguyện.

Thịnh Nộ sẽ là trung tâm của hàng thuyền đầu tiên, hai bên là Lãnh Chúa Steffon và Hươu Biển, mỗi thuyền có hai trăm tay chèo. Trên cảng và bên phía mạn phải là hàng trăm con thuyền khác: Phu Nhân Harra, Cá Sáng, Lãnh Chúa Cười, Quỷ Biển, Danh Dự Mọc Sừng, Jenna Rách Rưới, Đinh Ba, Tốc Kiếm, Hoàng Tử Rhaenys,Mũi Chó, Vương Trượng, Trung Thành, Quạ Đỏ, Nữ Hoàng Alysanne, Con Mèo, Quả Cảm, và Bả Rồng. Trên mỗi đuôi thuyền đều phấp phới trái tim rực lửa của Thần Ánh Sáng với các màu đỏ, vàng và da cam. Phía sau Davos cùng các con trai ông là một trăm con thuyền dàn hàng chở những thuyền trưởng là hiệp sĩ và lãnh chúa, rồi đến nhóm các con thuyền nhỏ và di chuyển chậm hơn kiểu Myr, không thuyền nào có hơn tám mươi tay chèo. Xa hơn nữa ở phía sau là thuyền buồm, thuyền vuông, một mớ thuyền nhỏ lộn xộn, và cuối cùng là Salladhor Saan trên con thuyền Valyrian kiêu hãnh, một con thuyền đồ sộ dài hơn chín mươi mét, theo sau là số thuyền còn lại của ông ta với thân thuyền kẻ sọc đặc trưng. Ông hoàng lòe loẹt đó của vùng Lys đã không hài lòng khi được giao vị trí hậu vệ, nhưng rõ ràng cả Ser Imry lẫn Stannis đều không tin tưởng ông ta. Ông ta phàn nàn quá nhiều, và luôn mồm nhắc tới số vàng mà Stannis nợ ông. Nhưng dẫu sao Davos vẫn cảm thấy đáng tiếc. Salladhor Saan là một cướp biển già dạn dày kinh nghiệm, còn người của ông không những sinh ra đã là dân vùng biển, mà còn rất gan dạ trên chiến trường. Vậy mà họ lại bị phí phạm giữ chốt ở phía sau.

Ahooooooooooooooooooooooooooo. Tiếng kêu từ mũi thuyền Thịnh Nộ lan tỏa trên các con sóng bạc đầu và các mái chèo đang khuấy sóng: Ser Imry đang ra hiệu lệnh tấn công. Ahooooooooooooooo, ahoooooooooooooooooo.

Cá Kiếm cuối cùng cũng nhập đội, dù cánh buồm của nó vẫn đang giương cao. “Nhanh lên nào”, Davos hô to. Tiếng trống bắt đầu dồn dập hơn, và tốc độ chèo thuyền cũng nhanh hơn, những mái chèo chém mạnh xuống nước, tõm-soạt, tõm-soạt, tõm-soạt. Trên sàn tàu, binh lính đập kiếm vào khiên ầm ĩ, còn các cung thủ lẳng lặng căng dây cung và kéo mũi tên đầu tiên trong bao đựng tên đeo ở thắt lưng. Các con thuyền ở hàng đầu tiên che khuất tầm nhìn nên Davos phải đi đi lại lại để tìm một vị trí quan sát tốt. Ông không nhìn thấy hàng rào chắn nào; cửa con sông mở toang như thể để nuốt chửng tất cả bọn họ vậy. Ngoại trừ...

Trong những ngày còn buôn lậu, Davos thường đùa rằng ông biết vùng sông nước tại Vương Đô rõ hơn cả lòng bàn tay, bởi ông đã dành cả cuộc đời chui ra chui vào chỗ đó. Các tòa tháp thấp bằng đá thô mới cứng nằm đối diện nhau nơi cửa sông Xoáy Nước Đen có thể chẳng là gì đối với Ser Imry Florent, nhưng với ông, chúng giống như các đốt ngón tay của ông mọc ra thêm hai ngón vậy.

Ông đưa tay lên che ánh mặt trời phía tây khỏi chói mắt, rồi chăm chú nhìn các ngọn tháp kỹ hơn. Chúng quá nhỏ để có thể chứa nhiều binh lính bên trong. Ngọn tháp ở bờ bắc con sông được xây dựng đứng với Tháp Đỏ cao vượt lên phía sau; một ngọn tháp khác ở bờ nam có móng nằm dưới nước. Bọn họ đào một con kênh xuyên qua bờ sông, ông hiểu ra ngay lập tức. Điều đó sẽ khiến việc tấn công ngọn tháp trở nên rất khó khăn; kẻ địch sẽ phải lội qua nước hoặc bắc cầu qua con rạch nhỏ. Stannis đã cắt cử cung thủ phía dưới để tấn công bất cứ kẻ thù nào liều lĩnh nhô lên từ trên bức tường thành, nhưng ngoài ra không có việc gì khác.

Có thứ gì vừa lóe lên bên dưới dòng nước đen đang chảy vòng quanh chân tháp. Đó là ánh mặt trời phản chiếu lên kim loại, và lúc này Davos Seaworth đã hiểu ra tất cả. Một hàng rào dây xích... nhưng chúng vẫn không đóng cửa sông chặn chúng ta. Tại sao?

Ông có thể phán đoán lý do, nhưng thời gian không còn nhiều để dành cho những phán đoán. Một tiếng hô to từ các con thuyền phía trước, tù và chiến lại vang lên: kẻ thù đã ở ngay trước mặt.

Giữa những mái chèo ngoi lên ngụp xuống của Vương Trượng và Trung Thành, Davos nhìn thấy một hàng mỏng các con thuyền tập trung ở phía bên kia sông, mặt trời phản chiếu lấp lánh trên những thân thuyền sơn vàng. Ông hiểu rõ chúng chẳng khác nào những con thuyền của chính mình. Khi còn là kẻ buôn lậu, ông luôn cảm thấy an toàn hơn khi biết rõ cánh buồm ở phía chân trời kia là của một con thuyền nhanh hay chậm, và vị thuyền trưởng trên thuyền là một chàng trai trẻ đói khát vinh quang hay chỉ là một ông già đang phục vụ nốt những ngày còn lại của cuộc đời.

Ahooooooooooooo, tiếng tù và chiến lại vang lên. “Tốc độ chiến đấu,” Davos hô to. Bên mạn phải và mạn trái tàu, ông nghe thấy Dale và Allard cũng đang ra lệnh giống như vậy. Tiếng trống bắt đầu dồn dập, mái chèo nâng lên hạ xuống càng lúc càng nhanh, Betha Đen vụt lên phía trước. Khi liếc sang Hồn Ma, Dale giơ tay chào ông. Cá Kiếm tiếp tục tụt về phía sau giữa các con thuyền nhỏ ở hai bên; còn lại, hàng thuyền dàn ngang thẳng tắp như một bức tường khiên.

Con sông tưởng hẹp khi nhìn từ xa, nhưng khi tới gần lại bao la như biển cả, và thành phố cũng to lớn hơn nhiều. Từ trên Đồi Aegon nhìn xuống, Tháp Đỏ bao quát được toàn bộ thế trận. Những bức tường thành răng cưa bọc sắt, những tòa tháp đồ sộ cùng bức tường dày màu đỏ khiến nó trông giống như một con quái vật hung tợn đang khom người trên dòng sông và những con đường. Sườn núi dốc dưới chân lâu đài dựng thẳng đứng và lởm chởm đá, bên trên lấm tấm những cây địa y chen lẫn bụi cây gai. Hạm đội sẽ phải đi qua phía dưới lâu đài để tới được cảng và thành phố ở đằng sau.

Hàng đầu tiên đã tiến vào dòng sông, nhưng thuyền địch vẫn đứng nguyên vị trí. Vậy là chúng định dụ ta vào. Chúng muốn thuyền của chúng ta kẹt chặt vào nhau và bị giam trong đó, không thể đi vòng qua sườn... và bị sợi dây xích chắn phía sau lưng. Ông đi lại trên sàn tàu, nghển cổ lên để nhìn rõ hơn hạm đội của Joffrey. Ông nhìn thấy đồ chơi của cậu nhóc gồm con thuyền Chúa Nhân Từ nặng nề, Hoàng Tử Aemon cũ kỹ chậm chạp, Tiểu Thư Lụa Là cùng người chị em là Thiếu Nữ E Thẹn, Gió Hoang, Kẻ Phỉ Báng Vua, Hươu Trắng, Cây Thương, Hoa Biển. Nhưng Sao Sư Tử đâu? Tiểu Thư Lyanna xinh đẹp mà vua Robert đã đặt theo tên người con gái ông từng yêu và để mất đâu? Chiếc Búa Của Vua Robert đâu? Đó là con thuyền chiến lớn nhất trong hạm đội hoàng gia với bốn trăm mái chèo, là con thuyền chiến duy nhất mà ông vua con sở hữu có thể ngang tầm Thịnh Nộ. Đáng lẽ con thuyền đó phải là trung tâm của bất cứ đội hình phòng vệ nào mới phải.

Davos ngửi thấy mùi cạm bẫy, nhưng ông không nhìn thấy bóng dáng quân địch nào ở phía sau, chỉ có hạm đội hùng mạnh của Stannis Baratheon đứng ngay ngắn theo trật tự, trải dài về tận phía chân trời biển nước kia. Phải chăng chúng sẽ nâng hàng rào xích lên và cắt chúng ta làm đôi? Nhưng làm vậy thì chúng được lợi gì? Số thuyền bị chặn bên ngoài vịnh vẫn có thể đưa lính lên phía bắc thành phố; một cách qua sông tuy chậm hơn nhưng an toàn.

Một đàn chim màu da cam bập bùng bay vυ"t ra từ phía lâu đài, hai mươi đến ba mươi con; những bình hắc ín cháy lao xuống sông theo hình vòng cung, để lại những vệt lửa dài trong không trung. Con sông hứng phần lớn số đó, nhưng có một vài bình rơi xuống sàn tàu ở hàng đầu tiên, ngọn lửa lan ra khi những chiếc lọ vỡ tan tành. Lính bộ binh đang náo loạn trên boong thuyền Nữ Hoàng Alysanne, và ông nhìn thấy ba cột khói bốc lên từ thuyền Bả Rồng, phía gần bờ sông. Đến lúc đó thì đợt bắn thứ hai đã bắt đầu, hàng loạt mũi tên bay xuống từ nơi ẩn náu của các cung thủ ở trên tháp đang rít lên trong không khí. Một người lính loạng choạng ngã qua mép thuyền Con Mèo, đập vào mái chèo và chìm nghỉm. Người đầu tiên phải chết trong hôm nay, Davos thầm nghĩ, nhưng sẽ không phải là người cuối cùng.

Cờ hiệu của ông vua nhỏ bay phấp phới trên các bức tường răng cưa: con hươu đội vương miện của nhà Baratheon trên nền vàng, sư tử Nhà Lannister trên nền đỏ thẫm. Thêm nhiều bình hắc ín nữa bay xuống. Davos nghe thấy tiếng người gào thét khi lửa lan trên con thuyền Quả Cảm. Các tay chèo ở bên dưới vẫn an toàn vì họ được phần boong thuyền có mái che bảo vệ khỏi loạt tên, nhưng lính bộ binh đứng chật phía trên thì không may mắn như vậy. Cánh phải bao giờ cũng chuốc lấy thương vong, đúng như ông đã lo sợ. Rồi sẽ sớm đến lượt chúng ta, ông lo lắng tự nhủ. Betha Đen cũng ở trong tầm bắn và là con thuyền thứ sáu tính từ bờ phía bắc. Bên mạn phải của con thuyền chỉ có Phu Nhân Marya của Allard, Cá Kiếm lóng ngóng ở tít phía sau, đến nỗi nó gần như ở hàng ba chứ không phải hàng thứ hai, cùng Lòng Mộ Đạo, Lời Cầu Nguyện và Cống Hiến. Ở vào vị trí dễ bị tấn công như vậy, họ chỉ còn cách mong đợi sự giúp đỡ của thần linh.

Khi hàng thứ hai đi qua được tòa tháp đôi, Davos cố gắng nhìn gần hơn. Ông thấy ba mắt xích khổng lồ ngoi lên từ một cái lỗ to tương đương đầu người và biến mất dưới dòng nước. Mỗi tòa tháp chỉ có một cánh cửa duy nhất, và nhô lên khỏi mặt đất hơn sáu mét. Cung thủ trên mái tòa tháp phía bắc đang bắn tên xuống Lời Cầu Nguyện và Cống Hiến. Các cung thủ trên thuyền Cống Hiến bắn tên đáp trả, và Davos nghe thấy tiếng một người đàn ông kêu lên khi bị trúng tên.

“Thưa thuyền trưởng.” Matthos con trai ông đang đứng ngay bên cạnh. “Mũ của cha đây.” Davos cầm mũ bằng cả hai tay và đội lên đầu. Chiếc mũ không có tấm che mặt vì ông rất ghét bị hạn chế tầm nhìn.

Lúc này, các bình hắc ín đang rơi xuống như mưa xung quanh họ. Ông nhìn thấy một bình vỡ tan trên sàn thuyền Phu Nhân Marya, nhưng đội của Allard đã nhanh chóng dập tắt. Phía mạn trái, tiếng tù và chiến vang lên từ Driftmark Kiêu Hãnh. Các mái chèo bì bõm làm nước bắn tung tóe với mỗi lần thả chèo xuống nước. Một mũi tên dài cả thước rơi xuống cách Matthos chỉ nửa mét và cắm ngập vào sàn thuyền gỗ. Phía trước, hàng thuyền đầu tiên nằm gọn trong tầm bắn của kẻ thù; các đợt mũi tên rào rào bay xuống và rít lên như những con rắn.

Bên bờ nam sông Xoáy Nước Đen, Davos thấy quân lính đang kéo những chiếc bè thô ra sông trong khi binh lính đang tập hợp thành từng hàng bên dưới hàng trăm ngọn cờ hiệu bay phấp phới. Trái tim rực lửa có mặt ở khắp nơi, tuy nhiên con hươu màu đen tí tẹo ở giữa ngọn lửa thì nhỏ đến nỗi chẳng mấy ai nhìn thấy. Chúng ta nên dùng cờ hiệu hình con hươu đội vương miện mới phải, Davos nghĩ. Con hươu sừng là biểu tượng của vua Robert, và thành phố sẽ vui mừng khi nhìn thấy nó. Trong khi đó, lá cờ hiệu của người lạ mặt sẽ chỉ khiến bọn họ chống lại chúng ta mà thôi.

Ông không thể nhìn trái tim rực lửa mà không nghĩ đến cái bóng Melisandre đã sinh ra trong màn đêm bên dưới lâu đài Storm’s End. Ít nhất chúng ta cũng đánh trận này trong ánh sáng, với vũ khí của những người lính chân chính, ông nghĩ thầm. Nữ tu đỏ và những đứa con bóng tối của ả sẽ không có phần ở đây. Stannis đã cho ả đi thuyền về Dragonstone cùng gã con hoang cháu trai ông ta là Edric Storm. Các thuyền trưởng và chư hầu đều kiên quyết cho rằng chiến trường không phải là nơi của phụ nữ. Chỉ có đám người của hoàng hậu là không đồng tình nhưng họ cũng không phản đối quá mạnh mẽ. Nhà vua là người duy nhất cương quyết phản đối điều đó, cho tới khi lãnh chúa Bryce Caron lên tiếng: “Bệ hạ, nếu nữ phù thủy đi cùng chúng ta, sau đó quân lính sẽ nói đó là chiến thắng của cô ta, không phải của ngài. Họ sẽ nói ngài nợ vương miện của ngài nhờ thần chú của cô ta.” Điều đó đã làm nhà vua thay đổi. Bản thân Davos không hề tham gia vào cuộc tranh cãi, nhưng sự thực ông cũng chẳng buồn lòng khi nhìn ả ra đi. Ông không muốn liên quan tới Melisandre hay vị thần của ả.

Bên mạn phải, Cống Hiến di chuyển về phía bờ sông, một chiếc ván cầu dài được hạ xuống. Các cung thủ xô đẩy nhau bò xuống chỗ nước nông, những cây cung được giơ cao trên đầu để giữ cho dây cung khô ráo. Họ làm nước bắn tóe lên bờ sông hẹp dốc đứng. Đá bay rào rào từ lâu đài xuống chỗ họ, cùng với cung tên và giáo mác, nhưng góc bắn quá dốc nên những thứ đó dường như không gây thiệt hại gì nhiều.

Lời Cầu Nguyện neo ngược dòng cách đó hơn hai mươi mét, còn Lòng Mộ Đạo đang đi xiên về phía bờ sông, bỗng quân địch phi ngựa dọc bờ sông tiến đến, móng ngựa chiến làm nước bắn tung tóe. Các hiệp sĩ ập đến chỗ đám cung thủ như bầy sói xông vào giữa đàn gà, đẩy lùi bọn họ xuống sông và về phía thuyền trước khi họ kịp lắp tên vào dây cung. Bộ binh ùa ra bảo vệ với giáo mác và rìu, chỉ trong ba giây, khung cảnh đã trở thành một mớ hỗn độn và đẫm máu. Davos nhận ra chiếc mũ hình đầu chó của Chó Săn. Áo choàng trắng bay phấp phới trên lưng hắn khi hắn cưỡi con ngựa phi lên sàn tàu Lời Cầu Nguyện, hạ bất cứ ai đang lóng ngóng trong tầm với.

Sau tòa lâu đài, Vương Đô đứng trên ngọn đồi bên trong bức tường thành bao hình vòng cung. Nơi bờ sông cảnh tượng thật tan hoang và u ám; quân Lannister đốt cháy mọi thứ và rút về bên trong Cổng Bùn. Những cột buồm đầy vết chém nằm ngổn ngang chặn hết vùng nước nông, cản đường họ đến cầu cảng đá. Chúng ta sẽ không đậu được ở đó. Ông nhìn thấy chóp của ba chiếc máy bắn đá khổng lồ đằng sau Cổng Bùn. Trên Đồi Visenya cao tít, ánh mặt trời phản chiếu rực rỡ trên bảy tòa tháp bằng pha lê của Đại Điện Baelor.

Davos không nhìn được điểm giao tranh trên sông nhưng ông nghe thấy một tiếng rầm rền vang khi hai con thuyền đâm vào nhau, dù vậy ông không đoán được đó là hai con thuyền nào. Ngay sau đó, một cú va chạm nữa khiến âm thanh vọng khắp mặt nước, rồi một cú thứ ba. Nhỏ hơn tiếng cọt kẹt của gỗ, ông nghe thấy tiếng thình thịch của chiếc máy bắn đá bắn trúng mũi thuyền Thịnh Nộ. Hươu Biển chẻ đôi một con thuyền của Joffrey gọn ghẽ, nhưng Mũi Chó lại đang bị cháy và Nữ Hoàng Alysanne thì bị kẹp giữa Tiểu Thư Lụa Là và Thiếu Nữ E Thẹn, thủy thủ trên thuyền đang chống lại những kẻ trèo lên thuyền qua tay vịn con tàu.

Ngay phía trước, Davos nhìn thấy Kẻ Phỉ Báng Vua của quân địch đi vào giữa Trung Thành và Vương Trượng. Trung Thành kịp rút hàng mái chèo bên mạn phải lên để tránh, nhưng hàng mái chèo bên mạn trái của Vương Trượng bị bẻ gẫy khi Kẻ Phỉ Báng Vua đi sượt qua bên hông con thuyền. “Bắn,” Davos ra lệnh, và cung thủ của ông nhất loạt bắn ra một cơn mưa tên bay qua sông. Ông vừa nhìn thuyền trưởng của Kẻ Phỉ Báng Vua ngã xuống, vừa cố nhớ lại tên hắn.

Trên bờ, các cánh tay của máy bắn đá giơ cao, một, hai, ba rồi hàng trăm hòn đá bay vυ"t lên bầu trời vàng rực. Những hòn đá to bằng đầu người rơi xuống làm nước dội lên tung bọt trắng xóa, sàn tàu bằng gỗ sồi vỡ tan tành, và biến người sống thành những đống xương thịt bầy nhầy. Bên kia sông, đoàn thuyền tiên phong đã vào trận. Những chiếc móc sắt được tung ra để kéo thuyền địch, các mũi thuyền bằng sắt nhọn đâm vỡ thân thuyền đối phương, binh lính trên boong nhốn nháo, từng loạt mũi tên bay qua bay lại trong làn khói lờ mờ, và rất nhiều người chết... nhưng đến giờ chưa có người nào của ông phải bỏ mạng.

Betha Đen bơi ngược dòng, tiếng trống của người chỉ huy đội chèo ong ong trong đầu vị thuyền trưởng khi ông nhìn quanh, tìm kiếm một con thuyền địch để đâm thủng. Nữ Hoàng Alysanne đang bị vây kẹt giữa hai thuyền chiến của Nhà Lannister, cả ba con thuyền nhanh chóng dùng đến dây thừng và móc câu.

“Đẩy nhanh tốc độ!” Davos hô to.

Tiếng trống nện liên hồi dồn dập, Betha Đen lướt đi, nước chuyển thành màu đυ.c như sữa và rẽ sang hai bên nhường đường cho mũi tàu. Allard nhanh chóng làm theo; Phu Nhân Marya cũng chạy bên cạnh họ. Đoàn thuyền tiên phong đã biến thành một mớ hỗn độn và chiến đấu trong rời rạc. Ba con thuyền mắc vào nhau sừng sững hiện ra phía trước, trên sàn thuyền là cảnh giao tranh kiếm rìu hỗn loạn và đẫm máu. Thêm một chút nữa, Davos Seaworth cầu khẩn với Thần Chiến Binh, hãy cho con thuyền quay lại đây một chút nữa, để nó lộ ra phần mạn thuyền.

Thần Chiến Binh hẳn đã nghe thấy lời cầu nguyện. Betha Đen và Phu Nhân Marya đâm sầm vào Thiếu Nữ E Thẹn gần như cùng một lúc ở cả phía trước và phía sau, cú đâm mạnh đến mức quân lính trên thuyền Tiểu Thư Lụa Là bị bay ra khỏi boong, rơi xuống cách đó ba con thuyền nữa. Davos suýt cắn đứt lưỡi khi hàm răng ông đập vào nhau, và nhổ ra toàn máu. Lần sau nhớ ngậm mồm lại, đồ ngu. Bốn mươi năm lênh đênh trên biển, nhưng đây là lần đầu tiên ông đâm vào một con thuyền khác. Các cung thủ của ông đang kéo và buông dây cung.

“Lùi lại,” ông ra lệnh. Khi Betha Đen đảo ngược mái chèo, nước sông tràn vào cái lỗ mà nó để lại trên Thiếu Nữ E thẹn, và con thuyền tan thành từng mảnh ngay trước mắt ông, hất xuống sông hàng chục tên lính. Những tên sống sót cố vùng vẫy bơi; người chết nổi lềnh phềnh trên mặt nước; ai mặc giáp nặng nề với những tấm chắn ngực thì dù sống hay chết cũng nhanh chóng chìm nghỉm. Tiếng cầu cứu của những kẻ đang chết đuối vang vọng bên tai ông.

Một ánh chớp màu xanh lá khiến ông chú ý. Xa xa phía trước bên mạn trái con thuyền, một đám lửa màu xanh ngọc giống như một tổ rắn quằn quại đang bùng cháy trên cột buồm của Nữ Hoàng Alysanne. Ngay lập tức Davos nghe thấy một tiếng kêu đầy sợ hãi. “Chất cháy!”

Ông nhăn mặt. Hắc ín cháy là một chuyện, chất cháy lại là chuyện khác. Cái thứ độc địa ấy gần như không thể dập tắt. Dập nó bằng áo choàng thì áo choàng sẽ bén lửa; dùng tay dập một vết cháy nhỏ sẽ khiến tay bốc cháy. “Tè lên cái chất cháy đó và của quý sẽ bị cháy đen thui,” những người đi biển dạn dày kinh nghiệm thường nói vậy. Tuy nhiên, Ser Imry cũng đã cảnh báo họ sẽ gặp phải thứ chất lỏng xấu xa của bọn giả kim. Nhưng rất may là số người dùng thuật bói lửa thực thụ còn lại không nhiều. Chúng sẽ sớm cạn kiệt thôi, Ser Imry trấn an họ như vậy.

Davos liên tục phất lệnh; một bên mái chèo đẩy còn bên kia kéo, và con thuyền đổi chiều. Phu Nhân Marya cũng bình an ra khỏi đó, thật may mắn. Tuy nhiên, ngọn lửa lan khắp con thuyền Nữ Hoàng Alysanne cùng các thuyền địch nhanh hơn ông tưởng. Quân lính quằn quại trong ngọn lửa xanh, nhảy xuống nước và hét lên những tiếng chẳng giống con người. Trên tường thành của Vương Đô, máy bắn lửa đang phụt ra sự chết chóc, còn máy bắn đá khổng lồ đằng sau Cổng Bùn liệng ra những hòn đá tảng. Một hòn đá to cỡ con bò rừng rơi sầm xuống giữa Betha Đen và Hồn Ma, làm cả hai thuyền tròng trành và người trên thuyền ướt sũng. Một hòn đá khác, không nhỏ hơn là mấy, rơi trúng vào Tiếng Cười Ngạo Nghễ. Con thuyền nhà Velaryon vỡ tung như một món đồ chơi trẻ con bị thả rơi xuống từ trên tháp, làm những mảnh gỗ vụn dài bằng cả cánh tay người văng ra khắp nơi.

Qua làn khói đen ngòm và ngọn lửa xanh quằn quại, Davos thoáng thấy một đàn thuyền nhỏ đang hạ thủy: một mớ hỗn độn những phà, đò, xuồng, thuyền chèo và những con thuyền lớn cũ nát đến mức khó mà nổi trên mặt nước. Thật là một sự liều lĩnh trong cơn tuyệt vọng; những tấm gỗ trôi nổi đó làm sao có thể xoay chuyển được tình thế, chúng chỉ ngáng đường mà thôi! Ông cũng nhận thấy nhiều hàng thuyền bị kẹt lại trong vô vọng. Bên cánh trái, Lãnh Chúa Stefford, Jenna Rách Rưới,Kiếm Nhanh đã thoát được ra ngoài và đang di chuyển ngược dòng. Nhưng ở bên cánh phải, nhiều con thuyền đang bị bao vây và chống trả quyết liệt, trong khi các thuyền ở vùng trung tâm đã tan tành dưới sức công phá của những hòn đá tảng của máy bắn đá, vài thuyền trưởng đang quay lại để đi xuôi dòng, một số khác thì cho thuyền sang cánh trái; họ làm bất cứ việc gì để thoát được cơn mưa đá đang ập xuống. Thịnh Nộ đã giương máy bắn đá ở cuối thuyền lên để bắn trả vào thành phố, nhưng tầm bắn của nó không đủ xa; từng thùng hắc ín bay ra vỡ nát dưới chân tường. Vương Trượng đã mất hầu hết số mái chèo, còn Trung Thành đã bị bắn trúng và đang nghiêng về một phía. Ông cho Betha Đen đi vào giữa các con thuyền đó, và đâm một cú vào thân chiếc du thuyền mạ vàng chạm trổ của thái hậu Cersei, bên trên chất đầy binh lính thay vì cao lương mỹ vị. Cú va đập làm hàng tá lính rơi xuống sông, và các cung thủ của Betha kết liễu chúng khi chúng cố ngoi lên mặt nước.

Matthos kêu lên báo cho ông biết có nguy hiểm từ bên mạn trái; một con thuyền của Lannister đang lao đến định đâm. “Quay nhanh sang phải,” Davos hô to. Người của ông dùng mái chèo để gỡ Betha Đen ra khỏi chiếc du thuyền, trong khi những người khác quay thuyền lại để mũi thuyền hướng về phía Hươu Trắng đang lao đến. Trong khoảnh khắc ông sợ mình đã quá chậm, rằng ông sẽ bị chìm, nhưng dòng chảy đã giúp Betha Đen kịp xoay, và cú va chạm chỉ là một cái sượt nhẹ, hai thân thuyền cọ vào nhau làm vỡ mái chèo của cả hai bên. Một mảnh gỗ lởm chởm bay ngang đầu ông, sắc nhọn như mũi giáo. Davos co người tránh được. “Sang thuyền địch!” ông hét lên. Các dây móc câu được quăng ra. Ông rút kiếm và dẫn đầu bọn họ xông qua tay vịn con thuyền.

Thủy thủ thuyền Hươu Trắng lao ra chỗ tay vịn nhưng quân của Betha Đen đã ập lên chúng như cơn thủy triều với đao và kiếm. Davos cố lách qua đám người để tìm thuyền trưởng con thuyền, nhưng hắn đã chết trước khi ông kịp đến. Khi ông đang đứng nhìn cái xác, kẻ nào đó đánh vào đầu ông từ sau lưng bằng một cây rìu, nhưng chiếc mũ giáp đỡ được cú đánh nên ông chỉ thấy váng đầu trong khi lẽ ra nó đã có thể bị bổ đôi. Ông lăn tròn vì bị choáng. Kẻ tấn công ông lại hò hét xông đến. Davos nắm chặt thanh kiếm bằng cả hai tay và đâm thẳng vào bụng hắn.

Một thủy thủ kéo ông đứng dậy. “Thưa thuyền trưởng, thuyền Hươu đã thuộc về chúng ta rồi!” Đúng thế, Davos cũng nhận ra điều đó. Phần lớn quân địch đã chết, đang chết hoặc đầu hàng. Ông cởi bỏ mũ, lau máu trên mặt, và quay trở lại con thuyền của mình, cẩn thận sải bước trên sàn thuyền nhơ nhớp ruột người. Matthos đưa tay ra giúp ông bước qua tay vịn con tàu.

Trong khoảnh khắc đó, Betha Đen và Hươu Trắng giống như một vùng yên bình giữa cơn bão lớn. Nữ Hoàng Alysanne và Tiểu Thư Lụa Là vẫn bị kẹt vào nhau và đang bốc cháy trong cơn cuồng nộ màu xanh; chúng trôi xuôi dòng sông kéo theo những mảnh vỡ của Thiếu Nữ E Thẹn. Một con thuyền kiểu Myr đã đâm vào đó và giờ cũng đang bốc cháy. Con Mèo đang tiếp nhận quân lính từ thuyền Quả Cảm đang chìm dần. Thuyền trưởng Bả Rồng đưa thuyền vào giữa hai bến tàu, đáy thuyền đã bị thủng và thủy thủ đoàn đổ lên bờ, cùng với cung thủ và lính bộ binh tham gia trận chiến dưới chân tường thành. Quạ Đỏ bị đâm trúng đang nghiêng dần sang một bên.Hươu Biển vừa chống chọi với quân địch trên thuyền, vừa phải xử lý các đám cháy, những trái tim rực lửa đã được giương lên trên thuyền Kẻ Trung Thành của Joffrey. Con thuyền Thịnh Nộ đang giao tranh với Chúa Nhân Từ, nhưng mũi thuyền uy nghi của nó đã bị vỡ do đâm vào đá. Ông nhìn thấy Driftmark Kiêu Hãnh của lãnh chúa Velaryon đang đâm vào giữa hai chiếc bè của quân Lannister, làm lật nhào một chiếc và đốt cháy chiếc còn lại bằng những mũi tên lửa. Trên bờ nam, các hiệp sĩ đang cưỡi ngựa phi lên thuyền, vài thuyền nhỏ chở đầy kỵ binh mang vũ khí đã qua được sông. Họ phải đi rất cẩn thận giữa các con thuyền đang chìm và từng mảng lửa cháy trôi dạt. Toàn bộ hạm đội của vua Stannis đều đang ở trên sông, ngoại trừ những con thuyền vùng Lys của Salladhor Saan. Họ sẽ sớm chiếm được dòng Xoáy Nước Đen.Ser Imry sẽ có được chiến thắng của ông ta, Davos nghĩ, và Stannis sẽ mang quân qua sông, nhưng thánh thần ơi, cái giá phải trả...

“Thuyền trưởng!” Matthos đập vai ông.

Đó là Cá Kiếm đang di chuyển với hai bên mái chèo nâng lên hạ xuống. Con thuyền vẫn chưa hạ buồm, và cột buồm đang bốc cháy do bắt lửa từ vài bình hắc ín. Davos quan sát ngọn lửa lan rộng, liếʍ vào dây thừng và cánh buồm cho đến khi để lại một vệt lửa vàng dài. Mũi thuyền bằng sắt vụng về hình cá kiếm đang rẽ đôi mặt sông tiến lên. Ngay đằng trước, một con thuyền lớn của quân Lannister đang trôi chầm chậm về phía nó và là một mục tiêu không thể dễ dàng hơn. Những vạt khói xanh đang từ từ rỉ ra từ dưới sàn tàu.

Khi nhìn thấy nó, tim Davos Seaworth như ngừng đập.

“Không,” ông hét lên. “Không. KHÔÔÔÔÔÔNG!” Trong tiếng gầm rống và loảng xoảng của chiến trường, không ai nghe thấy ông ngoài Matthos. Hiển nhiên là thuyền trưởng con thuyền Cá Kiếm cũng không nghe thấy, khi ông ta còn đang mải đâm cái gì đó với cái thanh kiếm vĩ đại vụng về của mình. Cá Kiếm chuyển sang tốc độ chiến đấu. Davos giơ bàn tay không lành lặn của mình lên nắm chặt cái túi nhỏ đựng những mẩu xương ngón tay của ông.

Với một tiếng rầm thê lương và dữ dội, Cá Kiếm đâm vỡ con thuyền cũ nát thành từng mảnh. Nó vỡ tan như một quả cây chín nẫu, nhưng không có thứ quả chín nẫu nào phát ra âm thanh như tiếng gỗ nứt. Davos thấy từ bên trong con thuyền một màu xanh túa ra từ hàng ngàn những cái lọ vỡ, thứ thuốc độc trong ruột của một con quái thú đang giẫy chết, nó lấp lánh, tỏa sáng, và lan ra khắp mặt sông...

“Lùi lại,” ông kêu lên. “Tránh đi. Tránh khỏi con thuyền đó, lùi lại, lùi lại!” Quân lính cắt đứt dây nối giữa Betha Đen và Hươu Trắng, và Davos thấy sàn thuyền dưới chân như rung lên khi Betha Đen đẩy Hươu Trắng ra xa. Những mái chèo được hạ xuống nước.

Rồi ông nghe thấy một tiếng vυ"t sắc lẹm, như thể ai đó thổi vào tai ông vậy. Chỉ trong tích tắc một tiếng nổ rung trời vang lên. Sàn thuyền biến mất dưới chân ông, và nước đen đập vào mặt ông, tràn vào mũi và miệng. Ông ho sặc sụa rồi chìm xuống. Không biết làm sao để ngoi lên, Davos vật lộn với dòng sông trong cơn hoảng loạn tối tăm cho tới khi đột nhiên ông trồi lên khỏi mặt nước. Ông nhổ nước ra, hít không khí đầy l*иg ngực và túm lấy mảnh vỡ gần nhất để bám vào đó.

Bên cạnh ông, Cá Kiếm và cả con thuyền to đều biến mất, những thi thể đen sạm nổi lềnh bềnh trôi xuôi theo dòng nước, và những người đang chìm cố bám víu lấy các mảnh gỗ cháy. Ngọn lửa xanh của quỷ dữ cao hơn chín mét nhảy múa trên mặt nước. Nó có vô số cánh tay, mỗi tay cầm một chiếc roi, bất cứ thứ gì nó quất vào đều bùng cháy. Ông thấy Betha Đen đang cháy, cả Hươu Trắng và Kẻ Trung Thành ở hai bên cũng vậy. Lòng Mộ Đạo, Con Mèo, Quả Cảm, Vương Trượng, Bà Già Cay Nghiệt, Trung Thành, Thịnh Nộ tất cả đều đang bốc cháy, Kẻ Phỉ Báng Vua và Chúa Nhân Từ cũng vậy, con quỷ đang nuốt chửng chúng. Driftmark Kiêu Hãnh lấp lánh của lãnh chúa Velaryon đang cố quay đầu, nhưng con quỷ chậm rãi lướt một ngón tay xanh lên những mái chèo bạc của con thuyền và chúng bùng lên như những cây nến. Ngay lập tức, con thuyền như đang chèo trên sông bằng hai hàng đuốc dài sáng rực hai bên.

Đến lúc này dòng chảy đang cuốn ông vào dòng nước xoáy, quay tròn, quay tròn. Ông đá chân để tránh một mảng chất cháy đang trôi. Các con trai ta, Davos nghĩ nhưng không có cách nào tìm chúng giữa cơn hỗn độn này. Một con thuyền lớn nặng nề chở đầy chất gây cháy khác tiếp tục bùng cháy sau lưng ông. Xoáy Nước Đen như sôi lên, cột buồm cháy, người cháy, và các mảnh thuyền vỡ rải rác khắp nơi.

Ta đang trôi ra vịnh. Ở đó sẽ không tệ như thế này; ông sẽ vào được bờ vì ông là một tay bơi khỏe. Các thuyền của Salladhor Saan cũng đang ở vịnh, Ser Imry đã ra lệnh cho bọn họ ở yên đó...

Rồi dòng chảy lại khiến ông xoay tròn, và Davos nhìn thấy điều gì đang đợi mình nơi xuôi dòng.

Hàng xích. Cầu thần linh cứu chúng con, bọn chúng nâng xích lên rồi.

Nơi con sông đổ ra Vịnh Xoáy Nước Đen, hàng rào đã căng lên, cách mặt nước gần một mét. Cả tá thuyền đâm sầm vào đó, và dòng nước khiến các con thuyền va vào nhau. Gần như tất cả đều đang bốc cháy. Số còn lại cũng sẽ sớm như vậy. Davos nhìn thấy bóng các thân thuyền sọc của Salladhor Saan ở đằng xa, nhưng ông biết mình sẽ không bao giờ tới được đó. Bức tường thép nóng đỏ, gỗ bùng cháy, và ngọn lửa xanh quay mòng đang ở trước mặt ông. Cửa sông Xoáy Nước Đen đã biến thành cửa địa ngục.
« Chương TrướcChương Tiếp »