Chương 5: Mạo Danh

Cô đổ một xô nước giếng, làm ẩm xà phòng và xoa nó dưới ánh trăng.

Vạn Nương hôm nay có phản ứng lớn như vậy, một là vì đã lâu không gặp lại, hai là chưa từng trải qua cảm giác như vậy.

Cô ấy có một cuộc sống khó khăn, sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nếu chỉ là một gia đình nghèo khó thì không sao, nhưng cha mẹ cô ấy thật độc ác, vì em trai cô cưới vợ cần tiền nên họ tự ý giao cô cho người khác.

Người chồng đã khuất là một thanh niên ốm yếu, và ý định ban đầu cưới cô là vì hạnh phúc. Vạn Nương không thấy vui chút nào khi giao hợp, nhưng rất mệt - người đàn ông không thể hoạt động, và cô phải tự dựa vào bản thân, tự lực gồng gánh để kiếm sống.

Anh chưa bao giờ chạm vào ngực cô chứ đừng nói là bú.

Sau cái chết của người đàn ông đó, anh trai và chị dâu của cô vốn đã đối xử không tốt với cô lại càng trở nên xấu tính hơn, sau khi suy nghĩ kỹ càng, ngoài việc đưa Tiểu Bảo cho cô, mọi thứ khác đều là một mớ hỗn độn.

Bảo Bảo mập mạp, dễ thương và đôi mắt như quả nho đen, nhiều phụ nữ khi nhìn thấy Bảo Bảo đều nói rằng đứa bé ấy có khuôn mặt thông minh, thiên phú học tập.

Nghĩ đến đứa con của mình, Vạn Nương cảm thấy trong lòng như có mật ong trộn lẫn.

Sau khi làm việc ở nhà họ Lâm thêm hai năm, cô ấy sẽ ra ngoài mở một cửa hàng sau khi dành dụm đủ tiền, cô ấy nấu ăn giỏi, và chỉ cần mở một cửa hàng ăn sáng là đủ.

Nghĩ đến những điều hạnh phúc này khiến suy nghĩ của cô nhẹ đi rất nhiều.

Sau khi vắt sạch nước trên quần áo, Vạn Nương đi lại với cái chậu.

Dinh thự nhà họ Lâm rất lớn, được xây dựng theo kiểu một khu vườn ở phía nam sông Dương Tử, đặc biệt có rất nhiều hành lang và đường mòn, khi cô bước ra, Vạn Nương còn cố gắng nhớ đường, nhưng cô càng đi nhiều thì cô lại càng ko có kí ức gì về con đường cũ

Là con đường này?

Có gì đó không ổn.

Vạn Nương mím môi, phải cố hết sức đi theo ánh sáng để ra sânn.

Nếu cô thực sự không thể tự mình quay lại, chỉ cần hỏi những người hầu khác.

Lại thêm nửa nén hương, cuối cùng Vạn Nương cũng nhìn thấy bóng dáng.

Đó là một người phụ nữ mặc váy hồng, trên tay cầm một chiếc hộp tròn, đứng ngoài vòm cung hình bán nguyệt, như có chút do dự, hồi lâu cũng không có đi vào.

Vạn Nương nhanh chóng chạy đến, khi cô đến gần hơn, cô có thể nhìn thấy những giọt nước mắt trên khuôn mặt của người phụ nữ.

Vạn Nương lúc này không thể hỏi đường nữa, đưa tay ra vuốt ve lưng nàng, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi sao vậy?

" Ngươi ... Ta dường như không có nhìn thấy ngươi. "

Vạn Nương giải thích:" Ta hôm nay mới vào biệt thự, buổi tối đi giặt quần áo liền đi lạc ... "

Vạn Nương hỏi chuyện cô gái và an ủi cô ấy vài câu, nhưng người phụ nữ không nói gì, cô ấy thậm chí không nghe.

Người phụ nữ nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Vạn Nương dưới ánh trăng, dáng người che bởi chiếc áo khoác rộng, đôi mắt trong veo đầy chứa thiện ý, trong đầu nảy ra một ý nghĩ.

Cô cũng không muốn làm Vạn Nương bị thương, nhưng ai cũng ích kỷ.

“Ngươi đến từ sân nào?” Người phụ nữ mặc áo hồng ra vẻ quan tâm.

“Ta sống ở sân sau.”

Người phụ nữ áo hồng thở phào nhẹ nhõm, những người sống ở sân sau đều là những người làm công việc nhàn rỗi, chẳng hạn như người hầu chuẩn bị rau củ trong phòng bếp nhỏ và người hầu quét dọn phụ trách khu nhà. Tóm lại, tôi không thể gặp quý nhân vài lần.

Dù có bị oan thì cũng phải nuốt hận vào bụng, không ai giúp được việc kêu oan.

”Ta đi đến đó thường xuyên, và ta có thể đưa ngươi đến đó, nhưng,” người phụ nữ mặc áo hồng nhẹ giọng cầu xin, “ Tỷ tỷ có thể đem cái này đi cho ta được không?”

Vạn Nương có chút xấu hổ. Người phụ nữ mặc áo hồng rơm rớm nước mắt nói: "Ban ngày ta làm cậu chủ tức giận, nhưng giờ ta thật sự không dám vào làm phiền cậu ấy, vậy tỷ tỷ thay ta gửi nó đi, cứ để lên bàn, thật nhanh sẽ không ai để ý. "

Vạn Nương hiền lành nhân hậu nhất dễ nói chuyện. Thấy nàng khóc rất đáng thương, nói xong liền thu mình trở lại sân, nghiến răng nghiến lợi nghĩ . Chỉ là một chuyến đi giao đồ cho người khác, không có chuyện gì xảy ra nên cô ấy đồng ý.

Người phụ nữ áo hồng vui mừng khôn xiết.

Làm sao Vạn Nương biết được chiếc hộp tròn trên đó đựng đầy sự tán tỉnh, và người phụ nữ mặc áo hồng đã sắp xếp để có buổi gặp mặt với Ngũ thiếu gia .