Quyển 1- Chương 31 (lì xì) 🧧

💌🥰Lì xì tết cho các bạn đọc, chúc các bạn một năm mới tràn đầy may mắn, luôn luôn vui vẻ và thành công nhé! Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ truyện của mình.

----------------------------------------------------------------------

Theo Lam Tình cắm dươиɠ ѵậŧ giả sâu vào trong, Tô Duyệt Khả đang đắm chìm suy nghĩ lần nữa lến đỉnh, cặp mắt cô mê ly, trên trán lấm tấm mồ hôi, miệng lớn thở hổn hển, đắm chìm bên trong cảm giác sung sướиɠ còn vươn lại.

Nhìn sang đôi vυ" lớn nổi sóng chập trùng, Lam Tình cúi đầu xuống để lại một dấu hôn đỏ thẫm ở ngay trên ngực.

“Đi tắm rửa một chút đi, gặp ‘ Khách’, đương nhiên phải lịch sự một chút.” Cởi ra dươиɠ ѵậŧ giả, Lam Tình cười vuốt ve khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của Tô Duyệt Khả.

Thế giới giả tưởng lần này đã tiến vào chương cuối, kế tiếp chính là từng bước một nhận lấy thành quả.

“Ừ.”

Hai mắt Tô Duyệt Khả tập trung hướng về phía Lam Tình Tình nở nụ cười.

Cô đứng dậy cùng nhau đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, trong lúc đó tự nhiên khó tránh khỏi bị sờ mó, còn bị dẫn dắt dùng bộ ngực đầy đặn cọ lên sữa tắm chà sát người cho Vương Tình.

“Hôm nay là ngày cuối cùng em xin nghỉ phép cho chị, ngày mai chúng ta cùng đi đến trường.” Hưởng thụ cảm giác mát-xa toàn thân từ bộ ngực, giọng nói Lam Tình trở nên nhu hòa.

Nghe vậy, Tô Duyệt Khả ngừng lại động tác một chút, sau đó khôi phục, “Cám ơn em.”

Không phải là cô không mong chờ hòa nhập lại với xã hội, tỉ như hoàn toàn mất đi cuộc sống bình thường, trở thành chim hoàng yến nhốt trong l*иg của Vương Tình.

Tất cả điểm yếu của cô đã bị em ấy nắm giữ toàn bộ, cho nên nếu được sinh hoạt đầy đủ như người bình thường, đã đủ để cô cảm thấy thỏa mãn với cuộc sống này rồi.

“Chiều ngày mai chắc chị sẽ rãnh, chị đến kỹ túc xá dọn hết đồ, sau này ở đây với em.”

Xoay người, Lam Tình một lần nữa đem sữa tắm trên tay xoa lên ngực của Tô Duyệt Khả, lấy chuyện đang vộ giúp cô tắm rửa cho nhanh.

“Ưm ~ Thật là ah......”

Bị nắm lấy xoa xoa, cơ thể vừa nảy mới lêи đỉиɦ còn rất nhạy cảm, hô hấp của Tô Duyệt Khả dần dần gấp rút.

Có lẽ sau một tiếng hẳn ra khỏi phòng vệ sinh cũng không trễ lắm......

Tề Thanh Việt đợi đến trưa trong lòng đều cảm thấy bất an nhưng cũng có chút chờ mong, chờ đợi Vương Tinh gử định vị để đến chung cư.

Tất nhiên đã tìm được người, hắn vốn nên vui vẻ chờ mong mới dúng.

Nhưng thái độ thản nhiên của Vương Tình, cùng với cách làm mời cậu đến tận cửa, đều làm cậu thấy bất an.

Chủ yếu nhất là, bảy ngày nay, cậu không cách nào tưởng tượng được Tô Duyệt Khả gặp phải ngược đãi cùng đau đớn gì, không biết có bị mình đầy thương tích hay không?

Cậu không phải lần đầu tiên cảm nhận được khuất nhục trước mặt Lam Tình, bất lực cùng vô năng.

Bây giờ cậu chỉ muốn Tô Duyệt Khả bình an vô sự, chuyện báo thù, cho dù nghxi cũng không dám nghĩ đến.

Nhưng nếu Tô Duyệt Khả muốn, cậu cũng nguyện ý dốc hết tất cả đi trả thù Vương Tình, ra sức an ủi tâm linh của đối phương.

Chỉ cầu đối phương đừng rời a cậu, bỏ rơi cậu.

Vương Tình thật sự có lòng tốt như vậy sao?

Biết rõ quan hệ của cậu với Tô Duyệt Khả, chỉ là giày vò một chút, để cậu đau lòng cùng đau đớn, sau đó tahr người, không làm thêm gì nữa sao?

Đây cũng là điều khiến cậu lo lắng.

Không biết giày vò bảy ngày này chỉ là bước đầu tiên, kế tiếp để bọn họ gặp nhau sưởi ấm lẫn nhau mấy ngày, sau đó lại trắng trợn công bố quan hệ của bọn họ với cả thế giới?

Nếu như bây giờ lập tức nghỉ học, mang theo Tô Duyệt Khả rời đi đến thành thị khác sinh hoạt, không biết đối phương có tiếp tục làm phiền không, vả lại Tô Duyệt Khả tốn sức mới thành giáo viên chính thức không biết có nguyện ý bỏ việc mà đi cùng cậu hay không.

Cho đến buổi trưa, Tề Thanh Việt vẫn không ngừng lo lắng, cũng suy tính rất nhiều thứ, cậu đã cố gắng suy nghĩ hết mọi phương diện mọi khả năng có thể xảy ra, thật tình không biết, cậu cùng với người thương của mình từ lâu đã không còn tương lai.

Đường đi phía trước đã chú định trở thành người lạ...