TG2 - Chương 2

Vừa bước vào cô nhìn thấy thiếu nữ đội khăn trùm đầu màu đỏ, một luồng lạnh lẽo nhàn nhạt bao trùm lấy thiếu nữ, đó là dấu hiệu của một thảm họa đẫm máu sắp xảy ra! Hình Ca nhìn thấy bàn tay cô gái hơi run run dưới ống tay áo.

Cô thản nhiên vén chiếc khăn chùm đầu lên, để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp giống như vui nhưng cũng giống như tức giận. Đôi mi cụp xuống và đôi môi đỏ mọng hơi mím lại có chút lạnh lùng.

Dù sao thiếu nữ cũng chỉ là một tiểu nha đầu mười bốn tuổi, còn chưa trưởng thành hoàn toàn, sau này còn xa mới đạt tới cấp bậc khuynh quốc khuynh thành, cho nên Hình Ca vốn quen nhìn sắc đẹp cũng không kinh ngạc. Cô chỉ phân phó: “Cởi đồ ra và nghỉ ngơi đi.” Sau đó cô ngồi xuống giường, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Cơ thể cô gái run rẩy, sau đó nàng từ từ tháo đồ trang sức trên người ra, sau khi sắp xếp xong, đôi mắt mang theo sát khí hướng về phía người đàn ông, nàng hơi giật mình.

Nam nhân này đã đủ tuổi làm tổ tông của nàng, lần đầu tiên nàng gặp hắn là khi nàng bị cưỡng ép rời khỏi ngọn đồi sau làng, tuy ăn mặc bảnh bao nhưng hắn lại là một cái mặt người dạ thú, hắn thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nàng và muốn cướp đi lô đỉnh của nàng, nàng hận lão gia hỏa này thấu xương.Tuy nhiên, lần thứ hai nàng nhìn thấy hắn, vẫn là cái dáng vẻ kia, nhưng cả tinh thần và khí chất của hắn lại hoàn toàn khác, điều này tự nhiên khiến nàng nhớ đến những đạo sĩ có cốt cách tiên đạo.

Diệp Trăn Trăn nhanh chóng dừng lại suy nghĩ trôi dạt của mình, cho dù lão nhân này có biến thành cái dạng gì thì tối nay nàng cũng phải lấy mạng hắn!

Hít một hơi thật sâu, Diệp Trăn Trăn chịu đựng sự sỉ nhục trong lòng, cởϊ qυầи áo, chỉ để lại một kiện mỏng manh, nàng cứng đờ ngồi bên cạnh Hình Ca, đôi tay nhỏ trắng nõn bắt đầu khıêυ khí©h.

Hình Ca vừa mới nghỉ ngơi lại bị thân thể mềm mại của thiếu nữ quấn lấy, cô gần như rùng mình. Cô nhanh chóng ngăn cản nữ chủ châm lửa, ngoan ngoãn một chút, đây chính là bàn tay tử thần!

Diệp Trăn Trăn kinh ngạc nhìn người đang nắm lấy cổ tay mình, tay còn lại của đối phương che lấy lông mày mệt mỏi, "Ngủ đi, ta không chạm vào nàng."

Diệp Trăn Trăn lập tức cười nhạo, chuyện ma quỷ hết lần này đến lần khác, có lẽ là muốn nới lỏng cảnh giác của nàng và tận dụng cơ hội để hành động! Trong lòng nàng có hàng ngàn suy nghĩ nhưng không lộ ra ngoài, ngoan ngoãn nằm ở trong giường, nhắm mắt lại, giả vờ ngủ.

Nàng tỉnh táo suốt đêm cho đến rạng sáng ngày hôm sau, khi nàng mở mắt ra hốc mắt cơ hồ là đỏ bừng, nhưng đối phương đang dựa vào thành giường và bất động.

“Cốc, cốc, cốc—” Có tiếng gõ cửa vang lên, chính là Kim thái thái đến gọi lão gia cùng tiểu thϊếp xuống ăn sáng.

Hình Ca duỗi tay. Một đêm thiền định khiến cô tràn đầy năng lượng, cô cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn, cô mở cửa và bảo Kim thị mang đồ ăn vào phòng.

Kim thị nhìn vào trong, mỉm cười nói: “Thϊếp biết lão gia đau lòng muội muội, nhưng con dâu phải gặp cha mẹ chồng, và cần nhận thức các tỷ muội trong nhà để về sau còn yêu thương nhau nhiều hơn, lão gia thấy thϊếp nói có đúng không?"

Hình Ca không nghĩ nhiều về việc đó. Nếu không phải ăn trong phòng thì sẽ ra sảnh ăn chỉ là chuyện thay đổi địa điểm.

--------

Editor: mọi người yên tâm thế giới này bạn học Hình Ca của chúng ta vẫn vô cùng đẹp trai nha:)))