Quyển 1- Chương 18 (H nhẹ)

Sau khi thỏa hiệp Tô Duyệt Khả không cần phải đè ép tiếng lòng của mình nữa, phóng thích hoàn toàn con quái vật ra khỏi cơ thể mình, bắt đầu chủ động không hề dè dặt hay thận trọng như lúc trước.

Trong vòng một đêm, lêи đỉиɦ một lần lại một lần, giống y như ngày hôm qua, thuốc đã tan hết không còn một chút gì, mệt mỏi ngủ thϊếp đi.

Chỉ để lại tàn cuộc cho Lam Tình dọn dẹp.

Bởi vì phản kháng, cổ tay bị cột đè lại ở sau lưng nên có chút sưng đỏ, xem ra cho dù dùng dây thừng từ vật liệu mềm mại, cũng không thể buộc quá nhiều nấc, kinh nghiệm mới đã được tiếp thu.

Lam Tình một bên bôi thuốc cho cổ tay cô giáo, một bên suy xét trong lòng.

Kỳ thực hồi nãy cô đã nói dối, lần cuối cùng mà cô báo giờ thời gian đã trôi qua 50 phút, khoảng cách đến 1 giờ cũng không còn lại bao nhiêu.

Từ lúc ban đầu cô đã khiến tư duy của Tô Duyệt Khả trở nên rối loạn, mất đi dần khái niệm thời gian, báo cáo sai giờ để trì hoãn thời gian mà thôi..

Một là để Tô Duyệt Khả cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm, tăng thêm cảm giác tuyệt vọng, công phá phòng tuyến tâm lý của cô.

Thứ hai, nếu như quá thời gian, cô cũng có thể chơi tận dụng thời cơ kéo dài thêm ‘ Một giờ ’ nữa, đến khi đối phương đầu hàng thì thôi.

Dù sao phá hoại hạnh phúc của người khác đã là làm chuyện ác rồi, bây giờ dùng thủ đoạn thêm nữa không phải kết quả cũng như nhau sao?

***

“Ong ong ong......”

“Ưm hừ......Ah......”

Ngày thứ hai, Tô Duyệt Khả vẫn giống như cũ là bị chấn động bên trong âʍ đa͙σ làm tỉnh giấc, mở mắt ra liền nhìn thấy trên giá đỡ kì lạ có người gọi đến.

Cũng là tên của Tề Thanh Việt.

“Ưm a... a......”

Có lẽ do cơ thể bị khám phá nhiều chỗ mới, trí óc dần dần cũng bắt đầu hướng đến con đường sa đọa, hôm nay cơ thể của cô còn nhạy cảm hơn hôm qua, nheo mắt lại, cô đắm chìm vào cảm giác cây gậy run dao động theo tiếng chuông điện thoại đang cắm vào trong cái động dâʍ đãиɠ của cô.

Cảm giác chìm đắm chưa được bao lâu, điện thoại đã tự động tắt máy.

“Ha.....”

Tô Duyệt Khả nhíu mày thở một hơi, cô ngẩng đầu nhìn trần nhà màu ấm, trong lòng cảm thấy phức tạp sau đó nhếch mép.

Việc tối hôm qua hiện rõ mồn một trước mắt, bởi vì cô đã đánh giá thấp độ biếи ŧɦái của Lam Tình, cũng muốn nhanh chóng thoát thân nên dễ như trở bàn tay rơi vào cái bẫy người nọ bày sẵn.

Không nói rõ điều kiện cùng quy tắc rõ ràng, trực tiếp uống thuốc kí©ɧ ɖụ© vào cơ thể, từng bước từng bước thua đến thảm hại.

Đáng sợ nhất là khi, nhớ lại, hiểu ra đi kèm theo là cảm giác đau đớn cùng ảo não trong lòng.

“Ong......”

“Ha a! Ưm a ưm ——”

Bởi vì điện thoại tiếp tục gọi lại khiến gậy run trong cơ thể chấn động lại, càng nghĩ đến ngày hôm qua Tô Duyệt Khả càng không chịu đựng nổi, trực tiếp lêи đỉиɦ.

Giống tối qua ở trên thân Vương Tình, không có chút sức chống cự nào.

“Ưm, ha ha......”

Nhìn biểu hiện cuộc gọi nhỡ trên màn hình khóa, mang tên Tề Thanh Việt.

Vương Tình đúng là vừa tàn nhẫn lại vừa xem cô là trò chơi của cô ra, khiến cô không nhịn được bất lực cười ra tiếng.

Để Tề Thanh Việt giúp cô ta trợ công giày vò mình, lại làm cho cơ thể cô đồng thời chịu đựng hành hạ, vừa phải đối mặt với nội tâm bất lực.

Hôm nay còn ‘Tinh tế’ đến nỗi cắm sạc sắn vào điện thoại di động, sẽ không tắt nguồn vì hết điện nữa.

Nếu không phải tàn nhẫn xem mình là thú vui thì còn vì cái gì nữa chứ?