Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bắt Quỷ Hai Mươi Năm, Ta Tiến Vào Trò Chơi Kinh Dị

Chương 30

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bởi vì cậu nghĩ mãi mà không rõ, vì sao những con quỷ này phát giác được.

Lão quỷ ở ngoài cửa nói: "Chúng ta đi tới căn tiếp theo đi."

Lâm Thần nghe vậy, không nói hai lời liền mở cửa phòng. "Két."

Cửa phòng mở ra, thanh âm vang vọng bên trong hành lang yên tĩnh lập tức khiến bầy quỷ giật mình.

Tình huống này là như thế nào?

Nhưng mà còn không đợi bọn nó kịp phản ứng, liền có một thứ tản ra quỷ lực hướng bọn nó bắt lấy.

Ngay sau đó, năm con quỷ đồng thời bị hút vào trong gian phòng Lâm Thần.

"Phanh!"

Cửa phòng đóng lại, hết thảy đều khôi phục bình tĩnh, giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Trong phòng.

Bầy quỷ ban nãy còn hung thần ác sát, hiện tại nhìn thấy Lâm Thần đầy người quỷ lực thì nháy mắt liền hoảng rồi.

Năng lực Lâm Thần sử dụng khiến bọn chúng khó mà phản kháng, hiện tại toàn thân Lâm Thần lại toả ra cảm giác áp bách, đủ để chứng minh cậu này rất cường đại!

Quả nhiên, ở bên trong player tân thủ có một cường giả đã trà trộn vào. Hơn nữa còn bị bọn nó đυ.ng vào rồi.

Điều này khiến nội tâm bầy quỷ sợ hãi co rụt lại.

Lâm Thần đem năm con quỷ túm vào phòng liền trực tiếp khóa cửa, sau đó bình tĩnh móc ra cái túi màu hồng, cậu lộ ra một nụ cười hiền hòa nói:

"Chớ khẩn trương, ta là người tốt."

Người tốt? Người tốt mà kéo bọn nó vào phòng làm gì?

Lão quỷ run rẩy nói: "Đại gia, chúng ta chỉ đi ngang qua, không có ý muốn mạo phạm. Kỳ thật ta chỉ đi đến nhà xí mà thôi, có thể cho ta đi nhà xí nốt hay không, sau đó ta đảm bảo sẽ trở về đi ngủ."

Lâm Thần nở nụ cười, nói: "Thì ra quỷ cũng cần đi nhà xí sao, đừng nói nhảm nữa, thành thật trả lời mấy vấn đề của ta, các ngươi làm sao lại biết chuyện dầu hỏa quỷ bị ta bắt đi?"

Quả nhiên là người này!

Lần này, trong lòng bầy quỷ cuối cùng cũng hết hi vọng.

Bọn nó bị dọa đến ngốc tại chỗ, không biết nên phản kháng hay là nên cầu xin.

Ngay cả hồng y cũng không phải đối thủ của người này, bọn nó chỉ là thanh y quỷ thì càng không cần phải nói. Chênh lệch giữa hồng y cùng thanh y, không phải chỉ tồn tại một đường ranh giới!

Bầy quỷ tâm tư khác nhau, trong lúc nhất thời không có con quỷ nào lên tiếng.

Lâm Thần thấy thế, lông mày nhíu lại nói: "Thế nào? Có phải là cần ta cho các ngươi nếm trải một chút đau khổ, như vậy các ngươi mới chịu phối hợp?"

Bầy quỷ nghe vậy lập tức biểu lộ ra biểu tình thê thảm, biết rõ hôm nay gặp vận xui như này, có lột da bọn nó cũng không đi ra ngoài nửa bước.

Bây giờ muốn chạy cũng không chạy nổi.
« Chương TrướcChương Tiếp »