Chương 11: Con đĩ

Sáng đầu tháng 5, không khí còn hơi se lạnh.Vạn Nương mặc một chiếc váy đơn giản và rụt rè đứng đó.

Ngực cao chót vót, hai quả bóng mềm mại như muốn nổ tung lớp vải áo lụa, sợi dây thắt lưng màu đá phiến chèn lên vòng eo mảnh mai liễu, lộ rõ đường cong ko thể rời mắt.

Tuy nhiên, một thân hình quyến rũ như vậy lại phù hợp với khuôn mặt ngây thơ của Lâm Thần.

Bất cứ ai bị đôi mắt xuân tình trìu mến kia liếc nhìn đều không thể nói ra lời nghiêm túc.

Lâm Triều, người đã quen nhìn những phụ nữ xinh đẹp và thường nán lại nơi kỹ viện, đã bị mất hồn trong giây lát khi nhìn thấy Vạn Nương.

Anh không biết dinh thự từ bao giờ lại có một vẻ đẹp như vậy, chẳng trách Ngũ đệ phải bảo vệ cô, dáng vẻ của người phụ nữ này phù hợp với thân thể của cô, cô sinh ra là để tìm kiếm linh hồn của đàn ông và hút máu đàn ông.

Ngũ thiếu gia vội vàng đi đến bên cạnh nàng, chặn trước mặt nàng với thái độ đề phòng: “Nhị ca hãy về phòng đi, hãy rời khỏi đâyy”

“Đệ đệ, đừng nóng giận, các huynh đệ sợ trong viện đưa tới đây người không đẹp, đệ ko sợ sao? "Lâm Triều cười nói," Hiện tại thì yên tâm đi, Nhị ca, Nhị ca nghĩ sao? ”

Đôi mắt đen của Lâm Đan tối sầm, anh nhìn chằm chằm Vạn Nương trong giây lát, Vạn Nương không khỏi run lên vì ánh mắt lạnh như băng.

Anh nói: “Thật sự rất yên tâm.”

Anh cắn rất mạnh vào chữ “yên tâm”.

Ba anh em đang nói chuyện thì thấy một vài người giúp việc đang vội vã đi về phía hành lang đối diện.

Một trong những bà lão có đôi mắt sắc bén nhìn thấy Vạn Nương đang đứng bên cạnh Đệ ngũ thiếu gia.

Bà lão vội vàng mang theo vài người hầu gái đi tới, vội vàng chào hỏi mấy vị thiếu gia rồi nói: "Bảo mẫu Phong, buổi sáng cậu chủ nhỏ rất đói sữa, đã tìm ngươi khắp nơi không thấy ngươi, thế nhưng ngươi lại chạy đến đây, cùng lão phu nhân trở về thôi ”

Bảo mẫu Phong được gọi là Vạn Nương, Phong là họ của nàng.

Bà lão nói một vài lời tốt đẹp với một số thiếu gia trẻ, rồi đưa Vạn Nương đến phòng của lục thiếu gia .

Ngoại trừ Lâm Đan nhị thiếu gia, hai vị thiếu gia còn lại đều là bối rối.

Người phụ nữ đó không phải là một cô gái qua đường sao? Làm thế nào mà bạn trở thành bảo mẫu của Lục đệ?

“Có lẽ ta đã sai rồi”Lâm Đan nói trong im lặng, “Chà chà, Ngũ đệ còn phải học, nên ta sẽ không làm phiền.”

Lâm Triều thấy Nhị ca rời đi, vì vậy anh ấy tự nhiên đi theo.

Đệ ngũ thiếu gia đứng đó một lúc trước khi gọi cho bà Lưu và ra lệnh cho bà tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra đêm qua.

Ngón tay thiếu gia ẩn trong tay áo nắm chặt, dưới đôi mắt trong veo ẩn hiện một chút hoảng sợ.

Đến cuối cùng thì nàng có phải mạo danh hay ko thì Ngũ thiếu gia căn bản cũng ko để bụng, cũng ko hề có ý ghét bỏ người bảo mẫu đó chỉ là có chút sợ, có chút bất an.

Nếu nàng thật sự là vυ" nuôi, đã lấy chồng rồi thì không bao giờ có được cô ấy nữa. Liệu anh có ôm cô ấy vào lòng như ngày hôm qua không?

”Chẳng lẽ nàng ấy sẽ không bao giờ là người phụ nữ của chính mình nữa sao?”

——

Lục thiếu gia đói lả, miệng oa oa khóc lớn, Vạn Nương vội vàng cởi cúc quần áo, nhét đầṳ ѵú vào trong miệng tiểu gia nhỏ, vừa cho bé bú vừa vỗ nhẹ lên lưng cậu an ủi.

Người phụ nữ lớn tuổi dẫn Vạn Nương trở lại đứng bên cạnh nhìn cô ấy một lúc, ánh mắt đầy vẻ nghiên cứu.

Bà lão nói: "Lục thiếu gia không thể sống thiếu người xung quanh, hơn nữa cô là bảo mẫu duy nhất trong nhà này. Hôm qua ta đã thu xếp chỗ ở cho ngươi, nhưng ta đã sơ suất ko để ý tới. Hôm nay ngươi sẽ chuyển đến nơi này để ở. "

Vừa dứt lời, bà lão nói tiếp: " Phải hiểu rõ thân phận của mình, phải hiểu rõ ai là chủ nhân trên đầu mình và ai là người mà ngươi cần phải hết lòng chăm sóc, nhưng đừng có dại dột! "

Vạn Nương cúi đầu nói. “Con hiểu rồi, ma ma, cám ơn ma ma đã chỉ giáo.”

Bà lão đã cảnh cáo, nếu cô có thể hiểu được một chút thì tùy thuộc vào sự hiểu biết của Vạn Nương.

Khi Lục thiếu gia đã uống no đủ, Vạn Nương cẩn thận đặt tiểu gia lên chiếc lắc làm bằng gỗ mây.

"xì xàooo...."

Có một âm thanh từ cửa sổ phía sau. Có lẽ là tiếng gió thổi

Một đứa nhỏ như vậy sợ nhất bị nhiễm lạnh, không thể để gió thổi như vậy. Vạn Nương vừa định quay đầu lại, thân trên của nàng nhận được một lực cực lớn, nàng đột ngột lảo đảo, bụng dưới trực tiếp chống vào mép bàn.

Mông dẩu cao, toàn bộ thân trên trực tiếp áp vào mặt bàn.

Ngay sau đó, váy dưới bị đẩy tới thắt lưng, quần bị người thô lỗ cởi ra, hai mông trắng nõn lộ ra và giáng 1 cái đánh, người cô run rẩy.

"Con đĩ!"