Chương 22: Cắm Ngón Tay Xong Sẽ Tới Côn ŧᏂịŧ Tiến Vào

Toàn bộ lòng bàn tay của anh gần như dính chặt vào tiểu huyệt của cô, Hà Lạc không phân biệt được đây là rửa hay là sờ, ngón trỏ của anh xoa hộŧ ɭε của cô còn ngón giữa thì chọc vào tiểu huyệt, nhưng đã bị cô hút lấy.

Tiểu huyệt của Hà Lạc bị anh đùa giỡn vài cái đã chảy nước, lúc tay Giản Việt tiến vào thăm dò cô cảm giác được rõ ràng một dị vật tiến vào, không thoải mái lắm, thậm chí còn làm cô hơi đau, nhưng anh cũng không trực tiếp chọc vào, mà chỉ vỗ vỗ ở ngoài tiểu huyệt, đùa giỡn nơi mẫn cảm nhất của cô.

Chân Hà Lạc mềm nhũn, nửa người cô dựa vào Giản Việt, lưng dựa vào cơ ngực rắn chắc của anh, nếu không phải một tay anh còn đang nâng ngực cô, có lẽ cô không thể đứng vững.

“Anh đừng chạm vào chỗ đó…..”

Giản Việt hôn lên mặt cô: “Không thích anh làm như vậy à? Nhưng mà, tiểu huyệt của em đang ngậm tay anh.”

Dòng nước ấm áp chảy xuống cơ thể của hai người.

“Mới không có, ưm……Anh đừng cho vào sâu quá, đau….” Hà Lạc nức nở một tiếng, có thể vì động tác của anh mà hơi run lên.

Ngón tay vừa chọc vào trong, liền cảm nhận được sự cản trở, chà vài cái, lòng bàn tay bị dâʍ ŧᏂủy̠ của tiểu huyệt làm ướt.

Côn ŧᏂịŧ của Giản Việt đã hoàn toàn cương cứng, nằm trên đùi Hà Lạc, cô hoàn toàn không có cách nào xem nhẹ cảm giác tồn tại của côn ŧᏂịŧ được.

Cũng may là Giản Việt không đùa giỡn tiểu huyệt cô quá lâu, rất nhanh đã rút tay ra, khi Hà Lạc nghĩ rằng sự dày vò lúc nãy đã kết thúc, thì Giản Việt đã đỡ côn ŧᏂịŧ, khó khăn xâm nhập vào giữa hai chân cô, qυყ đầυ tách hai cánh môi, tiến vào.

“Đau à? Vậy chúng ta đổi tư thế khác.”



“Ưm……”

Giản Việt động côn ŧᏂịŧ, cọ xát vào tiểu huyệt của cô, động tác của anh rất chậm, qυყ đầυ của anh cố ý chạm vào hộŧ ɭε mẫn cảm của cô vài lần, anh cũng không vội vàng tiến vào, mà muốn cho Hà Lạc thích ứng trước, mới bắt đầu làm.

Theo cách nhìn của Hà Lạc, Giản Việt giống như đang dùng côn ŧᏂịŧ của anh làm lễ rửa tội cho tiểu huyệt của cô vậy, để cô thích ứng với côn ŧᏂịŧ và kích cỡ của nó, tiểu huyệt cũng không ngừng tiết ra chất dịch, làm ướt côn ŧᏂịŧ, khiến cho côn ŧᏂịŧ càng dễ trượt vào hơn.

Không được, xấu hổ quá, Hà Lạc cảm thấy mỗi giây mỗi phút trên người đều ngứa đến mức không chịu được.

“Giản Việt……”

“Xin anh, anh tiến vào được không?”

Loại suy nghĩ muốn côn ŧᏂịŧ lớn xuyên qua tiểu huyệt càng mãnh liệt hơn, tiểu huyệt của cô thật sự rất ngứa, cảm giác trống rỗng, muốn được thứ gì đó lấp đầy, cô biết nếu nói lời như thế này, thật sự rất dâʍ đãиɠ….

Nhưng cô cũng không có thời gian để nghĩ nhiều như vậy.

Giản Việt giữ eo cô lại, để cô chổng mông lên, cả người nghiêng về phía trước. Anh giống như đang chờ câu này của Hà Lạc.

Vừa dứt lời, anh giữ côn ŧᏂịŧ căng cứng của mình từ từ tiến vào nơi sâu nhất của tiểu huyệt. Ban đầu dâʍ ŧᏂủy̠ ra rất nhiều, nên tiến vào rất dễ, nhưng rất nhanh nó đã mυ"ŧ chặt côn ŧᏂịŧ của anh, anh không thể động được, thậm chí anh còn hít sâu một hơi.