Chương 39: Là Người Một Nhà, Sau Này Gọi Người Ta Là Diệp Tử Nha!

Vật đính ước.

Khóe miệng Phong Hề giật giật, trên trán nhanh chóng xuất hiện vạch đen!

Tên nhóc chết tiệt này!

Phong Hề không nhịn được mà khẽ chửi một câu, đôi mắt lạnh lùng hung tợn nhìn về phía đứa nhỏ kia.

"Tên nhóc chết tiệt kia, còn dám lải nhải nữa thì có tin ta đánh chết ngươi không hả! Muốn đi theo ta liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại! Không thì cút cho ta."

Nhưng tiểu chính thái nào đó lại trực tiếp coi lời nàng mắng chửi là sự quan tâm mà nàng dành cho hắn, hoàn toàn không để ý, ngược lại dường như còn có chút hưởng thụ.

"Chán ghét! Người ta có tên nha, Kim Ca Diệp, tỷ tỷ có thể gọi ta là Diệp Tử, phụ mẫu đều gọi ta như vậy, là người trong nhà rồi, sau này nhớ gọi người ta là Diệp Tử nha! Ta thích."

Buồn nôn!

Phong Hề coi như hoàn toàn nhận ra, con hàng này không phải là tên ngớ ngẩn, tuyệt đối là người giả heo ăn thịt hổ!

Nương ơi, ai đó đến mang tiểu tử đáng chết này đi đi!

Trong lòng Phong Hề cực kỳ tức giận, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác không làm gì được hắn.



Được rồi, hắn thích thế nào thì thế ấy đi, mặc kệ hắn.

Phong Hề khoanh hai chân lại, thu ý thức lại, trực tiếp tiến vào không gian tinh thần.

Không ngờ mới vào đã nhận ánh mắt nghi ngờ của thiếu niên lạnh lùng kia.

"Sư phụ, ngươi sao vậy?"

Thiếu niên lơ lửng trong không gian đột nhiên cười một tiếng, mặc dù không nói gì, nhưng ý cười trêu chọc trong ánh mắt thực sự quá rõ ràng.

Phong Hề cực kỳ phiền muộn!

Tình huống này có chút không hiểu được, vô duyên vô cớ bị hệ hắc ám khế ước thì thôi đi, bây giờ không biết lại mọc đâu ra thêm một thằng nhóc này nữa.

Chuyện này có tính là may mắn không vậy?

Nhưng Phong Hề nhanh chóng bỏ phiền muộn ra khỏi đầu, nàng nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng.

Hiện tại chuyện nâng cao thực lực mới là vấn đề quan trọng nhất.

"Sư phụ, bây giờ ta đã là triệu hoán sư, nhưng làm thế nào để tu luyện tăng cấp? Hơn nữa muốn trở thành võ sĩ thì nên tu luyện như thế nào? Lúc trước nghe ngươi nhắc đến Tây Đại Lục, vậy có nghĩa ngoại trừ Đông Đại Lục ra còn những đại lục khác sao? Ta muốn biết nhiều hơn về thế giới này."



Trong trí nhớ của nàng cũng chỉ biết nơi này là Đông Đại Lục, ngoại trừ triệu hoán sư, võ sư cũng chiếm phần lớn ở Đông Đại Lục.

Theo như lời hắn nói trước đó, dường như thế giới này không chỉ có một đại lục, cho nên nếu như nàng muốn tìm hiểu về thế giới này thì sư phụ là sự lựa chọn tốt nhất, tin tưởng tư liệu trong sách vở cũng không sánh được bằng tư lịch của vị sư phụ trước mắt này.

Nhìn Phong Hề có thể ngay lập tức điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, đôi mắt thiếu niên lạnh lùng ánh lên tia tán thưởng.

Nhưng cũng có chút bất đắc dĩ cười: "Tiểu nha đầu, ngươi hỏi nhiều vấn đề một lúc như vậy thì ngươi muốn ta trả lời vấn đề nào trước đây?"

"Nếu như ngươi muốn hiểu rõ về thế giới này, ta chỉ có thể nói một câu, vi sư chỉ có thể là người dẫn đường cho ngươi, muốn chân chính hiểu rõ thì chỉ có thể tự mình trải nghiệm! Thế giới trong miệng người khác chỉ đúng một phần."

Phong Hề nghe vậy liền ngẩn người, sau đó chăm chú gật đầu, đúng vậy, kinh nghiệm của mỗi người khác nhau, nếu muốn hiểu rõ về thế giới này vậy thì mình phải ra ngoài rèn luyện!

Xem ra nàng cũng phải bắt đầu suy nghĩ kế hoạch cho chuyện này mới được.

Nhưng tiền đề để có thể ra ngoài rèn luyện là thực lực của bản thân, nếu như không có đủ thực lực để bảo vệ mình thì chỉ sợ chưa tìm hiểu được gì về thế giới đã chết thế nào không biết cũng nên!

Cho nên điều quan trọng nhất bây giờ vẫn là nâng cao thực lực.

"Sư phụ, triệu hoán sư tu luyện thăng cấp như thế nào?"

Thiếu niên nhìn tiểu nha đầu trước mặt, tại sao hắn lại có ảo giác tiểu nha đầu này không phải chín tuổi nhỉ?