“Được, vào đi.”
Người đẹp tò mò nhìn Vương Thuật, xoay người đi vào trong sân, sau đó để Vương Thuật đi vào phòng khách uống trà, còn bà và Long Nghị đến một gian phòng bí mật bên cạnh phòng khách.
lò trong căn phòng bí mật có một màn hình lớn, có thể nhìn thấy mọi thứ trong phòng khách,
Long Nghị nói: “Chị hai, chị nói xem có thần kỳ hay không?”
Người đẹp bình thản nhìn Vương Thuật trong màn hình: “Lão tam, người này cậu tìm ở đâu vậu? Đã từng phẩu thuật thẩm mỹ rồi à?”
Long Nghị nói: “Được một người bạn của Long Thải giới thiệu, vừa mới vào cửa bị Kim Dật phát hiện, Kim Dật gọi điện cho em, nói thật, lúc ấy em thiếu chút nữa sợ hãi hét lên, cậu †a không làm phẫu thuật thẩm mỹ”
Người đẹp tự lẩm bẩm: “Giống quá, thật sự quá giống, trên đời tại sao có thể có người giống như vậy chứ? Nhưng lão nhị, cậu nói xem hàng năm chúng ta đều chuẩn bị cho lão gia cái này, lão gia có chán ghét không?”
Long Nghị tự tin nói: “Nếu như là trước kia, lão gia nhất định sẽ cảm thấy nhàm chán, nhưng nhìn thấy đứa nhỏ này, lão gia nhất định sẽ kinh ngạc, bây giờ em đang suy nghĩ có nên nói thật với tiểu tử này hay không?”
Người đẹp nói: “Dĩ nhiên là không thể nói nửa thật nửa giả, như vậy đi, em trở về, chuyện này để chị nói, đến buổi trưa, chị sẽ đưa cậu ấy đến.”
“Vậy thì phiền chị hai.”
Long Nghị nói xong cũng không chào hỏi Vương Thuật, lên xe rời đi luôn.
Mà người đẹp sau khi Long Nghị đi suy nghĩ một lúc, cuối cùng hạ quyết tâm, bước ra khỏi phòng bí mật đi đến phòng khách, hơn nữa rất trực tiếp, không đợi Vương Thuật mở miệng, trực tiếp giới thiệu: “Xin chào, tôi là Long Lôi, chị của Long Nghị, bây giờ tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Qúa trực tiếp, ngược lại khiến Vương Thuật không kịp ứng phó, gật đầu nói: “Xin mời.”
Long Lôi thẳng thắn nói: “Long Nghị đã về rồi, thăng bé cũng không có nói với cậu nguyên nhân thực sự để cậu đến đây lần này.
Là như vầy, người cậu sẽ gặp là cha của chúng tôi, ban đầu chúng tôi có năm an hem, trong đó lão ngũ vì nguyên nhân bất ngờ mà qua đời, cha thường xuyên nhớ nhung anh ấy.
Chúng tôi sợ cha nhớ nhung thành bệnh, nên muốn tìm cách, hàng năm khi sinh nhật cha, sẽ tìm một người có tướng mạo giống lão ngũ uống rượu cùng cha.
Trong những năm qua, đã đổi vô số người, bởi vì dáng dấp cậu rất giống lão ngũ. Cho nên, cậu được chọn trúng.
Nhiệm vụ của cậu rất đơn giản, là chăm sóc cha già của tôi thật tốt và cho ông ấy một sinh nhật vui vẻ, là coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Đối với văn kiện muốn phê duyệt của cậu, chúng tôi sẽ tận lực giúp cậu, cậu thấy thế nào?”
Thì ra là như vậy!
Mặc dù Vương Thuật gϊếŧ người tàn nhẫn, nhưng không phải không có tình cảm, hơn nữa tình cảm của anh vô cùng dư thừa, cho nên đừng nhìn bề ngoài anh không phân biệt lớn nhỏ gọi Vương Rách Rưới, nhưng trong xương cốt đã coi Vương Rách Rưới là cha ruột của mình.
Nếu là vì để ông lão vui vẻ, thì không có gì ghê gớm.
Vương Thuật gật đầu: “Được, tôi sẽ cố gắng hết sức, còn chuyện văn kiện, mọi người không cần để ở trong lòng, có thể làm thì làm, không thể làm, tôi còn cách khác”
“Được, cậu là một cậu bé hiểu chuyện, hôm nay chính là sinh nhật cha tôi, buổi trưa cả nhà chúng tôi sẽ tụ họp lại, lúc đó tôi sẽ đưa cậu đến.
Cậu đã đi cả đêm rồi, như vậy đi, tôi chuẩn bị cho cậu một căn phòng, cậu nghỉ ngơi một lúc, đến lúc đó, tôi đến gọi
“Được!
Vương Thuật gật đầu, sau đó sắp xếp cho Vương Thuật một phòng đơn bên trong, hai người trở về phòng riêng của mình.
Long Lôi có chuyện, ngủ một giấc đến sáng, rồi dậy sớm rời đi.
Vương Thuật không có việc, ngủ thẳng đến 10 giờ rưỡi sáng mới tỉnh lại, vì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
“Tiểu Thuật, em không sao chứ?”
“Tiểu Thuật, Long Nghị không làm khó em chứ?”
“Tiểu Thuật, có chuyện nói cho chị, chị cũng không phải người ăn chay."
Đầu dây bên kia ba người phụ nữ nói chuyện ríu rít.
Đó là Mạc Hướng Vẫn, Cố Tâm Di và La Hiểu.