Chương 23

- Độc yểm? Là loại độc gì chứ?

Lần đầu tiên Arina nghe tới loại độc này, có chút khó tin. Mes chậm dãi giải thích cho cô:

- Độc này là loại độc kết nối bằng máu thịt. Độc này chỉ ở quỷ vương mới có, họ sẽ lấy máu đầu tim của mình cùng với một mảnh thịt của chính bản thân trộn lẫn với máu tim của người mà họ muốn hạ độc. Sau đó sẽ tiến hành làm tế đàn dâng lên cho người đó ăn hết. Và loại thuật này chỉ có thể làm một lần duy nhất trong đời cho một người duy nhất, đặc biệt phải là người khác giới. Sau khi người đó bị trúng độc yểm, đầu tiên sẽ không có biểu hiện gì cả, dần dần khi độc này chuẩn bị hòa tan hoàn toàn vào máu thịt của họ, sẽ bắt đầu có biểu hiện. Giai đoạn đầu sẽ là mất kiểm soát bản thân, làm ra những hành động khát máu không khác gì một con quỷ. Khi nhận thức được điều này họ sẽ cố gắng kiểm soát bản thân, điều này sẽ gây ức chế độc tố khiến chất độc phản vệ lại bản thân từ đó sẽ mất đi xúc giác và thị giác. Giai đoạn tiếp đó chính là mất trí nhớ, các kí ức sẽ từ từ biến mất. Đến cuối cùng họ chỉ nhớ duy nhất một người đó chính là người hạ độc yểm họ, đương nhiên sẽ chỉ nhớ những kí ức đẹp mà thôi. Lợi dụng điểm này, người hạ độc yểm sẽ giữ mãi được đối phương bên cạnh mình mà đối phương cũng bị phụ thuộc vào người hạ độc, ngoan ngoãn nghe lời coi người hạ độc là sự tồn tại duy nhất trong cuộc sống của mình. Mà đến lúc bị mất hết kí ức thì thị giác và xúc giác cũng hoạt động bình thường trở lại vì lúc này độc yểm đã hòa lẫn vào máu thịt của cơ thể.

Nghe Mes nói Arina toàn thân run rẩy lạnh lẽo, cô vội vàng nói:

- Vậy.. kể từ lúc có biểu hiện ở giai đoạn đầu thì khoảng bao lâu sẽ mất trí nhớ?

Mes thở dài trả lời:

- Khoảng một năm, người bị trúng độc sẽ nếm trải đau khổ trong một thời gian dài.

Vành mắt dần đỏ lên, Arina nghẹn ngào nói:

- Không thể cứu chữa sao?

Mes đau khổ nhìn cô:

- Đã từng thử nhưng không ngờ chất độc này lại bám dính lấy con từ kiếp trước đến kiếp này không buông có lẽ bởi vì nó không chỉ kết nối ở máu thịt mà còn kết nối trong linh thức của con.

Cô nắm chặt lấy tay Mes nói:

- Thật sự hết cách rồi sao?

Mes nhìn cô đau khổ mà không nỡ nói:

- Còn một cách duy nhất, đem ba giọt máu tim bôi lên thanh đao làm bằng bạc sau đó đâm vào tim của người hạ độc yểm.

Cô như có chút hi vọng, vui mừng nói:

- Được, tôi sẽ làm.

Mes lắc đầu nói:

- Nó rất nguy hiểm, hắn ta tuy yêu con nhưng đó là ở kiếp trước, kiếp này thì ta không chắc. Loài quỷ vốn máu lạnh, dù có yêu thì khi gặp nguy hiểm cho bản thân hắn vẫn sẵn sàng xuống tay thôi, kiếp trước hắn đã làm như vậy.

Arina quyết tâm nói:

- Điều đó tôi không quan tâm, chính tay tôi sẽ gϊếŧ chết con quỷ đã hại cuộc đời của tôi.

Mes nắm chặt tay Arina nói:

- Điều đó không dễ dàng đâu Arina, tim của hắn không phải nằm ở ngực trái như người thường. Ta cũng không biết vị trí tim hắn nằm ở đâu. Nếu để hắn nhận ra con, con sẽ lại bị hắn dày vò trong đau khổ.

Arina nhíu mày nói:

- Rốt cuộc tên đó là ai? Giữa tôi và hắn đã xảy ra chuyện gì? Mes! Bà có thể nói rõ cho tôi biết không.

Mes cúi đầu nói:

- Giờ ta không thể nói hết tất cả vì con không thể nhớ được, con chỉ cần biết ta là mẹ đỡ đầu của con, tên quỷ vương đó kiếp trước từng giả dạng nhân loại để tiếp cận con, mục đích của hắn, ta không rõ chỉ biết sau đó con cũng yêu hắn nhưng từ khi biết hắn hạ độc lên con, con đã có ý định gϊếŧ hắn nhưng không thành còn bị hắn gϊếŧ lại. Để bảo vệ linh thức của con không bị phá vỡ ta đã đem linh thức của con nhập vào người của phu nhân công tước DieMons để con đầu thai làm con họ. Sau đó giả vờ gieo lời nguyền lên con vì ta tin nhờ lời nguyền đó con sẽ đến đây tìm ta vào năm con tròn 20 cũng tức là giai đoạn đầu tiên của độc yểm phát tán. Một phần cũng là muốn che giấu đi linh thức của con tránh cho tên quỷ vương đó phát hiện.

Nghe Mes nói Arina quả thật không có chút ấn tượng, có lẽ như Mes nói linh thức đang bị phong ấn nên kí ức kiếp trước của cô cũng bị phong ấn theo. Thôi được rồi điều đó để tính sau, cái quan trọng bây giờ là cô không thể để cho tên quỷ vương đó phát hiện ra thân phận của cô và cũng phải mau chóng tìm ra hắn để giải quyết trước khi quá muộn. Cô nhìn Mes thở dài nói:

- Xin lỗi vì đã lỗ mãng với bà. Ta có thể gọi bà là mẹ Mes được chứ. Dù sao cũng chính mẹ đã cứu con một mạng.

Mes nghẹn ngào ôm lấy cô gật đầu vui mừng nói:

- Được chứ! Ta mong chờ ngày này lâu lắm rồi, con gái!

Cô cũng vui vẻ ôm lấy bà, sau đó có hỏi:

- Vậy thân phận kiếp trước của con là gì vậy?

Bà mỉm cười nói:

- Kiếp trước con là tiểu công chúa của tộc Dunkelrote Rose, tên là Rosabella. Con càng lớn thì càng giống nữ hoàng, xinh đẹp mà kiêu hãnh.

Cô ngạc nhiên nói:

- Bảo sao khi nhìn thấy loại hoa đó con lại cảm thấy vô cùng quen thuộc và đặc biệt yêu thích chúng. Vậy khi mẹ con mất thì loài hoa này cũng ngủ theo như lời dân làng ngoài kia nói sao.

Mes lắc đầu nói:

- Không! Trước khi nữ hoàng mất đã truyền lại ngôi vị cho con, các loài hoa đó đã đem sức mạnh của chúng bảo vệ linh thức của con nên mới rơi vào trạng thái ngủ đông.

Arina dần hiểu ra mọi chuyện, nhớ đến một chuyện có liền nói với Mes:

- Đúng rồi, ở làng tinh linh con thấy họ cũng trồng hoa đó, khi nhìn thấy con họ còn rất sốc. Không biết tộc Dunkelrote Rose và tộc tinh linh có quan hệ gì với nhau không?

Mes ngạc nhiên nói:

- Con vậy mà gặp họ rồi sao? Tộc ta và ộc tinh linh trước đó từng sống chung với nhau, hai tộc có quan hệ thân thiết từ lâu, mẹ con còn từng làm mối liên hôn cho con và hoàng tử của tộc tinh linh. Nhưng con lại từ chối vì phải lòng tên quỷ vương đó. Sau đó không biết tại sao tộc tinh linh gặp phải biến cố gì đó liền di rời đi chỗ khác mà không hề đả động một tiếng nào. Nữ hoàng vẫn nghĩ là do mối liên hốn bị từ chối nên họ giận từ mặt, lúc đó nữ hoàng cũng chỉ biết thở dài bất lực.

Khóe môi Arina giật giật, cô không nghĩ bản thân kiếp trước lại là một tai họa như vậy. Khiến tộc mình bị tan biến thì thôi đi lại còn khiến tộc mình và tộc tinh linh từ mặt nhau. Vì nếu lúc đó có tộc tinh linh giúp đỡ thì có khả năng tộc của cô không bị tan biến như vậy. Cô nghiêm túc nhìn Mes nói:

- Thời gian không còn nhiều, con đã có biểu hiện ở giai đoạn đầu, người hãy nói cho con biết làm thế nào để tìm ra tên quỷ vương đó.

Mes bất lực nói:

- Điều duy nhất ta biết ở hắn chính là ngay ngực phải của hắn có ấn kí của tộc ta, chính con đã khắc lên đó, là biểu tượng Dunkelrote Rose.

Cô thở dài nói:

- Thế giới rộng lớn như vậy biết tìm đâu ra.

Mes nhận ra điều gì đó liền nói:

- Đúng rồi, hắn là người hạ độc lên con. Nên còn một cách để nhận biết, đó là vào đêm không trăng hãy cho một giọt máu của con vào mặt đá trên chiếc dây truyền mà con đang đeo, đến lúc đó con có thể biết được vị trí của hắn cũng như khuôn mặt thật của hắn. Nhưng nên nhớ sau khi thấy được điều con muốn thấy hãy phá hủy chiếc vòng này đi và đặc biệt máu của con sau khi lấy được một giọt phải chữa lành ngay lập tức. Bởi vì trong máu của con có máu của hắn, với sự nhạy bén hắn sẽ phát hiện ngay. Cách này có chút nguy hiểm, con phải cẩn thận.

Arina dù sợ những vẫn sẽ mạo hiểm:

- Người đừng lo, lúc đó con sẽ nhờ mọi người trợ giúp. Đúng rồi người bảo con đã uống máu của hắn? Vậy chẳng phải hắn sẽ nhận ra con sao?

Mes trấn an cô:

- Đừng lo, hắn chưa nhận ra. Hắn sẽ nghĩ đó là do lời nguyền ta ban phát. Vì điều này để nhằm che mắt hắn, ta có thông báo cho cả thế giới loài quỷ biết về việc ta ban phát lời nguyền lên một cô gái nên ta chắc chắn hắn có biết con là người bị trúng lời nguyền của ta. Mà những người trúng lời nguyền của ta đều có một đặc ân đó là chẳng may uống phải máu của quỷ vương sẽ không bị tan xương nát thịt mà chỉ bị phát tác lời nguyền mà thôi. Với năng lực của ta hắn sẽ không nghi ngờ đâu, vì kiếp trước ta và hắn từng giao đấu.

Arina thở phào, cảm thấy yên tâm đôi chút. Đúng lúc này ngoài cửa bắt đầu có động tĩnh, Martser thật sự đã hết kiên nhẫn liền dùng sức mạnh tác động lên cửa nhằm phá vỡ cửa kèm theo giọng đầy phẫn nộ:

- Mes! Nếu bà không thả em gái ta ra, ta liền phá hủy chỗ này. Đừng tưởng bà là người duy nhất có thể giải mã lời nguyền mà bà ban phát lên em gái ta thì ta không dám gϊếŧ bà.