Chương 74: Lão tử không phải là loại bán đứng bạn bè

Bánh xe trải qua một khoảng thời gian dài liên tục ma sát với nền đường đá gồ ghề sắc nhọn, đã làm phần mâm xe hoàn toàn biến dạng, 4 chiếc mâm xe gần như đã thành hình vuông, mỗi lần di chuyển đều tạo thành những cái hố trên mặt đất.

Oe!

Long Ngạo Tuyết lao xuống xe, ôm bụng nôn thốc nôn tháo.

Nếu như ánh mắt có thể gϊếŧ người, chắc hẳn Vương Thuật đã bị ánh mắt của Long Ngạo Tuyết lúc này gϊếŧ đi gϊếŧ lại hàng trăm lần.

Long Ngạo Tuyết liên tục nôn mửa năm phút đồng hồ mới dần ngừng lại, nàng chỉ ngón tay về phía tên Vương Thuật quát: “Anh anh anh......Anh sao lại phá hủy chiếc xe quân sự này, vô sỉ, thật dã man, không có tố chất”

Vương Thuật mí mắt giật giật, trong lòng nghĩ: “Vì cái gì à? Lão tử không phải lo sợ cô đi bộ vất vả sao?Cô còn dám mắng lão tử, dám chửi tôi, chắc hẳn là muốn ăn đòn?

Vương Thuật coi như hiểu bản tính của Long Ngạo Tuyết.

Cái dạng tính cách này quá thẳng thản, nghĩ gì liền nói đấy, não bộ chỉ có một trục quay ngang, bảo sao đến giờ này vẫn độc thân.

“Cô gái nhỏ, cô cứ tính cách như vậy sống đảm bảo sẽ bị bắt nạt, ở xã hội hiện đại giờ khó mà sống tốt, xem ra lần này để ca ca điều chỉnh lại phương hướng làm người của cô đi.”

Vương Thuật tròng mắt đảo như rang lạc, khuôn mặt lập tức chuyển sang một trạng thái tươi cười: “Ngạo Tuyết, vừa rồi là tôi có chút nóng vội, suy cho cùng cũng là không còn biện pháp khác, đường núi hiểm trở lại xa như vậy, không đi bằng xe khẳng định hôm nay không thể đi ra khỏi con đường này, sợ rằng gặp nguy hiểm”

Thăng nhãi này cười hì hì xuề xòa cho qua, hơn nữa còn chủ động lôi hai chiếc xe đạp gấp từ trong cốp ra, có điều thừa dịp Long Ngạo Tuyết còn không chú ý, liền leo lên chiếc xe đạp thấp hơn.

hằm cao 1m8, lại thêm ngồi xe thấp, Long Ngạo Tuyết cao. 1m7, đừng nói chỉ chênh có 10cm, đạp chiếc xe đạp yên cao. kia chắc chăn là không được.

Long Ngạo Tuyết cũng không ngốc, tìm một chỗ kín thay đổi sang quần áo vận động viên, đem balo quần áo lên vai, chuẩn bị leo lên xe đạp lại phát hiện có chỗ sai sai.

Bình thường đã ít đi xe đạp, hôm nay lại khẩn trương, chính bản thân chân cũng khá dài nhưng nhìn chiếc xe thì có vẻ cảm thấy mình hơi “lùn”.

Cô muốn hạ thấp yên xe xuống một chút, Vươn: VDuẾit đang thay quần áo ở bên cạnh nhìn thấ đãng trí, quên mất chiếc xe này với chiều cao của cô có chút chênh lệch, tới đây tôi đổi xe cho cô.”

Long Ngạo Tuyết hừ lạnh, lòng tự trọng vô cùng cao, lúc này đã trúng kế khích tướng của Vương Thuật, lập tức đáp trả: “ Hừi Ai nói tôi lùn.”

Cô hừ lạnh một tiếng, leo lên xe đạp tiến về phía trước.

Cô body siêu đẹp, hơn nữa con gái đạp xe đạp cái mông lắc trái lắc phải, cảnh tượng này phải nói là đàn ông ai ai cũng thích xem a.

Đúng con mẹ nó sướиɠ!

Vương Thuật ở phía sau xem nàng đạp xe, ánh mắt không nhúc nhích nhìn cái ví trí lắc qua lắc lại kia, ngẩn ngơ chốc lát, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, đem điện thoại trên tay ra nhìn, may mắn là vẫn có tín lền bấm số gọi cho Cố Tâm Di: “Chị, em sắp tới rồi, yên tâm, đường đi có chút xấu nhưng môi trường cũng không tệ lắm.”

A đúng rồi, nơi này tín hiệu cũng không được tốt, nhiều lúc gián đoạn, chị không cần gọi lại cho em.”

Vương Thuật sợ nói nhiều làm người khác lo, báo mình vẫn khỏe, nhanh chóng cất điện thoại, hướng phía Long Ngạo Tuyết mau chóng đuổi theo.

Theo dự báo thời hơn nữa vùng này thời

t, nếu như chính xác thì sắp có mưa, biến đổi rất thất thường.

Hai người họ tiến về phía trước mới được 20 dặm, thời tiết liền bắt đầu xấu.

Mới vừa rồi còn năng đẹp, hiện tại mây đen đã ùn ùn kéo tới, trên đầu liền xuất hiện một khối mây đen to lớn.

Nhìn lại Long Ngạo Tuyết, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Bởi vì yên xe quá cao, mỗi lần đạp xe Long Ngạo Tuyết đều phải rướn chân, thậm chí phải rướn người lên đạp xe, ngẫu nhiên đạp như thế thì không việc gì.

Nhưng đạp đến 20 dặm sau đó, liên tục rướn chân đạp. như vậy, kết quả là chân cùng cơ thể liên tục vận động cường độ cao.

Thời tiết lại đang mùa hạ, cả người đều ướt đẫm mồ hôi, chỉ sau một tiếng, hai mép trong hai bên chân của Long Ngạo Tuyết bắt đầu đỏ rát, còn bị mồ hôi chà sát, quả thực là cảm giác kim châm vào chân đau đớn a.

'Tên Vương Thuật chết dẫm.

Long Ngạo Tuyết bộ ngực đầy đặn run rẩy kịch liệt vì tức giận, hận không thể cần Vương Thuật một cái.

Nhưng cô kiêu ngạo a, lòng tự trọng lại cao như vậy, lần này có đạp xe đến què chân, Long Ngạo Tuyết vẫn lạnh mặt, nhất quyết không nhờ giúp đỡ.

“ Đúng như mình đoán al”

Vương Thuật chậm rãi đạp xe ở phía sau, trong đầu hiện lên nhiều hình ảnh bẩn thỉu.

Đôi chân này khẳng định bị thương rồi, nếu cô ta cầu xin mình giúp đỡ thì sao nhỉ? Có nên giúp hay không đây?

Ha ha!

Vương Thuật cười một kiểu đáng khinh, nhìn bầu trời chuyển biến xấu, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, đi về phía bên cạnh Long Ngạo Tuyết, một tay dắt Long Ngạo Tuyết tiến về phía trước.

“Anh bỏ tôi ra, bỏ tôi ra.”

Long Ngạo Tuyết tức giận vùng vẫy, nhưng tên lưu manh này khỏe quá, giấy dụa vài lần không được, liền an tĩnh lại đi theo Vương Thuật.

Đùng Đoàng! Mưa lớn bắt đầu trút xuống. Hơn nữa coi cái sắc trời này vô cùng xấu.

Khoảng cách tới Đào Nguyên Thôn còn có 80 dặm, bầu trời đã chuyển sang màu đen, đường đi vốn đã gập ghềnh nay. lại càng khó đi hơn.

Mưa lớn rơi trên nền đất trơn trượt, tốc độ hai người nhanh chóng chậm lại.

Nếu như Vương Thuật hắn chỉ đi một mình, sớm đã để lại chiếc xe việt dã từ trạm xe buýt, đi bộ tới Đào Nguyên Thôn, nhưng mang theo Long Ngạo Tuyết thì không được, đi một đoạn lại phải nghỉ thì không nói, hơn nữa cô này còn đang bị thương, căn bản không thể bôn ba một thời gian dài liên tục được.

“Anh đi đi! đi trước đi ha.”

Long Ngạo Tuyết lúc này cũng cảm giác được vấn đề nghiêm trọng, phụng phịu nói.

Vương Thuật hừ lạnh nói: “Nói vớ vẩn gì thế, Lão tử tuy rằng không phải người tốt, nhưng chưa từng bỏ rơi bạn bè, bây. giờ không, sau này cũng không, đứng lên đi tiếp cho lão tử.”

Vương Thuật không nhiều lời nữa, bế Long Ngạo Tuyết khỏi xe đạp, giật lấy hai bao cái ném ở trên lưng cô, sau đó cõng Long Ngạo Tuyết trên lưng, lao nhanh về phía trước.