TG1 - Chương 12

Đối phương không lên tiếng mà nhếch môi: "Bác sĩ tư nhân của gia đình tôi sẽ được cử tới phụ trách hôn lễ, ông ấy sẽ sớm đến đây, cậu thấy bây giờ đưa cô ấy đến bệnh viện thì thích hợp?"

Lúc này, nhóm phù rể đã bế Mạnh Tuệ trở về từ tay Lâm Cường dưới sự ra hiệu của Hình Ca, anh ta dù có chiến đấu đến đâu cũng không thể chịu được sự vây quanh của bảy tám người đàn ông trưởng thành nên Mạnh Tuệ đã được bế lên ghế dài nằm xuống, Lâm Cường chỉ có thể bất lực nhìn bác sĩ mặc áo trắng blouse trực tiếp cẩn thận kiểm tra sức khỏe.

Vẻ mặt bác sĩ ngưng trọng rồi thả lỏng, sau đó nói với mọi người: "Trần phu nhân có thai được ba tháng, thai nhi đã ổn định. Tuy nhiên, việc bà bầu quá kích động sẽ khiến bà bầu hậm hực, ảnh hưởng không tốt đến thai nhi, gia đình phải cẩn thận chú ý."

Lần này, toàn trường đều im lặng.

Mẹ Trần gần như ngất đi, được chồng đỡ mới đứng vững, cứng đờ nói: “Tiểu Phong, đứa nhỏ này…” Mẹ Trần hiểu rất rõ tính cách con trai mình, nếu chưa lập gia đình thì con trai sẽ không bao giờ làm bụng người khác to, huống chi đột nhiên bụng con dâu biến to, điều này khiến bà không khỏi hoài nghi, nếu sự việc xé ra to chỉ sợ con trai sẽ không thích.

Mục Thanh thấy mình không thể giấu được nữa, không thể trơ mắt nhìn anh họ yêu quý của mình bị cắm sừng, cả gia đình tan vỡ. “Bác gái, đây chắc chắn không phải con của anh họ, con đã cùng anh họ đi công tác được nửa năm. Con chưa từng gặp người phụ nữ này bao giờ! Hơn nữa, vì tiết kiệm tiền, con và anh họ luôn ở chung phòng, ăn uống cùng nhau. Anh ấy có bạn gái chẳng lẽ con còn không biết?"

Hình Ca xấu hổ, tiểu tử này thật nghĩa khí, cho dù bị người khác coi là gay cũng không để bụng, cậu ta chỉ muốn làm sáng tỏ cho Trần Phong.

Cha của Trần Phong rất tức giận trước sự thật chưa được vạch trần này, nhưng ông đã từng chứng kiến những sóng gió lớn trước đó nên nhanh chóng bình tĩnh lại: "Con trai, con có dự tính gì? Con vẫn muốn cưới... người phụ nữ này à?"

"Chúng ta tạm hoãn đám cưới đi. Mạnh Tuệ không có nơi nào để đi, trước tiên cho cô ấy ở nhà dưỡng thai và đợi mọi chuyện sáng tỏ rồi lại nói."

Hình Ca không muốn tiếp tục đám cưới ghê tởm này nhưng cốt truyện vẫn phải diễn ra nên nữ chủ cần thiết phải có mặt ở nhà mình.

Ài, hào quang chết tiệt của nữ chủ này! Chẳng trách pháo hôi luôn hậm hực và chết sớm!

"Được, nghe con." Mẹ Trần thở dài, con trai của bà chính là rất mềm lòng, loại phụ nữ lừa gạt con trai bà thì không nên thương hại làm gì.

Bước tiếp theo là Hình Ca dẫn đầu một nhóm phù rể giải quyết hậu quả. Khách mời xem kịch vui vẻ, cũng không đành lòng đâm dao nhỏ trên người gia đình Trần Phong hiền lành. Họ vui vẻ tụ tập rồi chia tay, so với nguyên tác thì sự việc diễn ra khá tốt.

Lâm Cường biết mình sai nên lợi dụng sự hỗn loạn để rời đi. Anh ta muốn đợi cho đến khi mọi chuyện lắng xuống mới đi tìm Mạnh Tuệ.

Ngày hôm sau, Mạnh Tuệ tỉnh dậy, thứ cô ta nhìn thấy là một căn phòng dành cho khách bình thường, mà không phải phòng tân hôn do chính tay cô ta trang trí.

“Tỉnh rồi à?” Mẹ Trần đứng ngoài cửa, lạnh lùng nhìn cô ta vài cái: “Xuống ăn cơm đi.”

Mạnh Tuệ nghĩ đến vẻ mặt lạnh nhạt của Vệ Việt lúc đó, trong lòng đau xót, lại nhìn mẹ chồng đối xử lạnh lùng với mình như vậy, liền bật khóc.

Mẹ Trần rất tức giận với người phụ nữ đã lừa dối con trai mình, bà nghe lời con trai mình, không muốn lại gây rắc rối với bà bầu, bà thực sự tức giận khi cô ta tỏ ra đáng thương, trông thật sự rất phiền, bà cười lạnh mà lên tiếng: "Này, có chuyện gì vậy? Sao lại bày ra vẻ mặt oan ức như vậy, tôi bắt nạt cô sao?"

Mạnh Tuệ vội vàng lấy tay áo lau nước mắt, gượng cười: “Mẹ, con…”

Không ngờ mẹ Trần vừa nghe những lời này đã nhảy dựng lên và mắng cô ta: "Đừng gọi tôi là mẹ, tôi không có con dâu vô liêm sỉ như cô!"

Mạnh Tuệ cũng bất mãn, đám cưới đã được tổ chức rồi, bà mẹ chồng ngang ngược, điêu ngoa này còn muốn gì nữa? Cô ta đang định cãi lại thì người kia mỉa mai nói: “Đứa trẻ trong bụng còn không biết là con của ai, cô còn không biết xấu hổ dám gọi tôi là mẹ?”

Bí mật lớn nhất đã được vạch trần, Mạnh Tuệ không còn bình tĩnh như trước nữa, cô ta tự nhủ phải bình tĩnh, cười gượng nói: “Mẹ, mẹ đang nói vớ vẩn gì thế? Con có thai khi nào." Lúc này, kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của cô ta bùng nổ, cô ta đỏ mặt nói: "Nhưng mẹ yên tâm, con và A Phong sẽ cố gắng."

Mẹ Trần tức giận đến run người vì cô ta giả ngu. Hình Ca vừa lên lầu nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức đỡ mẹ Trần nói: “Mẹ, sao mẹ lại cãi nhau với cô ta? Mẹ làm vậy chỉ làm hại thân thể của mình mà thôi. Mẹ nghe con nói, nếu mẹ muốn nói thì hãy bỏ qua, bây giờ chúng ta ăn cơm được không?