Chương 15

Phòng ăn rất lớn, ngay cả phòng thay quần áo cũng đều có nhân viên phục vụ chuyên môn, mọi người đi tới đi lui, Hứa Thiến liền dẫn mấy nữ tử đi vào phòng thay quần áo, trước khi đi chỉ nói một câu:

"Tăng tốc, mau chóng thay xong y phục."

Lâm Thần quan sát mấy bộ tây trang. Tây trang đều có màu đen lại có chút đỏ xen lẫn, đồng thời tản ra mùi khó ngửi.

Lâm Thần thầm than: "Không hổ là trò chơi kinh dị, nhân viên phục vụ còn phải mặc quần áo lao động ngâm qua huyết dịch, ta càng ngày càng hưng phấn."

Nhiều năm bắt quỷ, bắt được liền có thể bán lấy tiền đồng thời mạnh lên, Lâm Thần đối với sự tồn tại của đám quỷ này, căn bản không sinh ra chút sợ hãi nào, thậm chí tràng cảnh càng kinh dị, Lâm Thần càng hưng phấn.

Những player khác không nhìn ra dị thường, chỉ cho là gian phòng đã lâu không thông gió, khó tránh khỏi sẽ có mùi vị khác thường, mỗi người chỉ có thể cố nén buồn nôn, cấp tốc thay đồ.

Lâm Thần đứng tại chỗ, ngầm đánh giá, cậu lúc này cảm giác được có một cỗ âm khí đang tản ra, giấu ở một góc khuất trong phòng thay quần áo, chỉ là không biết ở nơi nào.

Con quỷ này quỷ ẩn nấp rất sâu.

"Làm được loại thủ đoạn này, tối thiểu là hồng y cấp lệ quỷ, nếu không không có khả năng qua được ánh mắt của mình!"

Lâm Thần âm thầm nghĩ. Tiện tay cầm một y phục số đo không sai biệt lắm, tạm thời bất động thanh sắc thay đồ lên.

Lúc này trang phục mọi người toàn bộ đều đã thay xong, tất cả đều im lặng đạm mạc xoay người rời đi.

Lâm Thần vẫn như cũ không chút hoang mang vội vàng thay quần áo, cậu khẽ hát rồi đến trước gương, sửa sang lại kiểu tóc.

Lâm Thần đang chờ con quỷ đang ẩn chủ động xuất hiện.

"Đồng bạn của ngươi đều đi rồi, ngươi không sợ sao?"

Sau lưng cậu, đột nhiên có một thân ảnh đen như mực từ trong bóng tối xông ra, một con quỷ đầy thân đều là dầu hoả, nó mặc trang phục công nhân, da dẻ giống như bị lửa thiêu đốt, căn bản nhìn không ra diện mạo trước kia.

Chỉ là, trên không trung đang lơ lửng một chiếc túi màu hồng, cho thấy con quỷ này là một hồng y cấp lệ quỷ.

"Tí tách."

Dầu hỏa nhỏ xuống mặt đất tạo ra thanh âm, tại căn phòng thay quần áo u ám, lộ ra mười phần khϊếp người.

"Thật đáng thương, lại bị đồng bạn từ bỏ."

Thanh âm quỷ dầu hoả mang theo âm lãnh cùng tham lam, tựa như người đói bụng ba ngày bỗng nhiên gặp được một bữa ăn lớn.

Lâm Thần ung dung xoay người lại, bình tĩnh mà hỏi thăm: "Ngươi muốn công kích ta sao? Trong trò chơi này, nếu như player không phạm phải sai lầm gì, ngươi không thể chủ động công kích ta."

"Ngươi vừa rồi mới soi tấm gương của ta mà chưa xin phép, như thế là xúc phạm ta, ta muốn ngươi bồi thường một cánh tay sẽ không quá phận đi?"

Soi một tấm gương liền muốn gϊếŧ người?