Chương 33

Ngũ quỷ giận tím mặt, tức giận đến mức muốn cùng Lâm Thần liều mạng.

Lâm Thần thấy thế cũng không mập mờ nữa, cậu một phát bắt được con quỷ cách mình gần nhất liền nhét nó vào cái túi hồng, nói:

"Dầu hỏa quỷ bị ta bán đến một khu mỏ quặng đào khoáng, các ngươi cũng qua đó chung vui đi, dù sao ta cũng không cần mạng của các ngươi!"

Lời này vừa nói ra, năm con quỷ đồng thời trợn to mắt như cá chết.

Tiểu tử này lại buôn bán quỷ!

Người bình thường có ai dám đi bắt quỷ bán lấy tiền chứ, hơn nữa quỷ cũng có người mua sao?

Bất quá, bầy quỷ nghĩ đến việc dầu hỏa quỷ không biết đào khoáng đến ngày tháng nào, vẫn nhịn không được phát lạnh trong lòng.

Sinh mệnh của quỷ là vô hạn, nghĩa là vô hạn đào khoáng. . .

Còn không bằng chết luôn cho lành!

Bầy quỷ gấp đến đỏ mắt, trong lúc nhất thời trong gian phòng tràn ngập quỷ lực, bọn nó hóa thành quỷ ảnh nhào tới Hướng Lâm.

Nhưng mà mấy con quỷ này toàn thân cũng chỉ có 100 quỷ lực, Lâm Thần chỉ cảm thấy quỷ lực chấn động một chút, liền giơ tay đánh tan thế công của chúng quỷ. khiến cho bầy quỷ hiện ra nguyên hình.

Lão quỷ da dẻ khô quắt, quanh mình chỉ có một bộ da bọc xương, mười phần khϊếp người.

Hoa sen quỷ thì da dẻ toàn thân nứt ra, phảng phất được ghép lại từ nhiều từ mảnh xác khác nhau.

Mấy tên quỷ khác cũng có diện mạo dữ tợn.

Lâm Thần đem con quỷ tiếp theo nhét hết vào túi vải màu hồng.

"Trên người của các ngươi có rất nhiều oán khí, chứng minh các ngươi đã gϊếŧ không ít nhân loại. Giữ các ngươi lại cũng là tai họa, không bằng để ta đem các ngươi bán đến khu mỏ quặng làm việc, coi như cải tạo lao động đi."

Mắt thấy lại có một con quỷ bị Lâm Thần nhét vào túi, ba con quỷ còn lại lần nữa ngưng kết quỷ lực, hướng Lâm Thần đánh tới.

Lâm Thần cũng không nói nhảm nữa, đem quỷ lực toàn thân dồn vào tay trái, sau đó đánh ra 1 quyền, trực tiếp đem lão quỷ cùng hoa sen quỷ đánh ngã xuống đất không dậy nổi.

Đem lão quỷ cùng hoa sen quỷ đánh bại xong, Lâm Thần xuất thủ lần nữa, một quyền đem hai con quỷ khác đánh cho tán loạn.

Giữa tiếng kêu thảm thiết của bốn con quỷ, cậu theo thứ tự đem bọn nó bắt lấy, đưa vào trong túi vải.

Lâm Thần lúc này không vội bán mấy tên quỷ này, nếu như đem chúng bán đi thì khó tránh khỏi sẽ đánh rắn động cỏ.

"Cạch!"

Cửa phòng đóng lại, bên trong màn đêm u ám, Lâm Thần đi ra khỏi phòng.

Thời khắc săn gϊếŧ đã đến...