Chương 26

Bởi vì phục vụ viên thu được không ít tiền, lúc này gương mặt xinh đẹp của nàng hơi đỏ lên, tay cầm tiền bởi vì dùng sức đã hơi trắng bệch.

Nhìn bộ dáng này, rõ ràng là muốn đem tiền của bản thân lấy ra, phân cho mọi người.

Lâm Thần lắc đầu, thầm than loại cô nương này thật ngu ngốc, dễ bị lung lay.

Thiếu nữ tiến lên một bước, đang muốn mở miệng thì đột nhiên Lâm Thần kéo thiếu nữ ra, nói:

"Nhường một chút, không mua liền tránh ra, ta còn phải lấy cơm để ăn."

Lâm Thần trực tiếp đẩy đám người ra, ngay trước mặt của bọn họ trực tiếp đưa 300 đồng tiền vào, mua hai phần rau xào cùng hai phần cơm.

Tiền còn thừa lại, Lâm Thần mua hai chai nước Coca, còn có một túi khoai tây chiên.

Sau đó cậu đem tất cả đồ ăn đóng gói vào trong cái túi rồi quay người rời đi.

Đám người lập tức xôn xao, có một tên nam nhân trung niên đứng dậy, mặt mũi tràn đầy vẻ giận dữ mà nói:

"Dừng lại!"

Lâm Thần sững sờ, xoay đầu lại kinh ngạc nhìn về phía người trung niên. Lâm Thần biết tên trung niên này, hắn tên là Vương Hồng, nghe nói ở bên ngoài là giám đốc của một công ty, rất có giá trị bản thân.

Còn ở trong phó bản này, người này là một công nhân vệ sinh, thuộc về đội của Trương Vĩ.

Vương Hồng nói: "Tất cả mọi người đều là một đội, còn nhiều người đói bụng như vậy, ngươi sao có thể trực tiếp rời đi? Tất cả chỉ là tiền trong trò chơi mà thôi, ra ngoài ta lại đền bù cho ngươi."

Lâm Thần trực tiếp nở nụ cười: "Các ngươi đói bụng có quan hệ gì với ta, tiền trong trò chơi cũng là tiền, đói liền tự mình ăn màn thầu ngủ qua đêm, ta không phải là cha mẹ của các người, không có lý do gì phải chiếu cố."

Vương Hồng cả giận: "Tất cả mọi người đều thuộc một phe, ngươi phải học được cách hỗ trợ. Người dẫn hộ rõ ràng có thể không đếm xỉa đến chúng ta, nhưng vì trợ giúp chúng ta thông qua phó bản mà đã mở một khóa huấn luyện, không để ý an nguy cùng tham gia trò chơi, so sánh lại, ngươi không cảm thấy hổ thẹn sao?"

Buổi huấn luyện này cậu cũng đâu được tham gia?

Trợ giúp người khác lại có quan hệ gì, quỷ cũng là chính tay cậu bắt được.

Lâm Thần trợn mắt, không muốn nói nhiều với Vương Hồng.

Hứa Thiến đột nhiên lên tiếng: "Chúng ta là người dẫn hộ chứ không phải là làʍ t̠ìиɦ nguyện. Giúp đỡ mọi người cũng chỉ vì thù lao mà thôi, đừng nói đến thanh cao như vậy. Tiền trong trò chơi lấy bao nhiêu là do thực lực của bản thân, không có lý do gì phải chia cho người khác. Hơn nữa, tiền trong trò chơi có giá trị rất cao, đừng lãng phí."