Chương 1: Thật đau
Tại công viên X nổi tiếng ở Việt Nam với những khung cảnh lãng mạn nhất dành cho những cặp đôi đang yêu. Một cô gái với mái tóc đen tuyền được thả buông với đôi mắt nâu hạt dẻ to tròn đầy cuốn hút , nó mặc trên mình chiếc váy hồng phấn ,dài ngang đầu gối với một chiếc nơ trên trắng bên bả vai trông đỗi dịu dàng cùng chiếc giày búp bê làm nó đẹp hơn thường ngày . Bàn tay đang run run cầm chiếc điện thoại nhấn nút gọi cho ai đó nhưng vẻ mặt như đang chần chừ , sợ sệt điều gì đó.
" Alo.."- đầu dây bên kia phát ra một giọng chàng trai lạnh lùng làm đóng băng cả mọi thứ ở nơi đây khiến nó tái mét mặt đi . Giọng cứ lạnh như thế này chắc không ổn cho nó rồi !
" Mày ra công viên X được không ?"- nó nói với giọng ái ngại . Người đó ra thì nó biết làm thế nào bây giờ ! Không lẽ phun hết tất cả tình cảm trong mấy năm qua à ! Ngại chết mất !
" Được !"- đầu dây bên kia trả lời không cần suy nghĩ rồi cúp luôn khiến nó chưa kịp ú ớ câu nào .
Nó cứ ngồi trên chiếc ghế đá mà suy nghĩ xem ứng biến thế nào giờ . Hai tay cứ nắm chặt vào nhau mà lảm nhảm gì đó ! Cũng được coi lời lảm nhảm đó là một câu tỏ tình .
" Làm sao ?"- bỗng dưng có giọng nói lạnh băng của ai đó đàng sau khiến nó giật mình , theo quán tính nó sẽ quay lại và xem tên nào to gan mà đứng sau dọa nó nhưng vừa nhìn thấy bản mặt người đàng sau khiến nó cứng đờ lại.
Chàng trai với khuôn mặt hoàn mỹ , đôi mắt xanh sẫm không thấy đáy với bộ tóc hung đỏ che nửa con mắt , chiếc áo sơmi trắng cùng chiếc quần âu đen dài. Hai tay đút túi quần đi đến gần nó cùng khuôn mặt không chút cảm xúc.
" À .... Ưʍ... Tao có chuyện muốn nói !"- nó ấp úng không rõ ràng cộng với bộ mặt đỏ bừng lên cùng trái tim nó không nghe lời chủ nó mà cứ đập thình thịch nhảy lung tung trong l*иg ngực .
" Nói nhanh ! Tao không có thời gian !"- hắn nhìn thẳng vào mắt nó mà như đoán được gì đó nên nhếch mép lên cười khinh khỉnh . Hắn sẽ làm cho nó phải nói ra điều đó rồi làm trò cười những người ở đây ! Hắn quen quá với cảnh này rồi !
" Ờ ... Ừm !"- nó vẫn ấp úng , hai bàn tay nắm chặt vào nhau ở phía sau lưng . Nó cảm thấy run thật rồi ! Không ngờ thường ngày nó thì đi cổ vũ những đứa khác mà chẳng hiểu cảm giác của họ như thế nào ! Bây giờ rơi vào cảnh đó mới sợ chứ ! Huhu có ai cứu vớt đứa trẻ tội nghiệp này ! (~_~)
" Tao về !"- hắn quay người định bước đi thì nó đã níu tay hắn lại . Hắn quay lại thì thấy nó một tay thì níu tay hắn , tay còn lại thì nắm chặt vào gấu váy
" Tao .. yêu .. mày !"- nó buông thõng tay xuống mà hai tay nắm vào hai gấu váy mà nói với giọng âm bình thường đủ để đối phương nghe thấy
" Thì sao ?"- hắn nhìn nó cười đầy khinh bỉ , chắc nó cũng như cái lũ bám đuôi kia thôi ! Nhìn thấy hắn là lại bu quanh mà thôi có gì là thật lòng đâu !
" Mày có tình cảm gì không ?"- nó nhìn hắn mà nghệt mặt . Cái IQ cao của nó không thừa nên nó cũng có phần nào hiểu ý nghĩ hắn nhưng nó muốn nghe câu trả lời mà chính miệng hắn nói ra.
" Nực cười ! Đối với tao không có từ tình cảm trong từ điển !"- hắn ngước mặt lên trời mà nói giọng bình thản như cái chuyện này là lẽ đương nhiên vậy. Hắn coi nó như một món đồ chơi , làm người khác yêu mình sau đó đá đi rồi phủi tay như không biết là xong .
" Vậy coi như tao chưa nói những điều ấy nha ! Tao với mày vẫn làm bạn chứ !"- nó nhìn lên khuôn mặt kia nở một nụ cười thật tươi nhất có thể . Nó đau lắm chứ nhưng nó không thể để con người này nhìn thấy giọt nước mắt của nó . Biết yêu là đau lắm chứ nhưng nó vẫn tiếp tục yêu để nếm trải xem như thế nào ? Không ngờ nó lại đau như thế này , tim nó như vỡ làm trăm mảnh vậy ! Trái tim nó đang rỉ máu !
" Được !"- hắn đơ người khi thấy nụ cười kia , nó không như nhưng cô gái ngoài kia . Trong hoàn cảnh như bây giờ thì các cô gái khác đã khóc lóc ra rồi nhưng nó thì thay những giọt nước mắt đó bằng nụ cười an ủi . Không lẽ hắn đã sai khi quyết định như vậy ! Không lẽ hắn đã thả tay tuột mất đi một người con gái thật lòng với hắn !
Bao nhiêu cái " Không lẽ " thì làm được gì , lời hắn đã nói ra thì không thể thay đôi . Thời gian đã qua đi sẽ không lấy lại được nữa rồi ! Thôi thì cứ buông tay mày nhé !
" Ừm ! Tạm biệt !"- Nó chạy đi khuất tầm nhìn của hắn , nếu nó cứ ở lại thì những giọt nước mắt của nó không nghe lời mà sẽ rơi ra mất .
Hắn thấy vậy thì rời đi về nhà nhưng về cứ chằn chọc không ngủ được vì cứ suy nghĩ về nó mãi .
Sau khi nó rời khỏi công viên thì tìm đến một gốc cây gần đó mà quan sát từng cử chỉ của hắn . Vì sao ư ? Vì nó vẫn phủ nhận lời nói của hắn lúc nãy đều là giả nhưng khi hắn đi khỏi nơi đó thì nó mới thụp xuống dưới gốc cây ôm khuôn mặt để che đi hai hàng pha lê trong suốt rơi khỏi khóe mắt. Nó ngước lên bầu trời đầy sao thật đẹp ! Tại sao bầu trời đẹp mà sao nó thấy hôm nay bầu trời chẳng đẹp chút nào . Không lẽ 2 năm qua nó yêu hắn mà hắn không có một ít gì lưu luyến nó sao !
" Hãy để tôi khóc hôm nay thôi được không ? Bắt đầu từ ngày mai sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra ! Được chứ !"- nó cười chua chát mà nhìn lên những ngôi sao nhòe đi với những giọt nước mắt của nó . Nó sẽ khóc thật đã vào rồi ngày mai nó sẽ thành con người khác....
P/s : Ủng hộ ta nha các nàng