“Cô mới là chó, cả nhà cô đều là chó."
Vương Thuật tức giận vươn tay túm lấy Long Ngạo Tuyết
Người bên cạnh vừa nói, khiến cho Mạc Hướng Văn chú ý, vừa quay đầu lại, thì vừa nhìn thấy động tác quấy rối của
Vương Thuật đích: "tiểu Thuật, em muốn làm gì.”
Vương Thuật bị dọa hết hồn: “Chị, tay em hơi ngứa, nên cử đông tay tý”
“Tiếu Thuật, em lại đây, đối chỗ với chị” Mạc Hướng Vấn không nói nhiều lời, cậu em nhà mình cũng thật là, không cho phép gặp người đẹp nữa, gặp một người nhéo một người.
Một trò hề chấm dứt như vậy, Âu Dương cười nhặt nghẽo, cả đại sánh bước vào trạng thái liên hoan theo đúng lịch trình.
Đáng lẽ là không xảy ra việc gì hết.
Không ngờ rằng ngay khi buổi liên hoan sắp kết thúc thì lại có chuyện xảy ra
Mọi người ăn uống no nê, mới vừa đứng dậy, tính tới Karaoke chơi một lát, bỗng nhiên có một giai điệu duyên dáng vang lên.
Âm thanh truyền đến từ cửa vào, ngay sau đó cửa đại sảnh bị mở ra, hai cô gái đẹp tiến vào, tay cầm hoa tươi, đầy một chiếc xe đẩy, một bánh ngọt lớn đầy màu sắc được đặt trên xe đấy.
Đăng sau xe đấy là hai nhân viên phục vụ mặc vest và giày da tính thần phấn chấn, trong tay cầm dủ loại nhạc cụ khác nhau.
Ở giữa hai nhân viên phục vụ, là một người thanh niên ăn mặc chỉnh tề có vẻ mặt rất kiêu ngạo, trước có cài hoa, vỗ tay bước vào đại sảnh.
“Nên tới, thì phải tới thôi!”
Nhìn thấy người thanh niên trẻ tuối với vẻ mặt kiêu căng thong thả tiến vào đại sảnh, cơ thế Âu Dương đang chậm rãi đứng lên trong nháy mắt đông cứng lại
Đây là chuyện mà quân đội nói với Vương Thuật qua điện thoại.
Âu Dương Duyệt Nhiên có hôn ước với Hạ Hầu gia tộc khi còn nhỏ, nhưng vì cô không thích Hạ Hầu Nguyên, nên trong lòng cô không thừa nhận chuyện này, cô vì chuyện này mà giận dỗi với người nhà, cuối cùng cô trốn khỏi gia tộc, tự mình gây dựng sự nghiệp.
Thế nhưng đó là lấy trứng chọi đá, ngay mấy hôm trước cô nhận được thông báo của gia tộc, buộc cô kết hôn với Hạ Hầu Nguyên, nếu không gia tộc sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà trục xuất Âu Dương Duyệt Nhiên khỏi Âu Dương thế gia.
Không biết vì lý do gì, Âu Dương chỉ có thể cố nén nước. mắt đồng ý.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cô nảy ra ý định tự sát ở Ma Hải vào ngày hôm đó.
“Yên tâm đi, anh đã nói rồi, anh sẽ thay đối cuộc đời em.”
Vào lúc Âu Dương Duyệt Nhiên hồn phi phách tán, một bàn tay to mạnh mế ôm chặt vòng eo mảnh mai của cô, hơn nữa đỡ Âu Dương giúp cô đứng vững, rồi sải bước ra ngoài.
Cùng lúc đó, cả đại sảnh bắt đầu náo loạn.
Những học sinh này đều nghe nói về chuyện Âu Dương đính hôn.
Họ nhìn Hạ Hầu Nguyên với khí chất bá đạo lạnh nhạt tỏa ra từ Hạ Hầu Nguyên, ngay lập tức hâm mộ đến rối tỉnh rối mù.
“Trời ơi, uy phong của tứ đại gia tộc Hoa Hạ đây sao?” “Quá mạnh mẽ, đây là Hạ Hầu Nguyên sao?” “Lớn lên đẹp trai quá đi!”
“Hâm mộ Âu Dương có thể tìm được một người chồng vừa đẹp trai lại vừa có tiền như vậy quá”
“Tên mặt trắng nhỏ kia đáng thương thật, còn nghĩ cóc ghẻ ăn thịt thiên nga à. Sao cậu ta có thế sánh được với tứ đại thế gia chứ?"