Đúng lúc hắn tuyệt vọng nhất, Thiệu Mỹ Mỹ xuất hiện như một nàng tiên, đem hắn cứu đi trong tay của Trần Vân Thanh, đưa hắn ra nơi này.
Có thể nói không có sự giúp đỡ của Thiệu Mỹ Mỹ, Mạnh Thường Quân hắn bây giờ đã là một cái xác lạnh giá, nói Thiệu Mỹ Mỹ có ân tái tạo đối với lại Mạnh Thường Quân hắn cũng là không quá.
Nghĩ lại Mạnh Thường Quân hắn trước đây thật sự quá là ngu ngốc, một người con gái yêu thương hắn hết mực như thế này, hắn không biết đi trân trọng, lại vẫn luôn chấp nhất chạy đi theo đuổi Lăng Tĩnh Y, một người con gái không hề yêu hắn, chỉ có lợi dụng hắn mà thôi, thật sự là không có đáng chút nào.
May mắn thay, hắn tỉnh ngộ cùng quay đầu lại cũng không có muộn, hắn trong lòng tự nhủ, từ nay phải là đối xử thật tốt với Thiệu Mỹ Mỹ, không cho bất kỳ người nào tổn hại đến cô ấy nữa mới được.
"Phập..! Ân..!"
Biến cố phát sinh, đang khi Mạnh Thường Quân trong lòng nghĩ mình sẽ buông bỏ Lăng Tĩnh Y để làm lại từ đầu với Thiệu Mỹ Mỹ thì bỗng nhiên Thiệu Mỹ Mỹ lại ra tay.
"Mỹ Mỹ..! Tại sao..?"
Tại sao Thiệu Mỹ Mỹ lại gϊếŧ hắn, nhìn ngọn chủy thủ đâm vào bên trong lòng ngực của mình, Mạnh Thường Quân nghĩ mãi mà vẫn không có nghĩ ra.
"Rầm..! Phốc..!"
"Mạnh Thường Quân..! Anh trong lòng không phải đã biết rõ ràng tại sao tôi lại gϊếŧ anh rồi hay sao ? Hà cớ gì còn hỏi những câu vô nghĩa như vậy nữa..!"
Một cước đem Mạnh Thường Quân đạp bay, Thiệu Mỹ Mỹ gương mặt bây giờ bao phủ một tầng sương lạnh, muốn bao nhiêu lạnh lẽo sẽ có bấy nhiêu lạnh lẽo.
Không còn bộ dáng hy sinh tất cả để giúp Mạnh Thường Quân như trước đây nữa, nó là khác xa một trời một vực a.
"Khụ..! Hóa ra..! Hóa ra..! Những lời Trần Vân Thanh nói...!"
"Đúng vậy..! Những gì Trần Vân Thanh nói là sự thật, tên đó không phải là hung thủ gϊếŧ hại Mạnh Thường Minh, người mà gϊếŧ Mạnh Thường Minh chính là Thiệu Mỹ Mỹ tôi đây..!"
Chuyện đã đến nước này, Thiệu Mỹ Mỹ nàng cũng không muốn che giấu làm cái gì nữa, thẳng thắn nói ra sự thật cho Mạnh Thường Quân biết.
"Mạnh Thường Quân..! Anh cũng đừng có giả nhân giả nghĩa nữa..! Tôi biết quá rõ anh đã nghĩ ngờ tôi..!"
"Nếu tôi đoán không có sai, sau khi bình phục, anh sẽ ra tay gϊếŧ tôi ngay có phải hay là không..?"
Những gì Trần Vân Thanh cùng Mạnh Thường Quân nói chuyện, ẩn tàng một bên Thiệu Mỹ Mỹ nàng đã nghe hết cả.
Mạnh Thường Quân sau khi nghe những lời của Trần Vân Thanh liền là đã nỗi lên nghi ngờ em trai của mình không phải là do Trần Vân Thanh gϊếŧ.
Mà Mạnh Thường Mình nếu không phải do Trần Vân Thanh gϊếŧ đi, như vậy Thiệu Mỹ Mỹ nàng là người nói dối, nàng chính là người có tình nghi lớn nhất đến cái chết của Mạnh Thường Minh, Mạnh Thường Quân chỉ cần điều tra một chút nàng liền sẽ lộ tẩy ngay lập tức.
Nàng không thể nào chờ chết được, phải ra tay đem nguy hiểm tiềm tàng diệt đi từ trong trứng nước, thế nên Mạnh Thường Quân nhất định phải chết.
"Quả nhiên là cô..!"
Mạnh Thường Quân hắn đúng thật sự là có nghi ngờ Thiệu Mỹ Mỹ gϊếŧ đi em trai của hắn sau đó giá họa cho Trần Vân Thanh.
Vừa rồi âu yếm cùng nói những lời chân thành, chẳng qua là vì hắn muốn Thiệu Mỹ Mỹ không đề phòng, kéo dài thời gian, để cho hắn khôi phục lại một chút khí lực, khi đó sẽ cùng con tiện nhân này tính toán đầy đủ sổ sách.
Không ngờ hắn có chút đánh giá thấp người đàn bà này, cô ta tiên hạ thủ vi cường, đã ra tay trước, chiêu này làm hắn thật sự bó tay.
"Vậy..! Vậy ...cô còn cứu ta ra bên ngoài này để làm cái gì..?"
Mạnh Thường Quân có điều không được rõ, tình cảnh khi đó Trần Vân Thanh là muốn gϊếŧ đi Mạnh Thường Quân hắn, nếu Thiệu Mỹ Mỹ không ra tay cứu hắn rời đi, hắn cũng là đã chết trong tay của Trần Vân Thanh mất rồi.
Người con gái này muốn hắn chết, căn bản là không cần ra tay làm gì, để mọi chuyện xảy ra tự nhiên là được rồi, sau khi hắn chết, Thiệu Mỹ Mỹ vẫn có thể đem chuyện hắn chết trong tay Trần Vân Thanh báo lên Mạnh gia, lợi dụng lực lượng của Mạnh gia giúp cô ta trả thù.
Cần gì phải mạo hiểm từ trong tay của Trần Vân Thanh cứu hắn đi ra cho mất công tốn sức kia chứ.
"Đơn giản thôi..! Mạnh Thường Quân..! Đó là vì Thiệu Mỹ Mỹ tôi muốn chính tay của mình gϊếŧ chết anh..!"
Thiệu Mỹ Mỹ dùng ánh mắt cực kỳ oán độc nhìn Mạnh Thường Quân, hận không thể đem tên này vạn đao lăng trì.
Nàng vì Mạnh Thường Quân y hy sinh nhiều biết bao nhiêu, nhưng đổi lại thì thế nào, Mạnh Thường Quân chỉ xem nàng như nô ɭệ, lúc nào cũng hành hạ nàng, xem nàng không khác gì nô ɭệ của y là bao.
Bắt đầu từ cái ngày Mạnh Thường Quân vì một tin tức liên quan đến Lăng Tĩnh Y liền xem nàng như súc vật đánh đuổi đi, nàng trong lòng đã có lời thề, nhất định phải tự tay gϊếŧ đi Mạnh Thường Quân, nàng tu luyện môn Tri Chu Quyết để rồi người không ra người, ma không ra ma như hiện tại, cũng chỉ vì muốn tự tay gϊếŧ đi Mạnh Thường Quân mà thôi.
Trong lòng nàng, oán hận của nàng với lại Mạnh Thường Quân đã không hề kém cạnh Trần Vân Thanh, thậm chí còn hơn, thế nên làm gì có chuyện nàng để cho y chết trong tay của Trần Vân Thanh cho được.
"Ha ha ha..! Được..! Cô ra tay đi..!"
Mạnh Thường Quân cười dài một tiếng, hắn trong lòng hiện tại khá là hối hận. Hắn hối hận không phải là phụ bạc Thiệu Mỹ Mỹ người con gái này, mà hắn hối hận sao không ra tay đem con độc phụ này gϊếŧ đi từ sớm.
Chỉ cần hắn đem cô ta gϊếŧ đi, làm gì rơi xuống bước đường này nông nỗi. Cũng chỉ trách hắn lòng dạ đàn bà, cũng là trách hắn quá tự tin, nghĩ một tiểu nhân vật như Thiệu Mỹ Mỹ sẽ không thể nào làm được cái gì, bây giờ hắn là phải trả giá cho sụ tự tin có mức thái quá của mình.
"Xẹt..!"
"Không vội..! Trước khi chết liền làm cho ta một chuyện cái đã..!"
"Tấm lụa trắng này..!"
Mạnh Thường Quân ngạc nhiên, không hiểu Thiệu Mỹ Mỹ đưa cho hắn tấm lụa trắng như thế này để làm cái gì? Không phải cô ta muốn hắn dùng tấm lụa trắng này để treo cổ tự sát đó chứ..?
Ý nghe này lóe lên, Mạnh Thường Quân có chút lắc đầu, Thiệu Mỹ Mỹ người con gái này muốn hắn chết không cần phải dùng nhiều trò đến như thế này.
"Tôi muốn anh dùng máu của mình viết lên đó tin tức là do Trần Vân Thanh hại chết anh..!"
"Cái gì..! Cô là muốn..!".
"Anh nói đúng rồi, tôi là muốn dùng lại chiêu thức củ của Mạnh Thường Minh với anh..!"
Thiệu Mỹ Mỹ gật đầu, đây chỉ là phương án dự phòng mà thôi, nếu không khả quan nàng sẽ đưa nó ra, nói nữa Mạnh Thường Quân huyết thư vẫn là có tính sát thương cực lớn.
Cả hai anh em nhà họ Mạnh đều là chết trong tay của Trần Vân Thanh, còn là cùng mang một nỗi oán hận ngất trời, khi đó Mạnh Thường Hữu lão già kia không điên cuồng truy sát Trần Vân Thanh mới là chuyện lạ.
"Được..! Thiệu Mỹ Mỹ..! Tôi giúp cô..!"
"Thông minh lắm..!"
Thiệu Mỹ Mỹ rất là hài lòng với lại biểu hiện dứt khoát của Mạnh Thường Quân, không chờ nàng nói ra thủ đoạn hành hạ gì, tên này đã chủ động làm việc cho nàng, y là thông minh hơn người em trai của mình nhiều lắm, hèn gì mà được lão già Mạnh Thường Hữu kia xem trọng đến như vậy.
"Cô sai rồi..! Tôi không phải là sợ thủ đoạn tra tấn của cô, tôi cũng là muốn Trần Vân Thanh phải chết..!"
Chữ chết sau cùng, Mạnh Thường Quân kéo thật dài, dường như hắn là muốn Trần Vân Thanh chết ngay lập tức một dạng.
Ăn không được liền muốn đạp đỗ, mỗi khi tưởng tượng đến cảnh Lăng Tĩnh Y hạnh phúc vui cười bên Trần Vân Thanh, Mạnh Thường Quân hắn liền là không thể nào chịu đựng được, thế nên dù cho có giúp đỡ kẻ thù của mình, Mạnh Thường Quân hắn cũng là mong muốn Trần Vân Thanh phải chết.
"Xẹt..! A..!".
"Yên tâm đi..! Anh sẽ sớm ngày được trông thấy Trần Vân Thanh dưới Âm Minh Giới.!"
Mau lẹ, dứt khoát, Thiệu Mỹ Mỹ một chiêu kiếm đưa đến, Mạnh Thường Quân đã đi đời nhà ma.
Mạnh Thường Quân đã viết ra những gì nàng muốn trên bức huyết thư, hiện tại y đã là không còn giá trị để lợi dụng nữa rồi.
Nghĩ tình trước đây hai người bọn họ từng có một đoạn thời gian hạnh phúc, nàng cũng là không có dùng thủ đoạn tra tấn y, cho y lên đường một cách vui vẻ.
Kế tiếp thì sẽ là đến phiên của Trần Vân Thanh rồi.!
Thiệu Mỹ Mỹ trên môi nỡ một nụ cười hết sức là âm độc nhìn về một phương hướng, chú ý kỹ thì đây là phương hướng Thái Hàn Sơn, nơi Trần Vân Thanh sẽ đến nơi đó làm nhiệm vụ trong vòng một tháng.
Nàng tin chắc chắn Trần Vân Thanh sẽ không thể nào còn có có hội trở lại Mân Việt Học Viện thêm một lần nào nữa đâu.
...
Trở lại Mạnh gia đại điện..!
"Cũng may mình tính xa, nếu không thật sự khó qua mặt được con cáo già Mạnh Thường Hữu này rồi..!" Quỳ cúi đầu bên dưới, trên môi của Thiệu Mỹ Mỹ nhếch lên một nụ cười.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc