TG1 - Chương 10

Hình Ca dùng lực ấn đầu xuống để kìm nén cảm giác muốn chửi rủa.

Cô kìm nén khuôn mặt co giật của mình, mỉm cười với những vị khách đến chúc mừng mình. Mẹ Trần đang chào đón khách ở bên cạnh đi tới, vui vẻ sửa lại chiếc nơ và mái tóc hơi rũ xuống của Hình Ca, giận dỗi nói: “Con sắp làm chồng, như thế nào lại thiếu kiên nhẫn?

Hình Ca nhìn vẻ mặt yêu thương của mỹ nữ trước mặt, trong lòng thở dài, dù thế nào đi nữa, người mẹ yêu thương con mình này cũng không nên có kết cục như vậy. Suy cho cùng, mâu thuẫn giữa mẹ chồng và con dâu là chuyện thường tình từ lâu rồi.

"A Phong."

Một giọng nữ vang lên từ phía sau, Hình Ca quay lại thì thấy nữ chủ mặc váy cưới màu trắng đang mím môi nhìn mình, lông mày nhíu lại, tựa như có một nỗi buồn không thể kiềm chế được. Điều này là đương nhiên vì cô ấy đã cưới một người mà cô ấy không thích.

Hình Ca rất muốn mắng một tiếng, đã có con của người khác mà không nói cho tôi biết giờ còn đổ vỏ cho tôi, còn bày ra cái vẻ mặt không tình nguyện, rốt cuộc ai đáng thương hơn?

Lại nói, cô gái này có vẻ ngoài bình thường và có phần trưởng thành, so với Chu Khiết còn không bằng, điều đáng khen duy nhất là khí chất trầm tĩnh như mùa thu.

Tuy nhiên, khi đứng với Trần Phong, cô ta trông giống dì của Trần Phong hơn, trong khi đứng với người mẹ bảo dưỡng tốt của Trần Phong, người khác lại nghĩ cô ta là chị gái.

Haizz, ánh mắt của thế giới này rốt cuộc có vấn đề gì vậy?

Một đám thanh niên trẻ bị mê hoặc bởi một người phụ nữ có vẻ ngoài già nua, thôi đi, chính mình không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Có lẽ trái tim nữ chủ quá đẹp nên đã che đi khuyết điểm về ngoại hình.

Hình Ca sờ sờ mũi, trong lòng thầm nghĩ, nam chủ nữ chủ quả nhiên là chân ái.

Mẹ Trần nhìn thấy con dâu trông có vẻ ngoài lớn tuổi hơn mình, bà kéo khoé miệng, vỗ vào vai con trai: “Con trò chuyện với Mạnh Tuệ đi, mẹ đi đón khách. Hôn lễ sắp bắt đầu rồi.”

Khi Hình Ca nhìn thấy người bạn lưu manh của của nữ chủ đứng cạnh nữ chủ, cô lập tức có ý định quay người bỏ đi.

Trần Phong sinh ra đã ngậm thìa vàng, bản chất là một đứa trẻ nhà giàu, lớn lên với làn da trắng trẻo, mềm mại. Mà người bạn lưu manh của nữ chủ lại là một tay xã hội đen ngoại đạo, đánh nhau để trưởng thành. Khi nữ chủ và Trần Phong xảy ra mâu thuẫn, thường thường hắn lại giáng cho Trần Phong một đòn. Sau đó chất vấn Trần Phong tại sao không biết trân trọng một người phụ nữ tốt như vậy.

Cái này, đầu óc thực sự bị mắc bệnh nông cạn.

Nếu Mạnh Tuệ cùng Trần Phong sống tốt, xử lý tốt gia đình "cực phẩm" nhà cô ta, không ăn trong bát mà nhìn trong nồi thì kỳ thực cuộc hôn nhân này sẽ không bật đèn đỏ.

"Trần Phong, tôi giao Tiểu Tuệ cho cậu, cậu phải đối xử tốt với cô ấy, nếu không tôi sẽ đánh cậu." Lâm Cường xắn tay áo, khoe nắm đấm trước mặt cô. Lời nói ấm áp của hắn khiến Mạnh Tuệ bật cười, thổi bay đi nỗi buồn trên gương mặt cô ta.

Hình Ca không có ý định kính trọng như trước, cô cầm ly sâm panh trong tháp sâm panh lên, lắc ly sâm panh màu hoàng kim, thản nhiên hỏi: "Đánh tôi? Cậu có tư cách gì mà đánh tôi?" Cậu là mẹ đẻ của Mạnh Tuệ sao?”

Lâm Cường nghẹn lời, nghi ngờ nhìn đối phương, sau đó mạnh mẽ nói: "Tôi là bạn thân của Mạnh Tuệ!"

Hình Ca cười như không cười, "Phải không, tốt đến mức hai người nắm tay trước mặt chồng sắp cưới của cô ấy sao?" Cô đột nhiên đập vỡ ly, thu hút sự chú ý của khách mời, "Lâm Cường, Mạnh Tuệ, đừng coi tôi là đồ ngu! Nếu trong lòng cô có người khác, nếu không muốn cưới tôi thì cứ việc nói ra! Tôi, Trần Phong, sẽ không vô sỉ đến mức cầu xin cô!

Sắc mặt Mạnh Tuệ tái nhợt, cô ta giật mình vì động tác đột ngột của Hình Ca. Cô ta không khỏi ôm cái bụng đã được mấy tháng tuổi của mình, nhìn thấy nụ cười châm chọc của Trần Phong, trong lòng chợt nghĩ, chẳng lẽ hắn đã biết chuyện?

"Anh, có chuyện gì vậy?" Phù rể của Trần Phong thấy có gì đó không ổn liền chạy tới.

"Không có việc gì, đột nhiên tôi cảm thấy có chút khó chịu." Người đàn ông chậm rãi điều chỉnh cổ áo, sau khi trút giận xong cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Ài, trứng gà nói không thể cản trở cốt truyện chính cho nên cô đành phải cưới nữ chủ về nhà. Nhưng thái độ dịu dàng ngọt ngào hay lạnh lùng là việc của cô.

Một trong những phù rể, Mục Thanh, dường như nhận ra điều gì đó, cậu kéo Hình Ca vào một góc và nói với vẻ mặt nặng nề, "Anh, chị dâu, chị ấy..." Cậu nghiến răng và nói gan dạ nói, "Không phải là có thai đi?"

Bạn bè đều biết rằng Trần Phong là một người chính nhân quân tử. Hắn cùng mối tình đầu hẹn hò được 5 năm nhưng thuần khiết đến mức chỉ nắm tay. Vì vậy, việc làm cho bụng cô dâu to là điều không có khả năng. Huống chi tự nhiên quen cô gái này, trong nhóm bạn bè cũng không hề quen biết, chỉ nghe nói rằng cô ấy là bạn cùng lớp đại học với Trần Phong.