Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bật Hack Yêu Đương Của Hệ Thống

Chương 60: Bao Nuôi Cún Con Tính Sói (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: Min

Đường Nạp Tu lái xe, Đào Nguyện ngồi ở băng ghế sau, ôm chặt lấy cơ thể mình.

Cậu biết cơ thể của nguyên chủ mẫn cảm, nhưng không ngờ sau khi uống rượu, cơ thể này sẽ mẫn cảm đến mức y như vừa uống một liều thuốc kí©ɧ ɖụ© cực mạnh.

Cậu muốn sử dụng hệ thống để phục hồi cơ thể của mình, nhưng việc phục hồi cũng cần có thời gian. Bởi vì uống quá nhiều rượu, cậu nhờ có hệ thống chống đỡ nên mới không say, thể chất của cơ thể này quá đặc biệt, muốn khôi phục cũng không dễ dàng.

Đường Nạp Tu liếc nhìn vào kính chiếu hậu hỏi: “Anh khó chịu à?”

“Cậu……, cố gắng, lái xe nhanh lên. Tôi muốn nhanh chóng, về nhà.” Đào Nguyện chỉ cần mở miệng là muốn rêи ɾỉ, nhưng cậu cố chịu đựng mới không rêи ɾỉ thành tiếng.

Đường Nạp Tu cảm thấy kỳ quái, vừa rồi rõ ràng vẫn rất ổn, tại sao khi lên xe thì anh ta lại có vẻ như rất khó chịu vậy? Thấy anh ta uống nhiều rượu như vậy mà vẫn chưa say, còn tưởng rằng anh ta cũng như mình, dù uống bao nhiêu cũng sẽ không bao giờ say chứ. Nhưng bây giờ hình như trạng thái say rượu của anh ta có vẻ khác hẳn với những người khác.

Đường Nạp Tu đến quán bar vốn là để đợi bạn, nhưng người nọ lại cho hắn leo cây. Lúc đua xe, hắn là người duy nhất cược Đào Nguyện thắng, không phải vì hắn tin rằng Đào Nguyện nhất định sẽ thắng, mà là bởi vì ở phương diện cá cược, trước giờ hắn luôn thích cược những thứ người khác không xem trọng. Hơn nữa, hắn luôn rất may mắn trong cá cược, đa phần đều thắng.

Hắn không quan tâm đến số tiền mà mình thắng được, chủ yếu là để tận hưởng quá trình và kết quả, nhưng người khiến hắn thắng được tiền này lại làm hắn cảm thấy hứng thú một cách không thể giải thích được. Một mình cậu chơi tất cả những người đó, kiểu kiểm soát mọi thứ cùng khí chất kiêu ngạo và quạnh quẽ này không hiểu sao lại khiến hắn rung động.

Sau khi đến nơi, Đường Nạp Tu giúp cậu mở cửa xe, Đào Nguyện vừa đứng trên mặt đất đã lập tức khụy chân xuống.

Đường Nạp Tu nhanh tay đỡ lấy cậu, “Anh không sao chứ?”

“Ưm ~” Đào Nguyện cắn môi, nhưng vẫn không kìm được tiếng rêи ɾỉ, thân thể cũng không nhịn được mà run lên. Cậu vốn dĩ có thể nhịn được, nhưng người chạm vào cậu lại là người yêu của cậu, điều này khiến cậu trở nên nhạy cảm hơn cả về thể xác lẫn tâm lý.

“Để tôi đưa anh lên.” Đường Nạp Tu đỡ cậu dậy, nửa ôm cậu đi vào thang máy.

“Đừng……, ưm ~” Đào Nguyện muốn nói đừng chạm vào tôi, nhưng lại không nhịn được rên một tiếng, hắn càng chạm vào cậu thì cơ thể cậu lại càng không thể chịu đựng nổi.

Sau khi vào thang máy, Đường Nạp Tu cảm nhận được cả người cậu run rẩy không ngừng, sắc mặt cũng đặc biệt đỏ, vẻ mặt thì mơ màng, trông không ổn một chút nào.

“Có muốn tôi đưa anh đến bệnh viện không?” Đường Nạp Tu không khỏi cau mày, dáng vẻ này của Đào Nguyện rất không thích hợp, nó không đơn giản như chỉ là uống say mà thôi.

Đào Nguyện lắc đầu, đến bệnh viện cũng vô dụng thôi, cậu chỉ cần nằm ở trên giường rồi nhịn là được, hệ thống sẽ giúp cậu hồi phục, chỉ là cần có thời gian.

Rốt cuộc cũng đi vào phòng, sau khi Đào Nguyện nằm lên giường, cậu lập tức bắt đầu cởϊ qυầи áo. Cơ thể cậu rất nóng, như thể vừa được tiêm thuốc kí©ɧ ɖụ©, lại như thể đang bị lửa thiêu đốt vậy.

Đường Nạp Tu đi vào trong phòng tắm và làm ướt khăn bằng nước lạnh. Khi hắn đi ra ngoài, Đào Nguyện đã cởi chỉ còn qυầи ɭóŧ và đang kẹp hai chân lại không ngừng vặn vẹo cọ xát.

Đường Nạp Tu ngây người, hắn nghĩ thầm, chẳng lẽ anh ta trúng thuốc kí©ɧ ɖụ©? Nhưng mình luôn nhìn chằm chằm anh ta, xác định mỗi một ly rượu mà anh ta uống đều không có bị bỏ thuốc, ngược lại là nhìn thấy anh ta liên tục bỏ thuốc cho người khác, tốc độ tay nhanh đến mức ngay cả mình còn phải cảm thấy khâm phục.

Đường Nạp Tu bước tới, ngồi xuống bên giường và lấy khăn lau mặt cho cậu. Đào Nguyện đột nhiên nắm lấy cổ tay hắn, mở to mắt nhìn hắn, dáng vẻ giống như bị du͙© vọиɠ tra tấn, đôi mắt ướŧ áŧ đầy sóng xuân.

Tay của Đào Nguyện cũng nóng đến dọa người, Đường Nạp Tu nhịn không được nói: “Anh, có chắc là không cần đến bệnh viện không? Nếu như anh khó chịu, tôi nghĩ anh tốt hơn là đừng nên cố chịu đựng.”

Đào Nguyện vẫn lắc đầu, trong lòng phiền muộn không thôi, người yêu của mình rõ ràng đang ở ngay trước mặt, nhưng mình lại phải chịu đựng cơn đau do du͙© vọиɠ tra tấn. Nhưng biết làm sao bây giờ? Bọn họ mới gặp nhau lần đầu tiên thôi, sao có thể mở miệng nhờ hắn giúp mình giải quyết được chứ?

“Phiền, cậu, giúp tôi, giúp tôi, lấy…….” Đào Nguyện không biết nên nói như thế nào, nghĩ đến cái tên mà nguyên chủ gọi thứ đó, cậu nói: “Giúp tôi lấy, bạn trai của tôi, ở, trong ngăn kéo của tủ đầu giường.”

“Lấy cái gì?” Đường Nạp Tu không biết là mình nghe nhầm, hay là do cậu say nên nói năng hồ đồ nữa.

“Mở ngăn kéo, trong cùng, lấy bạn trai, của tôi ra.” Đào Nguyện bất chấp, “Tôi, cần nó giải quyết giúp tôi, ngay bây giờ.”

Đường Nạp Tu liếc nhìn ngăn kéo tủ đầu giường, cau mày suy nghĩ, chẳng lẽ là ảnh của bạn trai anh ta hay gì đó? Anh ta đã có bạn trai rồi ư? Tại sao mình lại không cam lòng và bực bội thế này?

Đường Nạp Tu ngồi xổm xuống và thấy ngăn kéo bị khoá bằng mật mã, “Mật mã là gì?”

“Bốn số bốn.” Đào Nguyện trả lời.

Đường Nạp Tu mở ngăn kéo, lấy chiếc hộp trong cùng ra, sau khi nhìn thấy thứ ở trong hộp, hắn khỏi giật giật khóe miệng.

“Đây là bạn trai của anh?” Vẻ mặt của Đường Nạp Tu rất khó tả.

Đào Nguyện quay đầu nhìn thoáng qua, “Ừ, giúp tôi kiểm tra xem còn pin không.”

Đường Nạp Tu nhấn công tắc, nhìn cây gậy bắt đầu vặn vẹo, hắn nói với vẻ nghiêm túc và phức tạp: “Pin của bạn trai anh còn đầy lắm, hẳn là không cần nạp điện đâu.”

“Đưa cho tôi đi.” Đào Nguyện đưa tay về phía hắn.

Đặt cây gậy vào tay Đào Nguyện trên tay, Đường Nạp Tu tiếp tục nhìn cậu, có loại mong muốn mãnh liệt muốn nhìn cậu sử dụng nó.

“Cậu, đi ra ngoài đi…….” Thấy hắn cứ nhìn mình, Đào Nguyện liền mở miệng đuổi người, “Cậu nhìn tôi như thế, sao tôi sử dụng được?”

“Ồ, được.” Đường Nạp Tu đứng lên và chuẩn bị đi ra ngoài, hắn cảm thấy nhìn người ta làm với bạn trai đúng là không lễ phép lắm, nhưng trong lòng hắn rất không cam lòng, rốt cuộc là tại sao nhỉ?

“Đừng đi!” Đào Nguyện đột nhiên nói, “Canh ở bên ngoài, đừng rời đi…….”

Bước chân của Đường Nạp Tu dừng lại, sau đó trả lời: “Được.”

Đào Nguyện bị du͙© vọиɠ tra tấn quá mạnh mẽ, lại có người yêu ở ngay bên cạnh, trong lòng cậu đột nhiên có chút yếu ớt. Cậu không muốn hắn rời đi mà muốn hắn ở lại canh mình, cho dù hắn chỉ ở bên ngoài, cậu cũng sẽ cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Cậu thật sự rất khó chịu, bởi vì thể chất đặc biệt này mà nguyên chủ đã chịu rất nhiều tra tấn, cho nên hắn mới chuẩn bị loại gậy chạy bằng điện này, bởi vì nguyên chủ chỉ có thể đạt được thỏa mãn từ phía sau thôi.

Nguyên chủ không uống rượu, bất cứ thứ gì có cồn đều là thuốc kí©ɧ ɖụ© đối với hắn, Đào Nguyện vốn tưởng rằng mình có hệ thống trợ giúp chắc là sẽ không quá khó chịu, nhưng cậu đã đánh giá thấp mức độ đặc biệt của cơ thể này rồi.

Nguyên chủ rất dễ sinh ra du͙© vọиɠ, cơ thể cực kỳ mẫn cảm, nhưng bởi vì mắc bệnh sạch sẽ quá mức, hắn không muốn bị người khác đυ.ng chạm nên chỉ có thể tự chịu đựng hoặc dùng công cụ hỗ trợ. Theo quan điểm của nguyên chủ, không cần cùng công cụ vun đắp tình cảm, cũng không cần lo lắng bị nó phản bội, càng không cần lo lắng nó sẽ sinh bệnh, đối với loại người có thể chất đặc biệt như hắn mà nói, quả thực rất thích hợp.

Nhưng Đào Nguyện không làm được, nhìn công cụ trong tay mình, cậu chưa từng sử dụng thứ này bao giờ, thật sự không thể dùng nó một cách bình thường giống như nguyên chủ được. Nhưng cơ thể vẫn đang rất khó chịu, rất muốn được thỏa mãn, mấy đời trước vẫn luôn cùng người yêu làʍ t̠ìиɦ, chưa bao giờ bị du͙© vọиɠ hành hạ như thế này cả.

Làm sao bây giờ? Rốt cuộc có nên dùng hay không đây? Đào Nguyện thở dốc, cơ thể không nhịn được mà vặn vẹo cọ xát ở trên giường, trong lòng lại càng rối rắm hơn.

Chết tiệt! Người yêu của mình rõ ràng đang ở ngay bên ngoài, vậy mà mình lại phải ở đây rối rắm rằng có nên dùng cây gậy chạy bằng điện để đạt được thỏa mãn hay không. Đào Nguyện càng nghĩ càng tức giận, nhịn không được ném cây gậy chạy bằng điện đi, sau đó cưỡng ép cơ thể đứng lên.

Đường Nạp Tu nghĩ thầm, nếu anh ta không cho mình đi, vậy thì mình sẽ làm người tốt đến cùng, đêm nay ở lại đây vậy. Nghĩ đến việc mình cũng có ngày làm người tốt giúp người làm niềm vui như thế này, đến cả bản thân hắn cũng cảm thấy thật kỳ diệu. Nếu như để đám đàn em của hắn biết, bọn họ nhất định sẽ sợ đến rớt cằm.

Thính giác của Đường Nạp Tu rất nhạy bén, nghe thấy động tĩnh trong phòng liền mở cửa bước vào. Thấy Đào Nguyện ngã trên mặt đất, Đường Nạp Tu bước nhanh tới đỡ cậu dậy, lo lắng hỏi: “Anh xuống giường làm gì?”

Đào Nguyện càng khó chịu hơn khi chạm vào cơ thể hắn. Cơ thể trước mặt này thật sự quá hoàn hảo, không quá cơ bắp cũng không quá gầy, tỉ lệ siêu hoàn hảo, là thân hình chuẩn siêu mẫu. Và điều quan trọng nhất chính là đây là người yêu của cậu, cũng là đối tượng cậu phải công lược ở đời này.

Đào Nguyện kẹp chặt hai chân, chịu đựng cảm giác trống rỗng và sự dày vò của du͙© vọиɠ, mặt ửng hồng, hơi thở không ổn định nhìn Đường Nạp Tu hỏi: “Cậu, tên, là gì?”

Đường Nạp Tu hơi sửng sốt, nghĩ thầm anh ta đặc biệt đứng dậy chỉ để hỏi rằng tên của mình là gì à? “Tôi tên Đường Nạp Tu.”

“Vậy cậu, biết tôi là, ai không?” Đào Nguyện hỏi.

“Biết, anh là nhà thiết kế thời trang Tiêu Du. Mặc dù tôi mới vào ngành người mẫu này, nhưng tôi biết anh là ai.” Đường Nạp Tu nói.

“Vậy, tôi sẽ không tự giới thiệu nữa, chúng ta đã được tính là, quen nhau rồi.” Đào Nguyện nói: “Bây giờ, bế tôi lên giường đi.”

Đường Nạp Tu bế cậu lên một cách nhẹ nhàng rồi thả cậu trở lại giường.

Đào Nguyện nằm trên giường, nắm lấy tay Đường Nạp Tu nói: “Ôm tôi.”

“Gì cơ?” Đường Nạp Tu vừa kinh ngạc vừa bối rối nhìn cậu, “Bạn trai anh đâu?”

“Nó không thỏa mãn được tôi nên chia tay rồi, nhanh lên!” Đào Nguyện bò tới kéo quần hắn, nhưng vì không đủ lực nên chỉ nắm lấy nó.

“……” Đường Nạp Tu tự nhận là sống hai mươi hai năm trên đời, chuyện kỳ quái và nguy hiểm gì cũng đã trải qua rồi, nhưng chuyện đêm nay lại là lần đầu tiên trong đời. Có điều, khuôn mặt và dáng người của cậu thực sự là cực phẩm, là kiểu hắn thích.

Đào Nguyện ôm cổ Đường Nạp Tu hôn lên, cả hai cùng ngã xuống giường, vuốt ve cơ thể của nhau.

...................

“Nhanh một chút, một chút nữa.” Đào Nguyện cuối cùng cũng được thỏa mãn, nhưng cậu vẫn muốn nhiều hơn nữa, cơ thể của Đường Nạp Tu cường tráng và mạnh mẽ, khiến cậu cảm thấy sung sướиɠ, kí©h thí©ɧ và rất thoải mái.

Đường Nạp Tu bế Đào Nguyện lên, để cậu ngồi trên người mình, tư thế này khiến Đào Nguyện càng thêm kí©h thí©ɧ mà hét toáng lên, giọng của cậu nghe có vẻ đau đớn nhưng thật ra là phát tiết vì thoải mái.

Đường Nạp Tu ôm cậu vào lòng, trong lòng có một cảm giác rất kỳ diệu, loại kɧoáı ©ảʍ này dường như đánh thức cơ thể hắn, không ngừng va chạm, không ngừng phát tiết du͙© vọиɠ của mình. Cơ thể người này vậy mà có thể mang đến cho hắn cảm giác tuyệt vời như thế, đúng là thú vị thật.

...................

Đào Nguyện kêu đến khàn cả giọng, cuối cùng không thể phát ra âm thanh được nữa, cơ thể vẫn còn đang run rẩy, bởi vì động tác của Đường Nạp Tu vẫn chưa dừng lại, còn không ngừng trêu chọc cậu.

Đào Nguyện nghĩ thầm, đời này mình phỏng chừng sẽ phải dành phần lớn thời gian ở trên giường bởi vì thể chất đặc biệt rồi. Không chỉ bởi vì cơ thể đời này rất đặc biệt, mà còn bởi vì sức chiến đấu và lực kéo dài của người yêu ở đời này cũng đặc biệt mạnh. Đã làm lâu vậy rồi mà dường như hắn không thấy mệt chút nào cả. Là bởi vì trẻ tuổi sao? Đợi khi hắn lớn tuổi hơn, chắc là sẽ không khoẻ như vậy nữa đâu nhỉ? Ít nhất là sẽ không kéo dài như vậy nữa, eo cậu thật sự rất đau.

Đào Nguyện thật sự không chịu nổi nữa, mệt mỏi ngủ thϊếp đi, cậu không biết Đường Nạp Tu rốt cuộc đã làm bao lâu rồi, chỉ biết rằng eo của mình giống như sắp gãy vậy, bộ phận khó miêu tả nào đó cũng có chút nóng rát vì bị ma sát quá nghiêm trọng.

......................

Đại não của Đào Nguyện đã tỉnh lại, nhưng cơ thể vẫn còn rất mệt mỏi, cậu khó khăn mở mắt ra, liếc nhìn thời gian trên tủ đầu giường, phát hiện đã gần giữa trưa rồi.

Miễn cưỡng rời khỏi giường, cậu bước ra ngoài một cách tập tễnh, cơ thể không còn một chút sức lực nào cả. Nhưng khác với cảm giác tê dại và vô lực tối hôm qua, cậu bây giờ là kiệt quệ và vô lực. Đêm qua trước khi chìm vào giấc ngủ, cậu đã quên bật hệ thống để phục hồi sức lực.

Bước đến phòng khách, không nhìn thấy Đường Nạp Tu đâu, Đào Nguyện nghĩ thầm không phải là hắn đi rồi chứ? Nghe thấy trong bếp hình như có tiếng động, cậu lại tập tễnh bước tới.

Đường Nạp Tu đặt đồ ăn lên bàn, vừa định đi đánh thức Đào Nguyện thì quay đầu lại đã thấy cậu đi tới, liền nói với cậu: “Tôi kêu phục vụ phòng mang đồ ăn lên, đều là những món tương đối thanh đạm, anh ăn một chút đi.”

Đào Nguyện đang đói, có sẵn đồ ăn để ăn, hơn nữa mùi vị còn rất ngon, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều.

Sau khi ăn xong, Đào Nguyện cũng lấy lại được một chút thể lực, cậu bước đến phòng khách ngồi xuống, nhìn Đường Nạp Tu đang ngồi ở đối diện với vẻ mặt nghiêm túc.

“Nếu tối hôm qua cậu đã nói rằng cậu biết tôi là ai, vậy thì cậu cũng biết những người trong giới thời trang nói gì về tôi, đúng không?”

“Tôi biết, bọn họ đều nói rằng anh lãnh cảm, nhưng dựa trên những gì đã xảy ra tối hôm qua, có vẻ như bọn họ đã hiểu lầm anh rồi.” Đường Nạp Tu cũng rất khó hiểu, làm sao một người vừa mẫn cảm lại nhiệt tình và quyến rũ trong vòng tay hắn tối hôm qua lại có thể lãnh cảm được?

“Đúng là tôi không lãnh cảm, nhưng tôi không muốn người khác biết tôi không phải. Hơn nữa, tối hôm qua cậu đã biết bí mật giữa tôi và bạn trai của tôi…….” Đào Nguyện nhìn hắn với vẻ mặt u ám.

Đường Nạp Tu nhướng mày, “Cho nên, anh muốn diệt khẩu tôi hả? Nhắc mới nhớ, không phải tối qua anh nói rằng bạn trai của anh không thể thỏa mãn được anh nên hai người đã chia tay rồi sao? Hơn nữa, tôi mới là người bị cưỡng ép mà nhỉ?”

“Không đến mức phải diệt khẩu, tôi chỉ là muốn hỏi một câu thôi, cậu có thiếu tiền không?” Đào Nguyện hỏi.

Đường Nạp Tu sững người trong giây lát, nghĩ thầm chẳng lẽ anh ta muốn dùng tiền để tống cổ mình? “Chuyện này à……, tiền của tôi vừa đủ dùng, không thiếu tiền lắm.”

Tối hôm qua Đường Nạp Tu đã nếm được ngon ngọt và vô cùng thích cơ thể mẫn cảm và quyến rũ của cậu. Hơn nữa, loại cảm giác tuyệt vời này chỉ thử một lần thôi thì làm sao mà đủ được? Dùng tiền bạc không thể tống cổ được hắn đâu.

“Tối hôm qua cậu nói cậu vừa mới làm người mẫu đúng không?” Đào Nguyện ban đầu còn có chút khó hiểu, bởi vì trong nội dung tư liệu mà hệ thống cho cậu, người này kiếp trước chưa từng làm người mẫu. Nhưng khi nghĩ đến việc linh hồn bây giờ của hắn không phải là linh hồn của trước đây thì không có gì kỳ quái nữa.

“Không sai, tôi vừa mới gia nhập công ty hiện tại và vẫn là một người mới.”

“Một người mới như cậu rất khó nhận được công việc tốt. Tôi có thể cho cậu nhiều cơ hội việc làm tốt hơn, hơn nữa mỗi tháng đều sẽ cho cậu một khoản tiền. Chỉ cần cậu giữ kín bí mật chuyện tối hôm qua và tiếp tục thỏa mãn tôi như tối hôm qua là được.” Đào Nguyện nói: “Nói một cách đơn giản, tôi muốn bao nuôi cậu.”

“Anh muốn bao nuôi tôi?” Đường Nạp Tu mở to mắt, kinh ngạc nhìn Đào Nguyện, không ngờ cậu lại đưa ra yêu cầu như vậy.

“Ừ, tôi muốn bao nuôi cậu. Tiền bạc không thành vấn đề, công việc cũng không thành vấn đề. Tôi còn có thể khiến cậu trở thành siêu mẫu nữa. Cậu nghĩ sao?” Đào Nguyện rất nghiêm túc với những gì mình đã nói, nhưng thật ra thì trong lòng cậu cũng không chắc lắm, bởi vì cậu đã xem qua tư liệu về hắn và biết rằng thứ hắn không thiếu nhất chính là tiền. Cậu cố tình nói như vậy là muốn cược một ván, cược rằng hắn đã sinh ra hứng thú với mình và sẽ đồng ý để cậu bao nuôi hắn.

Hơn nữa, việc giao dịch tiền bạc và thể xác giữa nhà thiết kế và người mẫu đã rất phổ biến trong cái ngành này rồi.

Đường Nạp Tu sờ cằm suy nghĩ một cách nghiêm túc, để trải nghiệm các loại cuộc sống khác nhau, hắn đã chạy vòng quanh thế giới và đã trải qua đủ loại ngành nghề. Mặc dù gần đây đột nhiên có hứng thú với nghề người mẫu nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành siêu mẫu cả, hắn chỉ muốn trải nghiệm một chút mà thôi.

Tuy nhiên, đúng là hắn chưa từng trải nghiệm qua việc được bao nuôi, cũng không ngờ sẽ có trải nghiệm như vậy. Không phải là không có ai đề nghị muốn bao muốn hắn, chỉ là những người đề nghị muốn bao nuôi đó……, cuối cùng như thế nào, hắn thật sự không nhớ rõ, mà cũng có thể là hắn hoàn toàn không biết, bởi vì hắn đều để người bên dưới đi xử lý.

Đường Nạp Tu nhìn Đào Nguyện, nghĩ thầm nếu như được người trước mặt này bao nuôi, hình như là một việc khá tốt. Vừa có thể trải nghiệm cuộc sống được bao nuôi, vừa có một vưu vật có thể cho hắn ngủ. Nghĩ đến đây, trong lòng hắn thế mà còn rất vui vẻ.

“Được rồi, tôi đồng ý với anh.” Đường Nạp Tu nói: “Tôi sẽ giúp anh giữ bí mật, cũng có thể giúp anh giải quyết vấn đề sinh lý. Phí bao nuôi anh xem rồi cấp là được.”

“Sau khi được tôi bao nuôi, tôi gọi là cậu phải đến và không được phép xảy ra quan hệ với những người khác.” Đào Nguyện nghiêm túc nói, “Tôi mắc bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng, không thích đồ của mình bị người khác chạm vào. Nếu cậu cầm tiền của tôi, tôi chính là ông chủ của cậu, cậu phải có tinh thần kính nghiệp và phải hầu hạ tôi cho tốt.”

Đào Nguyện nghĩ đến thế giới đầu tiên được bao nuôi mình đã chuyên nghiệp như thế nào, gọi là có mặt và sẵn sàng đáp ứng nhu cầu của hắn bất cứ lúc nào. Bây giờ thời thế thay đổi, nếu như đời này hắn đã đồng ý để mình bao nuôi, vậy thì mặc kệ thân phận của hắn đặc biệt cỡ nào cũng phải chuyên nghiệp giống như mình, nếu không……, hừ hừ.

“Không thành vấn đề.” Đường Nạp Tu ngồi xuống bên cạnh Đào Nguyện, ôm cậu nói: “Vậy thì ông chủ ơi, nếu bao nuôi bắt đầu ngay bây giờ, ông chủ có muốn thử dùng trước không?”

Cơ thể Đào Nguyện hơi run lên, chịu đựng cảm giác tê dại đang truyền đến, cậu đẩy bàn tay đang xoa giữa hai chân mình ra, “Đêm qua đã thử dùng rồi, tôi rất hài lòng với cậu. Hôm nay thì không cần đâu, eo của tôi bây giờ vẫn còn rất đau, cần tĩnh dưỡng.”

“Tôi xoa bóp eo cho anh nhé, kỹ thuật mát xa của tôi tốt lắm đó, bảo đảm sẽ làm cho anh thoải mái.” Đường Nạp Tu bế Đào Nguyện trở về phòng.

.....................

Đời này, Đào Nguyện bao nuôi người yêu của mình, hơn nữa người yêu của cậu còn nhỏ hơn cậu vài tuổi. Cái khác không nói, ít nhất sẽ không cần lo lắng về đời sống tìиɧ ɖu͙©, nhưng thân phận đặc biệt của người yêu khiến cậu không khỏi có chút lo lắng.

Đường Nạp Tu là con lai, không chỉ có khuôn mặt đẹp trai tuấn tú mà còn có cảm giác mang theo vị sữa vì tuổi còn trẻ, cười rộ lên cực kỳ quyến rũ. Hắn có một đôi chân dài, cơ bụng tám múi và tỷ lệ dáng người hoàn hảo. Hơn nữa, hắn biết rất nhiều thứ, ở trong lòng Đào Nguyện, hắn quả thực là một người tình hoàn mỹ.

Chỉ có một điều khiến Đào Nguyện có chút không hài lòng, chính là tuổi tác của hắn quá nhỏ, mới có hai mươi hai tuổi. Sở dĩ Đào Nguyện không hài lòng với điều này là vì tuổi trẻ tràn đầy năng lượng, không biết mệt và tiết chế, giống như một con chó săn lúc nào cũng tràn đầy năng lượng vậy, hoàn toàn không thể dừng lại được.

Mà Đường Nạp Tu bên ngoài thì đẹp trai, vui vẻ hòa đồng, nhưng tính cách thật của hắn lại là nham hiểm và độc ác, thủ đoạn khá tàn độc, hoàn toàn không phù hợp với vẻ bề ngoài của hắn. Điều này liên quan đến sự ra đời và xuất thân của hắn, nó cũng là lý do khiến Đào Nguyện lo lắng.

Bởi vì cơ thể thật sự quá mẫn cảm, đặc biệt Đường Nạp Tu lại là người yêu của cậu nên chỉ cần chạm vào cậu hoặc xoa bóp cậu, cậu sẽ có cảm giác ngay. Vì vậy, Đào Nguyện đã đặt ra một quy tắc cho hắn, nếu không có sự cho phép của cậu thì hắn không được phép tùy tiện chạm vào cậu. Đường Nạp Tu đồng ý thì đồng ý rồi đó, nhưng có thể tuân thủ hay không, Đào Nguyện hoàn toàn không tin tưởng hắn một xíu nào.

Sai khi Đào Nguyện đua xe thắng Angley, Angley livestream nói rằng mình cố tình vu khống Tiêu Du là vì hận thù cá nhân nên mới hợp tác với những người mẫu khác khởi xướng tẩy chay Tiêu Du. Việc khiến những người ăn theo trào lưu tẩy chay bị vả mặt cũng làm dấy lên sự bất mãn của rất nhiều cư dân mạng. Kiểu vu khống người khác đạo thiết kế là một hành vi rất tồi tệ, cho dù hắn chủ động thừa nhận thì vẫn bị rất nhiều cư dân mạng công kích.

Sau khi Angley thừa nhận rằng mình vu khống Tiêu Du, người tức giận nhất chính là Tiêu Dật. Gã dồn hết tâm huyết ngần ấy năm chỉ để khiến Tiêu Du mang tiếng đạo thiết kế. Nhưng bây giờ chỉ vì một buổi livestream của Angley mà toàn bộ công sức mấy năm nay của gã đều bị phá hủy, gã tức giận đến mức muốn đánh chết Angley.

“Cậu đang làm cái quái gì vậy hả?!” Tiêu Dật cuối cùng cũng gọi được cho Angley, hét vào tai hắn: “Tại sao cậu lại livestream, tại sao lại thừa nhận rằng mình vu khống Tiêu Du hả?!”

“Tôi……,” Angley đau đầu không thôi, yếu ớt nói: “Tôi đua xe thua anh ta, với lại trước đó tôi đã ký hợp đồng rồi, thua thì phải làm theo yêu cầu của đối phương.”

“Tại sao cậu không thương lượng với tôi trước khi đặt cược với anh ta hả?! Cậu có biết rằng cậu đã phá hỏng kế hoạch của tôi không?!”

“Tôi đâu có ngờ là mình sẽ thua anh ta.” Angley cũng rất phiền muộn, “Tôi cũng không biết là kỹ thuật lái xe của anh ta lại giỏi như vậy.”

“Cậu thật sự là được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều! Nếu biết rằng sẽ như vậy thì tôi không nên giao việc cho cậu làm! Cậu còn nói với tôi là cậu nhất định sẽ làm tốt, nếu không làm tốt được thì đừng có hứa kiểu đó! Cậu khỏi nghĩ đến vị trí Vedette lần này nữa, tôi sẽ chọn người mẫu khác!”

Angley siết chặt tay, hắn vốn dĩ đã rất khó chịu cả về thân xác lẫn tinh thần, còn bị Tiêu Dật quát mắng như vậy nữa, nếu không phải hắn không đắc tội nổi người sau lưng gã thì hắn đã quát lại hoặc cúp máy từ lâu rồi, chứ không có nghe gã chửi mình như thế này đâu.

“Anh cho tôi thêm một cơ hội nữa đi, tôi chắc chắn sẽ không để anh ta được yên ổn.” Angley hứa với gã.

“Tôi sẽ cho cậu thêm một cơ hội cuối cùng, cậu tốt nhất là nói được thì làm được, nếu không, sau này đừng nghĩ đến việc đi catwalk trong show thời trang của tôi nữa.” Tiêu Dật nghiến răng nói xong liền cúp điện thoại.

Bởi vì quán bar không cho phép quay chụp, càng không cho phép đưa lên mạng, nếu không sẽ bị kiện, cho nên những gì xảy ra sau khi Angley cùng đám bạn của hắn bị bỏ thuốc không có bị đưa lên mạng. Nhưng chắc chắn đã có người quay lại rồi, bọn họ không còn mặt mũi nào để đến quán bar đua xe nữa. Hắn hận Đào Nguyện muốn chết, nghĩ rằng dù thế nào cũng phải báo thù cho chuyện này.

Tiêu Dật ném mạnh điện thoại lên ghế sô pha, sau đó đi tới đi lui ở trong phòng. Vạch kế hoạch vu khống trong hai ba năm trời, khó khăn lắm mới đạt được một số hiệu quả, vậy mà lại bị hủy hoại hoàn toàn bởi một buổi livestream của Angley, gã tức đến mức đau đầu.

Nhưng mọi chuyện cũng đã như vậy rồi, gã đành nghĩ cách khác thôi, nhất định là sẽ còn có cơ hội khác. Hơn nữa, kiếp này gã đã tìm được một chỗ dựa rất lớn, kiếp trước hắn không thể so với Tiêu Du, kiếp này gã nhất định phải giẫm Tiêu Du dưới chân, nếu không sẽ uổng phí lần sống lại này của hắn.

Người được các phu nhân, các quý cô săn đón và được mọi người trong giới thời trang hâm mộ chỉ có thể là gã thôi, tuyệt đối không thể là Tiêu Du!
« Chương TrướcChương Tiếp »