"Sư phụ xin yên tâm, Phong Hề nhất định sẽ cố gắng tu luyện, không phụ kỳ vọng của sư phụ, lúc sư phụ cần, ta nhất định sẽ dốc hết sức lực!"
"Tiểu nha đầu, sư phụ có nhiều khi rất nghi ngờ, rốt cuộc ngươi mấy tuổi vậy? Tính cách và biểu hiện của ngươi rất điềm đạm trầm ổn, nhưng trầm ổn như vậy ngược lại không tệ, được rồi, muốn trở thành triệu hoán sư còn cần một bước nữa, đó chính là khế ước trận."
"Triệu hoán sư, ý cũng như tên, chính là triệu hoán ma thú, mà khế ước trận được dùng để thuần phục và khế ước với ma thú, nhưng mỗi một triệu hoán sư đều có một khế ước trận khác biệt, đều có khế ước trận của riêng mình, nếu như ngươi muốn trở thành triệu hoán sư, ngươi phải tự mình thức tỉnh được khế ước trận của mình."
"Tự mình thức tỉnh?"
Phong Hề hơi ngạc nhiên, khế ước trận này không phải nên thống nhất sao?
"Đúng, chỗ đặc biệt của triệu hoán sư chính là chỗ này, ngoại trừ việc triệu hoán sư có sức mạnh chi phối nguyên tố, thức tỉnh khế ước trận cũng có cấp bậc, tam giác tinh đến thất giác tinh, mỗi lần khế ước trận nhiều hơn một cánh thì cấp bậc cũng tăng lên một bậc, cũng có nghĩa là lúc ngươi khế ước với ma thú có thể lựa chọn ma thú có năng lực cao hơn mình một cấp."
Nói theo cách khác, chỉ cần có thể thức tỉnh được khế ước trận cấp cao liền có cơ hội khế ước với một con ma thú cấp cao.
"Vậy làm thế nào để thức tỉnh khế ước trận? Phải làm như thế nào?"
Thiếu niên lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Đáng tiếc là ta không phải triệu hoán sư, ở phương diện này không thể giúp ngươi được."
"Sư phụ không phải triệu hoán sư?" Phong Hề có chút ngạc nhiên.
Thiếu niên nhìn nàng, cũng không trả lời vấn đề này của nàng.
"Có rất nhiều chuyện sau này sẽ từ từ nói cho ngươi nghe, ngươi có thể nhân cơ hội đang ở trong khu rừng đầy đủ nguyên tố này mà chậm rãi lĩnh hội đi, cứ từ từ rồi ngươi sẽ thức tỉnh được khế ước trận của riêng mình!"
Phong Hề không biết nên khóc hay cười, chuyện này nàng lĩnh ngộ như thế nào được? Hoàn toàn không có đầu mối.
Nhưng khi rời khỏi không gian tinh thần, lúc mở mắt ra nhìn thấy cảnh mặt trời lên đó, không hiểu sao trong đôi mắt Phong Hề dần dần hiện lên sự kiên nghị cố chấp.
Còn chưa bắt đầu thử đã từ bỏ, như vậy không xứng đáng sinh tồn trên thế giới này.
Dưới gốc cây đại thụ cách nàng năm mươi bước, trong ba ngày này không biết sao lại xuất hiện nhiều rác hơn, hạt táo, hạt đào, còn có một đống xương nhỏ được gặm rất sạch sẽ.
Đôi mắt xanh kia vẫn nhìn chằm chằm vào Phong Hề vừa mở mắt ra sau đó lại nhắm mắt lại, sự nghiên cứu tìm tòi hiếu kỳ trong mắt một chút cũng không giảm.
Ngược lại vì sự kiên nghị cố chấp trong mắt Phong Hề mà ánh mắt trở nên nóng bỏng! Sâu trong đôi mắt xanh thẳm dường như hiện lên sự tính toán kỳ lạ nào đó.
Sau đó Phong Hề liền bắt đầu hóa thành pho tượng đá giống như mấy ngày trước.
Cảm giác không gian xung quanh nguyên tố biến động, thực ra Phong Hề cũng không biết nên đi thức tỉnh như thế nào, nhưng nàng cũng thử dùng tinh thần lực để giao tiếp và tiếp xúc xung quanh nguyên tố.
Nguyên tố phân tán xung quanh nàng dễ dàng dung hợp lại với tinh thần lực của nàng, sau khi Phong Hề dung hợp xong cảm thấy trong đầu hiện lên một cảm giác rất kỳ diệu, nhưng lại rất mơ hồ, khiến nàng không thể đoán được.
Phong Hề cũng không biết có đúng hay không, dù vậy nàng liền khuếch tán tinh thần lực ra khắp bốn phía sau đó hợp nhất tất cả nguyên tố nàng có thể nhìn thấy vào tinh thần lực của mình.
Cảm giác kia trở nên rõ ràng hơn một chút, thế nhưng vẫn còn thiếu chút gì đó, nàng không khỏi gia tăng phạm vi khuếch tán tinh thần lực của mình.