“Ngọn gió nào đưa ngươi đích thân mang đồ đến đây vậy”
Tống Kỳ Nam biết Triệu Quách không rãnh đến mức chỉ đem một ít vải lụa mà phải đích thân mang đến cho hắn rõ ràng là có ý khác, làm bằng hữu nhiều năm hắn sao không hiểu được chứ
“Ha ha quả là Tống Kỳ Nam mà, ta chỉ tò mò ai là người khiến cho ngươi phải bỏ nhiều công sức lấy lòng như vậy, vải lụa trong cung lại liên tục đến chỗ ta mua để may y phục cho người đó, ta muốn nhìn thử xem, hôm nay được diện kiến quả thật nếu là ta cho dù mỹ nhân muốn thiên hạ này ta cũng sẽ lấy cho y”
Y Nhu nhìn nam nhân trước mắt trong lòng không khỏi cười, thiên hạ này y đã có trong tay rồi cần gì phải để người khác lấy, nhưng hiện tại vẫn là nghĩ cách tìm được chỗ Tống Kỳ Nam nhốt tỷ tỷ y, sau đó truyền tin ra bên ngoài để phụ hoàng và phụ thân đến cứu y
“Triệu Quách gần đây ngươi thật rãnh rỗi quá thì phải”
Triệu Quách nhận thấy ánh mắt đáng sợ của Tống Kỳ Nam chỉ cười, bằng hữu bao nhiêu năm hắn còn sợ hay sao, chỉ là lần đầu thấy Tống Kỳ Nam vì một nam nhân mà dùng ánh mắt hâm doạ với hắn
“Kỳ Nam gần đây bọn chính giáo đang bày mưu tấn công ma giáo, ngươi không lo lắng gì sao”
Tống Kỳ Nam nhếch mép
“Bọn chúng nghĩ ma giáo dễ để bọn chúng tấn công sao, muốn cướp các bí tịch ở chỗ ta, nằm mơ đi, cho dù bọn chúng có vào được cũng không có cơ hội mà ra được, ngay cả ngươi muốn vào đây đi ra cũng phải có Lục Thừa mới có thể ra khỏi đây vậy ngươi nghĩ bọn người chính giáo dễ dàng ra vào vậy sao”
Triệu Quách đương nhiên biết chỉ là sự xuất hiện của nam sủng mới này khiến cho Triệu Quách có chút đề phòng nhưng nhìn thế nào cũng không có cảm giác là người của chính giáo mang đến, nhìn người này khiến hắn có cảm giác bất cứ kẻ nào cũng không với tới được, hơn nữa nãy đến giờ người này vẫn im lặng không lên tiếng, chỉ im lặng mà thôi, ánh mắt khiến người ta vô cùng khó đoán rất giống một người hắn từng gặp qua
“Nhưng ngươi cũng phải để phòng, gần đây phía triều đình cũng có động tĩnh, mặc dù không biết bọn họ và chính giáo có liên thủ hay không nhưng tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút”
Tống Kỳ Nam gật đầu, hắn cũng đang tò mò hốt cuỗ triều đình gần đây xảy ra chuyện gì, thường xuyên xuất hiện quan binh rất nhiều, không chiến sự, cũng không có phản loạn tại sao lượng lớn quan binh xuất hiện như đang tìm kiếm gì đó nhưng phía triều đình không hé nữa lời
Y Nhu nghe đến triều đình liền hiểu được chắc chắn là phụ hoàng cho người đi tìm kiếm y, nhưng làm sao để có thể truyền tin đến bên ngoài đây
“Nếu đã không có gì ngươi quay về đi”
“Ta ở lại một đêm không được sao, sợ ta bắt cóc mỹ nhân của ngươi đi à”
Tống Kỳ Nam nhíu mày, tên này lại muốn gì đây
“Ta nghĩ ngươi không có cái gan đến mức bắt người của ta trong tay ta đâu”
Triệu Quách liền cười
“Để xem”
Triệu Quách thật ra chỉ tò mò cố ý muốn trêu chọc Tống Kỳ Nam hắn không như Tống Kỳ Nam để ý đến nam sủng hay nữ nhân gì gì đó, với lại hắn thích một người mạnh mẽ một chút như vậy mới hợp khẩu vị hắn
Tống Kỳ Nam mặc kệ Triệu Quách, kéo tay Y Nhu trở về Thanh Yên Các, Yên Hương đã theo lệnh chuẩn bị thức ăn chờ giáo chủ trở về dùng bữa
Y Nhu nhìn một bàn đầy thức ăn nhìn sang Tống Kỳ Nam liền muốn mắn, hắn bị thương không ăn thanh đạm một chút nhìn xem đây là cái gì
“Không thích sao”
Y Nhu hừ mạnh sao đó gọi Yên Hương vào
“Ngươi sai người nấu chút gì đó thanh đạm một chút, mấy thứ này mang hết xuống đi”
Tống Kỳ Nam trong lòng liền vui vẻ, đây là quan tâm hắn hay sao, bị thương lần này có chút đáng đấy
“Đừng tưởng ta quan tâm ngươi, chỉ là ngươi vì ta là bị thương ta không muốn mang tiếng là khiến giáo chủ ma giáo bị thương còn âm mưu cho hắn chết đâu”
Tống Kỳ Nam không nói gì chỉ nhìn Y Nhu, lần này cảm giác Y Nhu cũng không xa cách với hắn như lúc trước thì phải
“Lúc nãy vải lụa Triệu Quách mang đến ta sai người may y phục mới cho ngươi, y phục lần trước bẩn không cần đυ.ng vào nữa”
Y Nhu không nói gì chỉ im lặng
“Tình Á ta phạt hắn ta cấm túc một tháng, lần sau sẽ không để hắn chạy đến chỗ ngươi nữa”
Y Nhu gật đầu, y quả thật không thích Tình Á này, bộ dạng cứ như muốn thể hiện cho người khác thấy hắn chính là được sủng ái nhất vậy, y không thích những kẻ như vậy chỉ là phận tiện nhân lại tỏ ra cao sang, thật khiến hắn có chút thất vọng nhưng hơn hết Y Nhu cảm thấy được Tình Á không như vẻ bề ngoài, cảm thấy kẻ này tâm tư khó lường, không hiểu sao Tống Kỳ Nam lại giữ một người tâm tư khó lường như vậy bên cạnh
“Tối nay ngươi ở lại bồi ta, đừng trở về quay”
Y Nhu liền nhìn chầm chầm Tống Kỳ Nam, hắn hắn lại muốn gì đây
“Không cần nhìn ta như vậy ta nói không làm gì là không làm gì. Chỉ là Triệu Quách ở đây sợ hắn đến làm phiền ngươi, nên nay cứ ở lại đây, không phải ngươi phải giúp ta bôi dược hay sao”
Y Nhu gật đầu, y không thích Triệu Quách, ở lại bên cạnh Tống Kỳ Nam cũng được dù gì đâu phải lần đầu ngủ chung giường với hắn cơ chứ
Yên Hương lúc sau liền bưng lên một ít cháo tổ yến thanh đạm, Y Nhu gật đầu. Tống Kỳ Nam nhìn y cảm giác cứ như y hiện tại là chủ nhân của nơi này vậy
“Ngươi mau ăn đi”
Y Nhu bưng chén cháo đưa đến Tống Kỳ Nam, hắn gật đầu, cháo tuy nhạt nhưng trong lòng hắn có chút ngọt, hắn cảm thấy Y Nhu quả thật so với người kia khác rất nhiều nhưng cũng khiến hắn hài lòng rất nhiều
Dùng bữa xong, Tống Kỳ Nam lại tiếp tục bắt Y Nhu giúp hắn thay y phục, mặc dù không muốn nhưng người cứu y là hắn, y không thể lấy oán báo ân được, gáng chịu đựng vài ngày cho qua
Tống Kỳ Nam nhìn bộ dạng không nằng lòng của Y Nhu liền muốn trêu ghẹo, giả vờ lúc y thay y phục cho hắn mà cởi đai lưng của y xuống, Y Nhu giật mình liền đá vào chân hắn một cái
Tống Kỷ Nam bị đá có chút đau, không nghĩ vật nhỏ này lực chân lại mạnh như vậy
“Ngươi làm cái gì vậy”
“Ta đã làm cái gì, do đai lưng của ngươi lỏng thôi”
Y Nhu liền giận đỏ mặt, Tống Kỳ Nam đợi lát nữa bôi dược ta nhất định cho ngươi đau đến thét lên
Tống Kỳ Nam nhìn vật nhỏ nổi giận liền vui vẻ hài lòng